Chương 15: Thế cục Cửu Châu 2
Chương 15: thế cục Cửu Châu 2
Trương Hàm vừa nói vậy, Doanh Chính lúc này gật đầu trầm tư một lúc ông ta lại nói rằng:
- Có liên hệ với công chúa Doanh Âm hay không. Nó trả lời thế nào.
Nghe Doanh Chính nói vậy, Trương Hàm lúc này chắp tay nói rằng:
- Bẩm bệ hạ công chúa Doanh Âm đã viết thư nói về vấn đề này. Công chúa nói rằng không giúp được chúng ta.
- Theo như những gì công chúa nói. Thì Trần Thiên Ân đối với lực lượng nội phủ quản lý cực kỳ nghiêm khắc. Các vị vương phi của hắn không được phép đụng chạm đến các căn cơ liên quan đến bí mật quốc gia.
- Ngoài ra bọn họ luôn luôn được lực lượng tu la huyết vệ của Trần Thiên Ân bảo hộ, nhưng đồng nghĩa cũng là giá·m s·át. Người của chúng ta liên hệ với công chúa. Phần lớn chính là ngang nhiên tiến hành.
- Bởi vì Trần Thiên Ân cho phép việc này. Nhưng điều này cũng đồng nghĩa không có bí mật gì có thể giấu diếm trước mắt Trần Thiên Ân. Vậy nên việc nhờ công chúa Doanh Âm tìm kiếm bí mật để súng hỏa mai là không thể nào thực hiện nổi.
Nghe Chương Hàm nói vậy, Doanh Chính lúc này chỉ biết thở dài sau đó nói rằng:
- Đối với súng hỏa mai, Chương Hàm ngươi hãy tăng cường lượng lớn ám tử của chúng ta tìm hiểu về nó.
- Đồng thời tập trung một lượng lớn chiến sĩ đã đối mặt với chi q·uân đ·ội này. Cũng như nhìn thấy loại v·ũ k·hí của Đại Việt. Để họ miêu tả cũng như vẽ lại cấu trúc của chúng. Để cho các cộng tượng của chúng ta thử tạo ra.
- Truyền đạt mệnh lệnh của trẫm, nếu ai có thể làm ra được loại v·ũ k·hí này. Thưởng hoàng kim vạn lượng, phong quan tam phẩm.
- Tuân lệnh bệ hạ.
- Được rồi bãi triều đi.
- Vâng.
Cùng lúc này tại thành Hứa Xương của Đại Hán, trong hoàng cung. Lưu Bị mặc một thân long bào, nhìn về phía các văn quan võ tướng của mình lên tiếng nói rằng:
- Thám tử của chúng ta báo cáo đầu tháng tư, Trần Thiên Ân dắt theo hai vị phu nhân và một người con gái đã đi đến Đại Đường. Với lý do là mang phu nhân của mình đi thăm nhà ngoại.
- Nhưng mục đích ẩn giấu trong đó thế nào. Chúng ta hoàn toàn không biết . Có điều một khẳng định được đưa ra. Chính là Trần Thiên Ân tuyệt đối không đơn giản chỉ là thăm nhà ngoại như vậy. Rất có thể hắn cùng Đại Đường sẽ có một thỏa thuận nào đó.
- Vậy nên trẫm muốn hỏi một chút, không biết các vị ái khanh ai có thể phán đoán ra được . Rốt cuộc Trần Thiên Ân muốn làm gì hay không.
Lưu Bị vừa nói vậy thì Gia Cát Lượng lúc này lên tiếng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ trước chưa nói đến tình hình của Đại Việt hay Đại Đường. Cũng như âm mưu của Trần Thiên Ân là gì.
- Điều thần chỉ muốn nói lúc này, đó chính là tình hình Đại Hán của chúng ta rất tồi tệ. Kinh tế của chúng ta có thể nói bị thiệt hại nặng nề sau cuộc chiến với Đại Việt. Lực lượng tráng đinh t·ử t·rận cũng là một con số kinh người.
- Hiện nay Đại Hán chúng ta cần không phải là c·hiến t·ranh. Mà là một thời kỳ hòa bình, để phát triển kinh tế phục hồi đất nước.
- Nhưng Đại Hán chúng ta suy yếu. Các quốc gia xung quanh lại càng trở nên thể hiện dã tâm. Muốn tiêu diệt Đại Hán của chúng ta.
- Từ điều này vi thần đoán rằng mục đích của Trần Thiên Ân đi đến Đại Đường. E rằng là muốn liên minh với Đại Đường, t·ấn c·ông chúng ta trong thời gian tới.
Gia Cát Lượng vừa nói vậy thì lúc này Lưu Bị sắc mặt trở nên tối sầm. Mặc dù hắn đánh được thiên hạ, nhưng có thể nói Đại Hán của hắn lúc này thủng trăm ngàn lỗ.
Kinh tế bị tàn phá, lực lượng tráng đinh xa sút . Khiến cho Đại Hán lúc này thật sự trở nên yếu thế, trước các quốc gia hùng mạnh đang bao vây lấy họ. Nghĩ đến những điều này Lưu Bị lên tiếng nói rằng:
- Mặc dù không hiểu Trần Thiên Ân muốn làm gì. Nhưng Đại Việt vừa mới trải qua một cuộc chiến lớn. Chúng không thể nào cùng lúc phát động c·hiến t·ranh lúc này được. Vậy nên ta cho rằng trong thời gian tới, thứ mà bọn chúng muốn là không ngừng tạo ra sức ép. Làm suy yếu Đại Hán của chúng ta.
- Đối với việc này, tuy rằng chỉ là một suy đoán . Nhưng thật sự lại có thể là sự thật . Vậy nên không biết mọi ngươi có ý nghĩ gì không.
Lưu Bị vừa nói vậy, thì đám tướng lĩnh quan viên của hắn đều rơi vào trầm tư . Qua một lúc Giả Hủ lúc này đứng ra nói rằng.
- Bẩm bệ hạ chúng ta lúc này yếu thế, các quốc gia xung quanh chúng ta lại rất mạnh. Đây là điểm yếu c·hết người của chúng ta lúc này. Nhưng cũng là lợi thế của chúng ta lúc này.
- Bởi vì chúng chúng ta yếu thế. Sẽ khiến cho các quốc gia xung quanh cảm thấy uy h·iếp từ chúng ta không lớn. Mà tập trung tiến hành kèm cặp lẫn nhau. Để ngăn ngừa có quốc gia phát triển vượt qua chúng.
- Bây giờ Đại Việt như là một con hổ tráng niên. Đại Đường, Đại Tần và Đại Minh lại là những con báo cực kỳ khỏe mạnh . Việc bọn chúng nuôi dưỡng ý đồ muốn xâm lấn đánh hạ lẫn nhau. Để thống nhất Cửu Châu là điều chắc chắn. Nhưng cũng vì thế, chúng dùng một ánh mắt kiêng kỵ nhìn nhau. Không cho quốc gia khác phát triển.
- Vậy nên nếu Đại Việt và Đại Đường muốn tiến công Đại Hán. Thì Đại Tần Đại Tùy và Đại Minh sẽ tạo sức ép lên chúng . Để khiến cho chúng không thể nào đánh chiếm Đại Hán, mở rộng cương thổ được.
- Chính vì vậy vi thần có một ý nghĩ . Bất kể là Trần Thiên Ân và người Đại Đường có mục đích gì. Thì Đại Hán chúng ta lúc này nên cần một đồng minh.
Giả Hủ vừa nói vậy thì lúc này Gia Cát Lượng nhìn về phía ông ta trầm tư nói rằng:
- Giả đại nhân ý ngươi là muốn Đại Hán cùng một quốc gia khác kết minh hay sao. Nhưng quốc gia nào mới được chứ.
Giả Hủ nghe vậy thì lúc này mỉm cười nói rằng:
- Gia Cát đại nhân ta tin rằng ngài là một kẻ thông minh. Ta cũng tin rằng ngài đoán được ta muốn kết minh với kẻ nào.
Giả Hủ vừa nói vậy Gia Cát Lượng nhìn về phía hắn bằng một ánh mắt thâm trầm. Từ lúc Lưu Bị thống nhất Đại Hán. Có thể nói dưới trướng hắn đầu nhập một lượng lớn mưu sĩ cực kỳ tài giỏi.
Với thân phận là quân sư, lại là tể tướng của nước Đại Hán. Gia Cát Lượng chịu áp lực rất lớn, khi trở thành người đứng đầu quan văn.
Vậy nên lúc này khi Giả Hủ vừa nói chuyện, Gia Cát Lượng đã lập tức nghĩ rằng tên này đủ sự thông minh. Tuy rằng hắn đang nâng lên trình độ của Gia Cát Lượng. Nhưng cũng thông qua cách này, thể hiện tài năng của hắn với Lưu Bị.
Nghĩ tới những điều này, Gia Cát Lượng nở một nụ cười niềm nở. Không ai biết trong lòng hắn đang nghĩ gì . Sau đó chắp tay với Giả Hủ rồi nhìn về phía Lưu Bị nói rằng:
- Bẩm chúa công Giả Hủ đại nhân vừa nói vậy thì thuộc hạ cũng có một ý nghĩ. Đó chính là kết minh với một nước khác. Nhằm phá vỡ đi sự thống trị và sức ép từ các quốc gia xung quanh chúng ta. Mà quốc gia mà thần đang hướng đến là Đại Tùy.
Gia Cát Lượng nói đến đây, hắn nhìn về phía Giả Hủ mỉm cười nói rằng:
- Giả Hủ đại nhân, ngươi thấy ý tưởng của ta thế nào.
- Tể tướng nói đùa rồi. Hiện này Đại Hán có thể kết minh chỉ có hai nước là Đại Tùy và Đại Minh. Đạt Tần ở quá xa, lại bị Đại Việt và Đại Đường kìm kẹp. Kết minh với họ chả được lợi ích gì.
- Đại Minh là một quốc gia ẩn giấu sức mạnh bí ẩn nhất của Cửu Châu lúc này. Bọn chúng giữ thái độ trung lập, nhưng lại ẩn giấu một lưỡi đao sắc bén trong đó. Việc chúng ta kết minh với chúng, tuyệt đối là tìm đường c·hết.
- Trong khi đó Đại Tùy tuy b·ị đ·ánh giá là quốc gia yếu nhất. Nhưng cũng vì vậy, kết minh với chúng sẽ khiến chúng ta có nhiều lợi ích hơn. Đồng thời cũng giảm bớt lo lắng bị Đại Tùy hãm hại.
- Dù sao nếu Đại Hán bị diệt, thì nước tiếp theo bị hướng đến tấc nhiên là Đại Tùy rồi. Với suy nghĩ này kết minh với Đại Tùy là lựa chọn tốt nhất của chúng ta lúc này.
Giả Hủ và Gia Cát Lượng không ngừng đổi lời nhau. Nhưng lời nói của họ đã quá rõ ràng . Mặc dù ẩn sau một lần đấu chọi trong chính trị. Nhưng thân là kẻ cầm quyền, Lưu Bị lại không quan tâm đến điều này.
Mặc dù thống nhất Đại Hán, nhưng có thể nói giang sơn của Đại Hán vẫn thủng trăm ngàn chỗ. Nguyên nhân rất đơn giản, chính là bộ máy các quan viên của hắn lúc này quá hỗn loạn.
Hiện nay dưới sự cai trị của hắn. Đại Hán đang phân ra làm bốn thế lực. Thứ nhất đó chính là lực lượng tâm phúc, đã đi theo hắn chinh chiến từ lúc đầu. Thứ hai là lực lượng mưu sĩ và tầng lớp quý tộc dưới trướng Ngô Quyền đầu hàng. Thứ ba là lực lượng vây cánh của Tào Tháo đầu hàng hắn trong thời gian qua. Cuối cùng là lực lượng các thế gia, quý tộc trong lòng Đại Hán lúc này.
Bốn phe phái này nhìn từ bề ngoài ngoan ngoãn phục tùng hắn. Nhưng ẩn sau đó lại là một loạt âm mưu, không ngừng t·ranh c·hấp đấu đá lẫn nhau. Đối với việc này Lưu Bị vẫn chưa thể nào đưa ra sách lược đúng đắn được. Bi vì ngay cả Gia Cát Lượng cũng không dám đụng đến vấn đề này.
Dù sao người thông minh đều hiểu, Lưu Bị lúc này căn cơ non yếu. Thứ hắn cần là ổn định mà không phải là một đám thuộc hạ trung thành. Chỉ cần Đại Hán giữ ổn định thời gian dài phát triển, nội tình của Lưu Bị sẽ càng ngày càng lớn. Lúc đó Lưu Bị mới từ từ ra tay thanh trừng các lực lượng phản đối . Đây mới là thứ Lưu Bị muốn.