Chương 4: Bình yên phát triển
Chương 4 bình yên phát triển
Nghe Lý Công Uẩn nói vậy, lúc này Đinh Bộ Lĩnh cười nhạt sau đó nói rằng:
- Đại Tần lúc này như một con hổ tráng niên khỏe mạnh. Chúng có đủ thực lực kinh tế và tiềm năng quân sự, để phát động c·hiến t·ranh. Gây uy h·iếp rất lớn với Đại Việt ta.
- Nhưng Trần Thiên Ân lại không có cách nào đối phó Đại Tần vào lúc này. Những ngày qua theo tin tức gửi về, Trần Thiên Ân đã thu phục hai nhóm hoàng tộc của hai cổ quốc trong lòng Đại Tần là Đại Tề và Đại Sở . Lấy hai người đứng đầu là Hàn Tín và Hạng Vũ.
- Hai tên này có thể nói là những dũng tướng, khả năng cầm quân đánh trận rất tốt. Lực lượng vây cánh của chúng nếu như được Trần Thiên Ân giúp đỡ. Sẽ phát triển rất mạnh trong thời gian tới. Gây ra rất nhiều rắc rối cho Đại Tần.
- Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Muốn chúng có thể lật đổ Đại Tần thì dựa vào sức mạnh của mấy tên này, còn lâu mới làm được. Nói cách khác Trần Thiên Ân bởi vì không có cách đối phó Đại Tần. Nên hắn quyết định nuôi dưỡng một vài con chó săn, giúp hắn q·uấy r·ối Đại Tần.
- Nhưng một khi cuộc chiến giữa các nước xảy ra. Đại Tần sẽ là biến số lớn nhất đối với Đại Việt lúc này. Dù sao tần hoàng Doanh Chính là một kẻ mưu mô và quyết đoán.
- Hắn liệu sẽ khoanh tay đứng nhìn, thu lợi ích của các quốc gia. Hay trực tiếp tham chiến loại bỏ đi Đại Việt. Quốc gia đang uy h·iếp lấy Đại Tần lúc này rất khó nói.
Nghe Đinh Bộ Lĩnh nói vậy, lúc này Ngô Quyền nhìn về phía bọn họ sau đó nói rằng:
- Các ngươi nghĩ như vậy, lẽ nào Trần Thiên Ân không biết sao. Ta sợ rằng từ lúc kế hoạch tiền tệ bắt đầu, thì hắn đã tích góp lượng lớn binh lực tại phía tây. Nhìn chằm chằm vào vùng đất của Đại Tần. Nếu như quân Tần dám xâm lấn . Vậy thì hậu quả của chúng, chính là đối diện với lực lượng quân tinh nhuệ nhất do Trần Thiên Ân dẫn dắt.
- Dù sao cuộc chiến vừa rồi mọi người cũng đã thấy. Vùng đất của Trần Thiên Ân cai quản không có một thành trì nào bị thất thủ. Chẳng qua t·hương v·ong có chút lớn mà thôi.
- Từ điều này có thể thấy rõ, quân lính dưới trướng Trần Thiên Ân cực kỳ tinh nhuệ và mạnh mẽ. Thậm chí so với lực lượng quân bản bộ của Đại Việt, đang đóng tại thành Thiên Long không kém là bao.
- Nếu như có sự so sánh thì chẳng qua đội quân của Trần Thiên Ân lúc này là quân ngoại tộc . Chúng ta không hoàn toàn tin tưởng hết chúng mà thôi.
Nghe Ngô Quyền nói vậy, những người khác lúc này cũng cảm thấy không phải kế hoạch của Trần Thiên Ân có sai sót . Mà là hắn tự tin có thể ngăn cản bước tiến của Đại Tần, bất kể chúng chọn lựa như thế nào. Nghĩ đến vấn đề này Lý Công Uẩn lại lên tiếng.
- Nói đến vấn đề ngoại tộc. Những ngày qua đám thế gia ngoại tộc đầu nhập vào Đại Việt có vẻ phát triển rất tốt, không coi chúng ta ra gì.
Lý Công Uẩn vừa nói vậy thì những người có mặt tại đây đều trầm tư. Qua một lúc Ngô Quyền lên tiếng nói rằng:
- Chẳng qua là một đám chó không có nhà mà thôi. Ta tin rằng chúng có phát triển mạnh hơn nữa, thì họ Trần cũng sẽ từ trong bóng tối kìm kẹp chúng . Không cho chúng phát triển quá mạnh trong lãnh thổ Đại Việt.
- Dù sao từ biên chế của q·uân đ·ội, các ngươi cũng đã thấy rồi. Họ Trần tập trung lượng lớn quân lính gốc Đại Việt vào tay mình. Lực lượng quân lính tại các quốc gia khác đầu nhập, thì biên chế cho các tướng lĩnh họ Trần và người của chúng ta quản lý.
- Việc biên chế như thế này, đang tạo ra một vòng trong và một vòng ngoài. Vòng trong là do các tướng lĩnh gốc Đại Việt nắm quyền chỉ huy toàn bộ q·uân đ·ội. Mà vòng ngoài là lực lượng các tướng lĩnh đầu nhập, gần như được xem như quân pháo hôi trên chiến trường.
- Mặc dù về quân hưởng, chế độ không có khác biệt . Nhưng trong chính trị chúng ta đều thấy rõ sự phân biệt giai cấp trong đó.
- Vậy nên đám thế gia kia cũng tương tự . Mặc dù lúc này nhìn từ bề ngoài, hoàng thất họ trần để chúng phát triển mạnh mẽ . Thậm chí có xu hướng cùng chúng ta đương đầu. Nhưng đây chỉ là bề ngoài mà thôi.
- Trong bóng tối họ Trần chắc chắn thà rằng cho chúng ta phát triển. Chứ không để chúng phát triển quá mạnh. Dù sao chúng ta là người Đại Việt, còn chúng là bọn dị tộc.
Nghe Ngô Quyền nói vậy thì những người có mặt trong phòng cũng gật đầu đồng ý . Mấy năm qua Đại Việt phát triển có thể nói là cực kỳ nhanh chóng. Nhưng việc xác nhập các dân tộc cũng không phải đơn giản như vậy.
Không biết ý nghĩ của họ Trần như thế nào. Nhưng ý chí nhất quán của các thế lực của Đại Việt đều cho rằng. Họ là người cầm quyền, mà không phải là các thế lực mới đầu nhập ngoại tộc.
Việc này từ trong bóng tối xuất hiện tình trạng kỳ thị. Nhưng đây chỉ là vấn đề chính trị còn tầng lớp thường dân lại không xảy ra vấn đề này.
Trong mắt những kẻ cầm quyền, dân chúng chính là tài sản của họ. Vậy nên việc dân chúng hòa thuận, sống với nhau không tạo ra xích mích . Sẽ khiến cho họ càng kiếm thêm được lượng lớn tiền tài, đầu nhập vào túi của mình.
Nhưng việc các thế lực ngoại tộc và các thế lực của Đại Việt xung đột trong lợi ích chính trị. Thì tất nhiên là điều chắc chắn sẽ xảy ra. Đối với vấn đề này cho dù là Trần Thiên Ân cũng khó lòng có thể đưa ra cách giải quyết hợp lý.
Mặc dù giữ quan điểm tôn trọng các dân tộc. Đồng thời muốn gắn kết một đại quốc gia, gồm nhiều chủng tộc. Nhưng Trần Thiên Ân cũng không phải là kẻ ngu ngốc. Hắn biết rằng một quốc gia cần phải có chủ thứ.
Việc đưa quá nhiều lực lượng thế lực vào trong tầng lớp chính trị. Chẳng khác nào làm r·ối l·oạn bàn cờ do hắn sắp xếp. Đặc biệt trong lúc Đại Việt chưa phải là người làm chủ Cửu Châu. Việc này sẽ khiến cho Trần Thiên Ân gặp rất nhiều các vấn đề, liên quan đến việc điều hòa mâu thuẫn giữa các phe phái.
Vậy nên lúc này Trần Thiên Ân đưa ra một quyết định có thể nói là khá sắt đá. Đó chính là nâng đỡ các thế lực trong nội địa Đại Việt từ trong bóng tối. Nhưng cũng không kìm kẹp sự phát triển của các thế lực ngoại tộc.
Mục đích chính là tạo ra hiện tượng giả rằng Đại Việt tôn trọng các dân tộc . Thậm chí muốn đưa bọn họ vào tầng lớp chính trị để cân bằng quyền lực tại Đại Việt.
Nhưng sự thật chính là đẩy các thế lực ngoại tộc này trở thành vòng ngoài, của hệ thống quyền lực của đất nước . Một phần cho bọn chúng thấy một tia hi vọng, có thể trở thành những đại quý tộc của Đại Việt sau này . Một phần củng cố thêm quyền lực của người gốc Điền Việt. Cũng như xác lập lại thành phần chính trị.
Có điều việc này trong thời gian ngắn trưa lộ ra sơ hở. Nhưng thời gian dài khi vòng xoáy trung tâm của Đại Việt không có biến động. Các lực lượng thế lực ngoại tộc sẽ nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Đây sẽ là những rắc rối mà Trần Thiên Ân phải đối phó trong thời gian tới.
Có điều lúc này người của các phe phái trong lòng Đại Việt. Tuy rằng có chút bất mãn với việc phải chia sẻ quyền lực với những thế lực ngoại tộc này. Nhưng dưới sự cai trị của họ Trần và sức mạnh, cũng như thủ đoạn của Trần Thiên Ân . Khiến cho những người có mặt trong phòng gặp mặt của các thế gia Đại Việt. Cũng phải kiêng kỵ không dám có quá nhiều suy nghĩ về việc muốn trưởng khống binh lực của Đại Việt . Cũng như quyền lực mềm của đất nước.
Nghĩ đến những điều này, Ngô Quyền lại nhìn về phía những người có mặt tại đây . Sau đó nói rằng: