Chương 42 sóng gió trong nội địa Đại Đường
Chương 42: Sóng gió trong nội địa Đại Đường
Những ngày sau đó, Trần Thiên Ân mặc dù cùng quân lính chuẩn bị vật tư, cũng như lên đường hành quân đến Cao Ly. Những dọc đường đi, hắn vẫn dành ra lượng lớn thời gian để gần gũi với người con trai thứ ba của mình.
Trải qua vô số cố gắng, cộng với Lạc Trưng Nhị cũng không ngăn cản việc Trần Thiên Ân tiếp xúc với con trai. Cho nên đứa trẻ này chẳng mấy chốc đã lại thân thiết với người cha mấy năm không gặp này.
Cùng lúc này tại trong thành Trường An, một phủ viện lớn bên ngoài ghi một chữ Trần. Đây chính là phủ viện của Trần Thương Vũ. Tại trong phủ lúc này, hắn đang cùng một người phụ nữ tầm hơn 30 tuổi. Tướng mạo đoan trang, thân hình đầy đặn nói chuyện với nhau.
Người phụ nữ này là Hà Thị Nguyệt, là người đứng đầu các thương đội của Đại Việt. Cũng là người nắm giữ lực lượng tình báo trong lòng Đại Đường. Nhìn về phía cô ta một chút, Trần Thương Vũ lúc này lên tiếng nói rằng:
- Thời gian qua việc chuẩn bị vật tư cho tam ca tiến đánh nước Bách Tề thế nào rồi.
Hà Thị Nguyệt nghe Trần Thương Vũ nói vậy, thì cô ta chắp tay nói rằng:
- Bẩm đại nhân Đại Đường đã tăng gấp hai lần giá trị các loại thực phẩm, vật tư quân trang cho c·hiến t·ranh. Có điều chúng ta vẫn đã sử dụng tốc độ nhanh chóng, cũng như các mối quan hệ của mình. Đã gom góp đủ quân tư lương thảo cho 10 vạn q·uân đ·ội ăn trong vòng 1 năm, đưa đến chỗ An Vương rồi.
Trần Thương Vũ nghe vậy thì gật đầu sau đó lên tiếng nói rằng:
- Mặc dù cuộc chiến này chỉ là cuộc chiến cỡ nhỏ. Ngoài ra cũng không hoàn toàn vật tư do chúng ta cung cấp, mà các nước tại thảo nguyên cũng sẽ mang theo vật tư của mình. Nhưng ngươi hãy cố gắng chuẩn bị nhiều hơn một chút. Dù sao quãng đường từ Đại Việt đến nước Bách Tề quá xa xôi. Mà những nước có thể cung cấp vật tư c·hiến t·ranh chỉ có thể là chúng ta và Đại Tùy.
- Còn vật tư c·hiến t·ranh chuẩn bị tại các tiểu quốc tại phía Thảo Nguyên, hay người Cao Ly chuẩn bị mà nói. Đơn giản chính là dệt hoa trên gấm. Bởi vì hàng hóa của chúng chất lượng kém. Cộng với việc chúng cũng không đủ khả năng, để đảm bảo ổn định những loại hàng hóa c·hiến t·ranh này.
Trần Thương Vũ vừa nói vậy, Hà Thị Nguyệt lúc này cũng gật đầu. Nhìn thấy cảnh này Trần Thương Vũ lại lên tiếng:
- Mấy tháng qua tình hình kinh thương của chúng ta với người Đại Đường thế nào.
Hà Thị Nguyệt nghe vậy thì lập tức chắp tay sau đó nói rằng:
- Bẩm đại nhân dựa theo mệnh lệnh của ngài. Chúng ta liên tục buôn bán các loại hàng hóa, xâm nhập vào trong thị trường của Đại Đường. Mà tập trung cạnh tranh chính là người của bảy đại thế tộc Đại Đường lúc này.
- Những người của các đại thế tộc này đã cắm dễ ở Đại Đường rất lâu. Bọn chúng sử dụng quan hệ của mình, không ngừng gây khó dễ cho chúng ta. Đặc biệt là vấn đề nguyên vật liệu tại chỗ.
Trần Thương Vũ nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Hà Thị Nguyệt hắn lên tiếng nói rằng:
- Hiện nay chúng ta chỉ bước đầu cùng các thế tộc này xảy ra ma sát. Cho nên việc t·ranh c·hấp chỉ liên quan đến vấn đề kinh tế. Nhưng thời gian càng lâu, khi chúng ta động chạm càng nhiều lợi ích của chúng. Thì lúc này bọn chúng sẽ không chỉ cùng chúng ta ma sát trong vấn đề kinh tế. Thậm chí có thể sẽ liên quan đến các hành động quân sự từ trong bóng tối.
- Đối với việc này ngươi phải chú ý nhiều hơn. Đồng thời cũng không chỉ phát triển nguyên các mặt hàng cùng các gia tộc này chống đối. Các loại mặt hàng khác, chúng ta cũng phải bắt đầu thẩm thấu vào trong nền kinh tế của Đại Đường.
Trần Thương Vũ nói đến đây thì hắn dừng lại một chút. Trong lòng không ngừng suy nghĩ các vấn đề mà Trần Thiên Ân yêu cầu hắn làm việc. Ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói rằng:
- Việc nâng đỡ các trung tiểu thương nhân của Đại Đường tiến hành đến đâu rồi.
- Bẩm đại nhân hệ thống trung tiển thương nhân của Đại Đường, thật sự hoàn toàn khác với Đại Việt lúc này. Cho nên chúng ta chỉ mới bước đầu thu phục, còn việc nâng đỡ vẫn chưa hề tiến hành.
Trần Thương Vũ nghe Hà Thị Nguyệt nói vậy thì hắn hơi nhíu mày, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Kế hoạch của chúng ta đang tiến hành rất nhanh. Vậy nên các ngươi không thể nào lề mề trong những vấn đề này được.
Nghe Trần Thương Vũ nói vậy, Hà Thị Nguyệt lúc này mới cười khổ sau đó giải thích rằng:
- Bẩm đại nhân nếu như ở Đại Việt chúng ta dưới chính sách của hoàng tộc. Các thương nhân có thân phận địa vị không thua kém bất kỳ thế lực nào, nhưng ở Đại Đường thì khác. Hệ thống thương nhân bị thế lực huân quý, tầng lớp sĩ phu của Đại Đường chèn ép cực kỳ khủng kh·iếp.
- Người Đại Đường luôn cho rằng thương nhân là thân phận thấp kém. Cộng với việc thương nhân buôn bán thường vô cùng gian xảo, lừa gạt tiền bạc. Cho nên danh tiếng của chúng cũng không tốt một chút nào trong lãnh thổ Đại Đường.
- Có thể nói địa vị thương nhân ở Đại Đường cực kỳ kém. Đặc biệt là hệ thống trung tiểu thương nhân. Bọn chúng là thế lực cung cấp tiền tài cho các huân quý của Đại Đường, cũng là thế lực bị chèn ép khổng lồ nhất.
- Chính vì vậy mua chuộc bọn chúng thì dễ. Nhưng để bọn chúng phát triển cùng với các thế lực huân quý của Đại Đường cạnh tranh trong thương nghiệp. Sẽ khiến chúng ta phải giúp đỡ rất nhiều. Thậm chí việc này có thể khiến chúng ta bị lộ.
Trần Thương Vũ nghe vậy thì nhíu mày thật sâu. Hắn không nghĩ đến ở Đại Đường phát triển kinh tế khá rầm rộ, thậm chí cũng không thua kém Đại Việt. Nhưng địa vị thương nhân ở đây lại thua kém Đại Việt nhiều như vậy.
Ngẫm nghĩ một lúc hắn lúc này vẫn lắc đầu sau đó nói rằng:
- Ngươi trước hết hãy lên một danh sách các thương nhân của Đại Đường, bị chúng ta mua chuộc giao cho ta. Việc còn lại ta sẽ xử lý.
- Tuân lệnh.
- Được rồi, lui ra ngoài đi.
- Vâng.
Nhìn Hà Thị Nguyệt rời đi. Trần Thương Vũ lúc này lại tìm một tên tâm phúc, sau đó cho hắn gửi một bức thư tín. Bản thân thì lúc này vào trong phòng thay đổi quần áo, đi đến Bách Hoa Lâu. Kỹ viện lớn nhất của thành Trường An để uống rượu.
Trần Thương Vũ vừa đến đây thì người phụ trách tại Bách Hoa Lâu cười như nở hoa ra tiếp đón hắn.
- Trần công tử lâu lắm rồi mới thấy ngài đến đây. Các cô nương của chúng ta thật sự nhớ ngài lắm đó.
Trần Thương Vũ nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía bà ta sau đó nói rằng:
- Đi gọi các cô nương đẹp nhất đến đây.
Trần Thương Vũ nói xong thì lúc này hắn đi vào trong. Một tên hộ vệ của hắn đi phía sau, thì rút ra một nén vàng, đặt vào tay người phụ nữ kia. Nhìn thỏi vàng trong tay, người phụ nữ này mỉm cười. Sau đó nhanh chóng đi vào trong gọi các cô nương đi phục vụ Trần Thương Vũ.
Tại một căn phòng khác trong Bách Hoa Lâu. Lúc này người mỹ phụ trung niên kia đi vào đây, nhìn về phía vị thiếu gia đang ngồi uống rượu một mình trong phòng mà nói rằng:
- Bẩm đại nhân Trần Thương Vũ vừa đến đây. Hắn lúc này đang cùng với các cô nương uống rượu ở trên lầu.
Nghe người phụ nữ này nói vậy, tên thanh niên này mới ngẩng đầu lên nhìn bà ta một chút, sau đó nói rằng:
- Hoa Nương ngươi phải trọng điểm theo dõi tên Trần Thương Vũ này. Mỗi lần hắn ăn uống rượu ở đây, phải để cho các cô nương không ngừng chuốc say hắn. Rồi không ngừng dò hỏi thông tin từ hắn.
- Nếu có tin tức nào quan trọng thì ngươi lập tức báo cáo với ta. Tất nhiên phần thưởng cho ngươi và các thuộc hạ của ngươi sẽ không thiếu.