Ngu Thất cảm thấy mình là một streamer đứng đắn, sao có thể đi móc mỉa người khác được chứ. Nhưng không hiểu vì sao, càng nói sắc mặt Yên Quyển càng tối sầm. Ngu Thất thân là một con cá vừa mới đến thế giới này, cũng không có kỹ năng tìm hiểu tường tận.
Yên Quyển nói: "Đã vậy rồi chi bằng mở một buổi PK đi, sau đó cùng biểu diễn một tiết mục, cậu thấy thế nào?"
Streamer kết nối với nhau thật ra có quy định riêng, đại đa số đều sẽ mở cuộc thi, fan hâm mộ hai bên ai tặng quà nhiều hơn sẽ chiến thắng, đó cũng là cách để thúc đẩy fan hâm mộ donate.
Ngu Thất đã biết từ trước, suy nghĩ một lát rồi đồng ý, tìm một phần thi đấu.
"Tôi không thể để thua kém Ngư Thần được, Ngư Thần ca hát, tôi sẽ nhảy múa, Ngư Thần hát gì tôi nhảy đó, thế nào?" Yên Quyển nhìn thứ hạng PK không ngừng tăng lên, cậu ta cười tủm tỉm.
Ngu Thất sao cũng được, phòng livestream lập tức có rất nhiều bình luận chọn bài hát.
"Khói lửa! Khói lửa! Bài này mới nổi gần đây đó!"
"Tôi cảm thấy cứ chọn đại mười bài hát vừa rồi, tên streamer tóc xoăn này nhảy tới chết luôn!"
"Chọn ca khúc thịnh hành đi, Cá nhà tôi chắc chắn sẽ cướp sạch độ nổi tiếng của quân giặc!"
"Tôi thấy hay là hát bài Đếm Vịt đi! Mấy người chọn gì thế?"
"..."
"Sao bây giờ? Tôi lại cảm thấy bài Đếm Vịt cũng không tệ."
"Không tệ +1."
"Ha ha ha! Bài Đếm Vịt đi, đây là ca khúc sở trường sau này của chúng ta!"
"Đếm Vịt! Đếm Vịt! Đếm Vịt!"
"Tôi mới đến, bài Đếm Vịt thật hả?"
Ngu Thất nhìn bình luận, lựa chọn theo ý kiến khán giả, "Được, khán giả trong phòng livestream của tôi đã chọn xong rồi."
Yên Quyển bên kia nghe thấy cũng đẩy ghế ra đứng lên, nhanh chóng xoay người lại chuẩn bị nhảy.
Ca khúc vui nhộn quen thuộc vang lên, chân tên tóc xoăn hơi run một cái, suýt chút đã ngã xuống, cậu ta hoài nghi có phải bản thân đã nghe nhầm rồi hay không. Bình luận trong phòng livestream của cậu ta cũng đầy dấu chấm hỏi.
"???"
"Mao Mao, không phải đối phương cố tình đó chứ?"
"Có khi nào chúng ta bị chơi xỏ rồi không Mao Mao?"
"Bên kia lên mặt dữ vậy!"
Nhạc đệm đã vang lên, đương nhiên Ngu Thất không thể dừng lại được, chất giọng êm tai hát theo nhịp của bài Đếm Vịt, bình luận liên tục được đẩy lên.
Ngu Thất có hát hay không không biết, dù sao lúc Ngu Thất hát xong, Yên Quyển vẫn còn đứng yên tại chỗ, mà thanh PK đã nghiêng về một bên, thậm chí thông qua việc kết nối video với nhau, Ngu Thất lại thu hút lượng lớn khán giả của Yên Quyển, "Nhiều khán giả như vậy, vậy thì rèn sắt khi còn nóng, hát thêm bài Hai Chú Hổ* để giữ độ nổi tiếng chứ nhỉ."
*Bài đếm vịt thì không tìm thấy, nhưng bài này giống bài "kìa con bướm vàng" á =)))) Video ở dưới nha.
Phòng livestream: "..."
"Lần đầu nghe nói dùng bài Hai Chú Hổ để giữ độ nổi tiếng đó!"
"Tôi muốn biết, có phải bây giờ Yên Quyển sắp nổi điên rồi không, ăn trộm gà đã không thành còn bị mất một nắm gạo. Thôi rồi, đây không phải càng khiến Cá nhà tôi nổi tiếng hơn sao?"
"Ha ha ha, nói nhảy mà sao không thấy nhảy vậy."
"Hình như tôi cũng hơi hiểu câu thành ngữ tự cho mình là thông minh rồi."
Ngu Thất không quan tâm đến Yên Quyển, chẳng qua chỉ là một người lạ thôi, đối với Ngu Thất mà nói, mèo của cậu còn quan trọng hơn cậu ta gấp nhiều lần. Vả lại, cậu cũng không cảm thấy mình thất lễ chỗ nào cả, tộc Linh Tịch chính là tộc nho nhã lễ độ.
Không biết vì sao, chiều hôm nay người xin kết nối video với cậu cực kỳ nhiều. Ngu Thất chấp nhận từng người một, nhưng một tiếng sau lại không ai kết nối nữa, cậu hơi tiếc nuối, làm vậy nổi tiếng rất nhanh mà, sao không ai xin vào nữa thế?
Ngu Thất nhìn độ nổi tiếng của kênh livestream đã gần đạt đến hai triệu, phòng của cậu cũng đứng đầu trên bảng xếp hạng.
Cậu nhìn thời gian, không chắc tối nay Vệ Thập Mệnh có về hay không nhưng vì để an toàn, Ngu Thất vẫn quyết định offline. Lúc thông báo tắt livestream, đột nhiên màn hình giật một cái.
Cậu nhíu mày, lại cảm nhận được nguồn năng lượng quen thuộc, chính là bộ xương khô kia.
Khán giả trong phòng livestream cũng giật mình, đồng thời nghĩ đến hai chữ: Đến rồi!
Quả nhiên, sau một tiếng tạp âm chói tai, phòng livestream của Ngu Thất lại thay đổi. Lần này không phải là màn hình như thường nữa mà là một phòng ngủ, trong phòng ngủ có một người mập đang ngồi trước máy vi tính đưa lưng về phía camera.
Bây giờ trời vẫn còn sáng mà trong phòng ngủ lại tối mù, rèm cửa sổ rất dày, chỉ có màn hình máy tính đang sáng lên, tiếng âm thanh chất lượng cao truyền đến phòng livestream.
Người mập nọ vừa chơi trò chơi vừa chửi mắng người khác, dường như đang tranh chấp với người nào đó trong game.
Khán giả phòng livestream không hiểu chuyện gì, tại sao ngày hôm qua là nồi lẩu khủng bố, hôm nay lại là cái khác vậy? Nhưng mọi người nhanh chóng kinh sợ, phát hiện ra trên bàn của tên mập có để một hộp thức ăn bằng giấy màu vàng, nhìn có vẻ là đồ ăn nhanh.
"Cái tiếng này sao nghe quen quá vậy nhỉ?"
"Nghe lầu trên nói, hình như đây cũng là một streamer, không phải bên Đấu Nhai, hình như rất nổi tiếng, trình cũng cao nhưng lại thích chửi mắng người khác, thế mà cũng có người thích được, mà lúc anh ta chụp hình up Weibo có phải trông như thế này đâu!"
"Ba phút, tôi muốn tất cả tài liệu về người đàn ông này trong vòng ba phút!"
"Trong hộp thức ăn đó có gì vậy?"
"..."
"Tôi cảm thấy không ổn lắm."
Trong lúc mọi người đang nhìn chằm chằm, tên mập đã mắng xong, hắn ta đã chơi thắng nhưng không vội đứng lên ngay mà dịch ghế xoay với đến hộp thức ăn, mở hộp ra.
Mọi người thấy hai cái bánh chiên vàng óng, còn có màu xanh của rau xà lách, nhìn có vẻ rất ngon.
Khi không nhìn thấy gì khác lạ bên trong, mọi người đều thầm thở phào. Nhưng vẫn chưa kịp thả lỏng đã thấy tên mập trong lúc chờ chơi trò mới đã ăn hết cái bánh, sau đó đưa tay lấy một cái khác, rồi chợt động tác hắn ta dừng lại, loáng thoáng nghe chửi: "Mẹ nó vãi thật bên trong có thủy tinh à!"
Nói xong đặng đưa tay nhổ thứ trong miệng ra.
Trong phòng ngủ cực kỳ yên tĩnh, dường như hắn ta hơi hoang mang, cầm thứ mình vừa nhổ ra giơ lên cao, muốn mượn ánh sáng từ màn hình để xem đó là gì.
Khi giơ lên, hắn ta đã thấy rõ được thứ mình đang cầm trên tay.
Đó là một chiếc răng, răng của con người. Sở dĩ có thể xác định được là bởi viên kim cương sáng chói kia đang lấp lánh dưới đèn máy tính.
Tên mập kêu lên thảm thiết, sợ đến mức ném thứ trong tay đi, chạy về phía thùng rác nôn khan.
Trong phòng livestream cũng tràn ngập bình luận nôn mửa.
"Vãi! Sao thấy còn dữ dội hơn hôm qua vậy!"
"Thấy buồn nôn hơn cả ngón tay."
"Sinh viên ngành Y tỏ vẻ vẫn chấp nhận được, chỉ tò mò sao người đó giàu thế, răng còn khảm kim cương sao?"
"Không biết trong cái bánh đó có thịt gì nhỉ."
"Ọe! Dừng lại đi!"
Răng xuất hiện khiến mọi người buồn nôn, nhưng cảnh tượng sau đó lại khiến khán giả có hơi không chấp nhận được.
Chỉ thấy tên mập vừa nãy còn nôn ọe đã đứng phắt lên, sau đó lục lọi tìm kiếm, thậm chí còn nằm rạp xuống đất mày mò hồi lâu, cuối cùng cũng tìm ra được cái răng kia.
Hắn ta cầm răng lau trên áo mình, sau đó ngồi lại trước màn hình nhìn lại thật kỹ, "Mẹ nó là kim cương thật! Ha ha ha!"
Giọng cười như điên dại vang lên trong phòng ngủ, tên mập không kìm được mở đèn lên, mọi người thấy phòng ngủ lộn xộn, còn có rác bừa bãi, nhưng những thứ này không khiến họ ngạc nhiên mà tiếng cười mừng rỡ như điên của tên mập lại thu hút bọn họ hơn.
Sau đó, tên mập rời khỏi phòng ngủ một lát lại quay về, có khán giả nhận ra đó là công cụ kiểm tra đơn giản dùng để kiểm định chất lượng kim cương.
Khán giả cứ vậy mà nhìn tên mập cẩn thận lau sạch chiếc răng kia, lại từ từ nạy viên kim cương xuống.
"Ờm... Tôi có nên nói tâm lý anh ta rất vững không?"
"Người này nhìn có vẻ như có nghiên cứu về đá quý, còn có thiết bị đo lường, không phải anh ta là streamer game sao?"
"Có lẽ là chưa xem chuyện nồi lẩu hôm qua rồi, nhưng thông thường người ta cũng chẳng nghĩ như vậy đâu."
"Yêu tiền tới vậy luôn, người anh em này có nghĩ mình đã phát tài không thế?"
"Răng của ai? Răng của ai vậy? Răng khảm kim cương cũng đâu nhiều đâu, nếu cái răng này và ngón tay hôm qua là của cùng một người, vậy có lẽ sẽ xác định được thông tin người chết."
"Đã báo cảnh sát rồi, chờ bên ấy vậy, chỉ sợ không xem livestream, hôm qua cũng không xem."
Lúc khán giả đang không ngừng thảo luận, tên mập đã cất kỹ viên kim cương đi, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà đến cạnh bàn máy tính ăn hết số thức ăn còn lại. Lần này, hắn ta không nhả ra gì nữa, nhưng mọi người vẫn không đành lòng nhìn thẳng, dù sao chẳng ai biết được thịt trong cái bánh ấy là gì.
Lúc hắn ta đang vui vẻ ngâm nga câu hát, ăn bánh xong, phòng livestream lại hiện lời mời kết nối, hắn ta nhấn đồng ý.
Vừa kết nối, đã có tiếng vang lên: "Sao lại tắt điện thoại vậy? Xin kết nối cũng không được, mẹ nó mày đang ăn gì đấy? Cái thằng ngu này! Giờ mày cũng bị livestream..."
Tên mập bị mắng đến mức chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, hắn ta vô thức quay đầu lại nhìn về phía ống kính, sau đó dần tiến đến, khuôn mặt mập mạp kia được phóng đại, mãi đến khi dừng lại đưa tay về phía màn hình huơ huơ trước ống kính.
Người đang kết nối lập tức chửi mắng: "Cái thằng ngu, mày đang bị người ta gắn camera giám sát kìa!"
Sắc mặt tên mập thay đổi, sau đó đấm mạnh về phía camera, tiếng nhiễu loạn vang lên, âm thanh biến mất, phòng livestream lại khôi phục như thường.
Khu bình luận bắt đầu thảo luận nhiệt liệt.
"Sao tôi cảm thấy giọng nói vừa nãy nghe hơi quen, có phải là streamer ăn lẩu hôm qua không, tên là gì ấy nhỉ?"
"Tên là Lê Tâm! Hình như giống thật!"
"Âm thanh đã qua xử lý rồi nhưng chất giọng và cách nói chuyện rất quen thuộc."
"Âm thanh đã được ghi lại so sánh, có kết quả sẽ báo cho mọi người!"
"Nếu hai người quen biết nhau thì có phải đã chứng minh những thứ này đều không phải là ngẫu nhiên không."
"Có cái răng khảm kim cương này, ít nhất có thể nhanh chóng xác nhận thân phận người chết."
Ngu Thất đếm đầu ngón tay, bộ xương khô không đến biệt thự mà biến mất theo hình ảnh kia, Ngu Thất càng chắc chắn rằng nó rất mạnh, vả lại còn có tính tự chủ và tính mục tiêu cao.
Nửa giờ sau, tin trong bánh có lẫn răng khảm kim cương đã lên hot search. Quả nhiên có người trên mạng đã tra ra thông tin của tên mập, còn có cả người kết nối video với hắn ta, đó chính là streamer mukbang lẩu ngày hôm trước.
Nhưng Ngu Thất không đọc kỹ, vì cậu như nghe thấy tiếng xe của Vệ Thập Mệnh. Cậu nhìn đồng hồ, đã là bốn giờ chiều rồi, thế là lập tức thu thiết bị vào, lật đật nhảy tõm vào bể cá.
Vệ Thập Mệnh vẫn vào nhà như thường lệ, nhưng lần này, hắn còn cầm một chiếc túi bóng trông khá quen.
Ngu Thất nhìn sang, lập tức nhả bong bóng.
Vệ Thập Mệnh cầm túi nước đến trước bể cá, gõ gõ vài cái, "Mua thêm đồng bọn cho mày này."
Bé cá quay đi, đưa lưng về phía Vệ Thập Mệnh.
Vệ Thập Mệnh hoàn toàn không nhận ra được bé cá đang rất bất mãn, hắn đổ bịch nước vào trong bể cá.
"Ộp ộp... Ộp ộp..."
Ngu Thất: "..."
Rõ ràng Vệ Thập Mệnh cảm thấy rất hài lòng về con ếch xanh này, "Đây là ếch xanh mini, vẫn chưa trưởng thành, không nhảy cao được, đừng có bắt nạt hàng xóm mới đến đấy, phải ở chung thật hòa thuận."
Ngu Thất liếc mắt nhìn bé ếch xanh, nó ộp ộp hai tiếng, da dẻ xanh lè, đầu không lớn bằng hai ngón tay, nhìn có vẻ không tốt lắm, con này không thể ăn, không thể cưỡi, nếu buộc dây vào có bị trượt ra không?
Bé ếch xanh: "Ộp ộp ộp..."