Chương 38 Rắc rối 4
Chương 38 Rắc Rối 4
Trần Thiên Ân vừa nói vậy, Trần Quốc Toản lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Tam ca người yên tâm, ta sẽ sắp xếp nhân thủ. Cũng như lên kế hoạch vận chuyển vật tư v·ũ k·hí c·hiến t·ranh cho ngươi. Có điều lần này tam ca ngươi định huy động bao nhiêu quân lính cho trận chiến này, để ta biết lối sắp xếp.
Trần Thiên Ân nghe vậy thì rơi vào trầm tư, có điều rất nhanh hắn lại nhớ đến cuộc gặp mặt của hắn và đám người A Sử A. Đồng thời lúc hắn đi qua vùng đất của Đại Liêu, phát hiện quân lính của Đại Liêu cũng khá chểnh mảng.
Lúc này một ý nghĩ điên cuồng xuất hiện trong đầu hắn. Đó chính là phát động một vài cuộc chiến, khiến cho các tướng sĩ tại Thảo Nguyên. Không đánh mất đi sự thèm khát c·hiến t·ranh của bản thân mình.
Trải qua một vài phút tính toán, Trần Thiên Ân lúc này lên tiếng nói rằng;
- Nguyễn tướng quân nước Bách Tề kia, binh lực thế nào. Sức chiến đấu ra binh sĩ của chúng thế nào. Không biết ngài có tin tức hay không.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, Nguyễn Trường Thanh lúc này suy tư một lúc sau đó nói rằng:
- Quốc gia này thật sự quá xa, ta cũng không nắm rõ. Có điều nghe đâu diện tích của chúng còn nhỏ hơn Cao Ly, dân số cũng không nhiều.
- Vậy nên số quân mà chúng có chỉ tầm khoảng 30 vạn mà thôi. Mà đó là số quân cao nhất mà chúng có rồi. Dù sao nếu nhiều hơn thì họ Lạc cũng không dám lấy nơi này làm đất đặt chân.
Nguyễn Trường Thanh vừa nói vậy, Trần Thiên Ân lúc này lại tiếp tục nhẩm tính quân số một chút. Sau đó hắn lên tiếng nói rằng:
- Mặc dù ta mới đến Thảo Nguyên, nhưng ta phát hiện thời gian qua. Các bộ lạc Thảo Nguyên do không có uy h·iếp từ việc thiếu thốn vật tư. Cũng như phát động c·hiến t·ranh với các quốc gia xung quanh. Cho nên tinh thần chiến đấu của chiến sĩ, thậm chí chính là những người đứng đầu của các bộ lạc cũng đang đi xuống.
- Vậy nên trận chiến này, ta sẽ huy động toàn bộ lực lượng của các bộ lạc mỗi nơi một ít. Chủ yếu chính là rèn luyện tinh thần chiến đấu cho chúng. Đặc biệt là hệ thống những kẻ cầm quyền.
- Dù sao chúng ta muốn khống chế Thảo Nguyên trong tay. Nhưng không phải là để bọn chúng mục nát, mà phải duy trì sức mạnh tối thiểu cho chúng. Ít nhất là sự dũng cảm không thể nào vứt bỏ được.
Trần Thiên Ân vừa nói vậy, Nguyễn Trường Thanh và Trần Quốc Toản cũng đồng ý. Vậy là rất nhanh 3 ngày sau, Trần Thiên Ân lại suất lĩnh 3 vạn quân, trùng điệp tiến về phía bắc đi đến Mông Cổ. Để chuẩn bị công đánh nước Bách Tề.
Hành động của Trần Thiên Ân huy động q·uân đ·ội, cũng như chuẩn bị vật tư c·hiến t·ranh tại vùng đất của người hung nô. Nhanh chóng bị các thám tử của Đại Đường và Đại Tần phát hiện báo cáo trở về.
Đợi đến đầu tháng 8, khi đoàn quân của Trần Thiên Ân đã đi đến vùng đất của Đại Liêu. Thì tin tức Trần Thiên Ân dẫn quân chinh chiến, mới được truyền đến tai Lý Thế Dân.
Tại trong hoàng cung, Lý Thế Dân cầm trong tay báo cáo. Rồi hắn lại nhìn về phía các đại thần của mình, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Thám tử báo cáo ngày 17 tháng 7 năm Thiên Quân thứ sáu. Trần Thiên Ân xuất lĩnh ba vạn quân trùng điệp tiến về phía Bắc. Đối với việc này các vị ái khanh ai có ý kiến gì hay không.
Lý Thế Dân vừa nói vậy, lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ đứng ra nói rằng:
- Bẩm bệ hạ thám tử có hiểu rõ được mục đích mà Trần Thiên Ân, dẫn quân lên phía Bắc lần này hay không.
Lý Thế Dân nghe vậy thì lướt qua bản báo cáo sau đó lắc đầu nói.
- Thám tử của chúng ta cài cắm tại vùng đất hung nô, chỉ xác nhận Trần Thiên Ân dẫn quân lên phía Bắc. Nhưng lại không thể tìm hiểu được mục đích của hắn là gì.
Nghe Lý Thế Dân nói vậy, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng nhíu mày, qua một lúc hắn nói rằng:
- Hiện nay các bộ lạc thảo nguyên phần lớn đã phụ thuộc Đại Việt. Về cơ bản mà nói Trần Thiên Ân không có lý do để dẫn quân lên phía Bắc. Bởi vì hành động này sẽ khiến cho các bộ lạc bất mãn.
- Vậy nên rất có thể phía Bắc đã xảy ra dị biến, khiến cho Trần Thiên Ân phải dẫn quân lên phía Bắc để bình định. Lại dựa vào quân số Trần Thiên Ân dẫn đi chỉ có ba vạn người. Thần cho rằng cuộc nội loạn này chỉ là cỡ nhỏ. Thậm chí có thể không phải nổi loạn, mà là Trần Thiên Ân dẫn quân đi thao luyện cũng không chừng.
Nghe Trưởng Tôn Vô Kỵ nói vậy thì cho dù là hai vị tể tướng của Đại Đường là Phòng Huyền Linh hay Đỗ Như Hối đều cảm thấy hắn nói rất có lý. Nhưng bỗng lúc này Viêm Thiên Cương từ phía sau đại điện đi vào. Nên thấy hắn Lý Thế Dân không nói nhiều, nhận lấy thư tín rồi mở ra xem xét. Qua một lúc hắn cười lớn nói rằng:
- Thật không nghĩ đến, Đại Nguyên vậy mà còn có hậu duệ sống sót. Bây giờ đang gây loạn tại phía bắc, khiến cho Trần Thiên Ân không lên đó không được.
Lý Thế Dân vừa nói vậy, những đại thần ở đây đều đã hiểu sơ qua vấn đề, thì ra là hậu duệ của Đại Nguyên làm loạn. Có điều họ vẫn chờ đợi Lý Thế Dân giải thích rõ ràng. Nhận thấy ánh mắt của các đại thần, Lý Thế Dân lúc này cũng bình tĩnh lên tiếng nói rằng:
- Triệu Mẫn con gái của vương gia Triệu Lệ của Đại Nguyên. Dẫn theo mấy vạn tàn quân, đi đến tiểu quốc Bách Tề tại phía Bắc của Cao Ly. Liên hợp với quốc quân của nước này, công đánh các hòn đảo mà họ Lạc của Đại Việt đang chiếm lĩnh.
- Cuộc t·ấn c·ông bất ngờ, lại với sức mạnh binh lực áp đảo khiến cho họ Lạc tổn thất cực kỳ nặng nề. Lúc này con gái thứ hai của Lạc Long Quân là Lạc Trưng Nhị, mang theo con trai của cô ta đi cầu Trần Thiên Ân giúp đỡ.
Lý Thế Dân nói đến đây, hắn lúc này nở một nụ cười khinh thường sau đó nói rằng:
- Trần Thiên Ân lần này không giúp họ Lạc cũng không được. Một phần họ Lạc nếu đánh mất căn cơ tại nước Bách Tề này. Thì rất có thể bọn chúng sẽ phải chạy về Đại Việt, nếu như chúng muốn tiếp tục sinh tồn.
- Nhưng một khi chúng trở về Đại Việt. Thế cục Đại Việt sẽ bắt đầu phát sinh rắc rối, cho nên Trần Thiên Ân bắt buộc phải giúp đỡ bọn chúng.
- Ngoài ra việc để một hậu duệ dòng chính của Đại Nguyên lởn vởn bên ngoài Đại Việt, không ngừng quấy phá . Sẽ khiến cho Trần Thiên Ân hay hoàng tộc họ Trần của Đại Việt không yên tâm. Cho nên bất kể vì công hay vì tư, Trần Thiên Ân bắt buộc phải đến đây để bình định vùng đất nước Bách Tề này.
Lý Thế Dân vừa nói vậy, lúc này Phòng Huyền Linh nhíu mày sau đó lên tiếng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ họ Lạc thân là hoàng tộc của Đại Việt. Tuy rằng đã bị đuổi ra khỏi Đại Việt, nhưng danh tiếng cũng như uy vọng của chúng vẫn rất lớn. Một khi chúng trở về Đại Việt, họ Trần cũng không thể nào tàn sát hết gia tộc này được.
- Nhưng để bọn chúng ở ngoài sinh sống, sẽ mang theo nhiều hệ lụy đáng sợ hơn. Đầu tiên với tình cảnh như hiện tại, nước Bách Tề chắc chắn cảm thấy mối nguy hiểm của họ Lạc mang lại. Cho nên mới liên hệ với quận chúa lưu vong Triệu Mẫn muốn tiêu diệt bọn họ.
- Có điều Triệu Mẫn hay là người của nước Bách Tề đúng là ngu xuẩn. Vậy mà để cho dòng dõi họ Lạc chạy trốn, thậm chí còn không thể trong thời gian ngắn tiêu diệt được thế lực này. Đây chẳng khác nào tạo ra cớ cho Đại Việt xuất quân.
- Phải biết rằng nước Bách Tề lúc này quá xa Đại Việt. Họ Trần tuyệt đối sẽ không đưa quân đến một vùng quá xa như này để c·hiếm đ·óng. Nhưng nếu như họ Trần đánh nơi này, sau đó để họ Lạc khống chế thì lại là một ý nghĩ khác.