Chí Tôn Vô Lại

Chương 295: Đừng hỏi ta là ai!




Lúc Lục thúc được đưa ra ngoài, mọi người đều thấy hình dáng khi chết của hắn, trên mặt tất cả Nguyệt gia tử đệ đều không khỏi lộ ra vài phần thỏ tử hồ bi*.

Lục thúc được đặt trên một cái cáng khiêng ra, trên mặt hắn mang theo vài phần tuyệt vọng, sau khi chết mắt vẫn còn trợn tròn, trong ánh mắt mang theo vài phần không cam lòng cùng phẫn nộ……

Sắc mặt hắn tái nhợt, khóe miệng chảy ra một chút máu tươi. Người Minh Nguyệt gia lập tức kiểm tra thi thể hắn một hồi, mở miệng hắn quan sát kỹ, rồi quay đầu nhìn các vị thúc công, do dự một chút, hạ giọng nói: "Thúc công, hắn tự sát…… hắn…… võ công hắn đã bị phế rồi……"

Những lời này nói xong, mọi người đều nhìn về phía Tiểu Lôi. Dù sao vừa rồi Lục thúc là bị thương dưới tay Tiểu Lôi.

Tiểu Lôi nhíu mày, lạnh lùng nói: "Võ công bị ta phế đi, sẽ tự sát sao? Ta xem hắn là sợ tội mà tự sát! Vừa rồi Nguyệt Tinh ở bên ngoài nói nhiều như vậy, hắn nhất định đã biết! Tự biết chạy không thoát, dứt khoát chọn cái chết!"

Nguyệt Hoa không đánh lòng nhìn tiếp, quay đầu đi lại vừa lúc thấy Nguyệt Tinh, trong lúc đó Nguyệt Tinh vẫn hờ hững, trên mặt không thấy buồn vui, chỉ lẳng lặng quay về chỗ thi thể Lục thúc nhìn vài lần, lập tức đột nhiên lớn tiếng nói: "Hắn đã sợ tội tự sát, vậy lời của ta, mọi người cũng không cần hoài nghi nữa! Chỉ là Lục thúc mưu hại Thái công, mưu toan đoạt lấy vị trí tộc trưởng, chuyện này vị tất chỉ một mình hắn làm ra! Hắn mặc dù đã chết, nhưng sự tình này còn phải tiếp tục tra xét tiếp! Phàm là nếu phát hiện kẻ đồng mưu đều phải nghiêm trị!"

Lúc này, biểu tình mọi người nhìn Nguyệt Tinh đã không còn giống nhau nữa. Chỉ có các thúc công vẫn trầm mặc không nói. Nguyệt Thiên con trai Lục thúc, đột nhiên hét lên: "Nguyệt Tinh, ngươi hại chết phụ thân ta, ta muốn cái mạng của ngươi."

Hắn tựa hồ không đè nén được loại kích động mãnh liệt này, đột nhiên hét lớn một tiếng, hai tay dang ra xông tới Nguyệt Tinh, đó là một chiêu trong võ công Nguyệt gia "Sư Tử vồ Thỏ", toàn lực thi triển, lại là trong lúc tâm tình cuồng loạn. Chúng nhân chợt thấy bóng người trước mặt chớp động. Lập tức liền nghe thấy bách bách hai tiếng, tốc độ Nguyệt Tinh nhanh kinh người, Nguyệt Thiên hừ hai tiếng, đã văng ra ngoài, hai bên gò má sưng vù, máu tươi nơi khóe miệng chảy ròng ròng, trên mặt còn có hai chưởng ấn rõ ràng, há miệng hộc ra hai cái răng.

Một chút biến cố này, Nguyệt Tinh tùy ý xuất thủ đã xử lí được Nguyệt Thiên, mọi người đều kinh ngạc. Các thúc công nhìn nhau vài lần, vị thúc công đó mở miệng: "Nguyệt Tinh, sự tình Lục thúc của ngươi, chúng ta tạm nói trước như vậy, sau đó trong tộc sẽ điều tra kỹ càng. Nhưng hôm nay chúng ta dù sao là đang tuyển tộc trưởng, hiện tại phải làm sao bây giờ?"

Nói xong, ánh mắt lão rất có thâm ý.

Lúc này cảnh tượng có phần an tĩnh.

Quản sự các phòng. Tam thúc Tam phòng háo danh. Lục thúc Lục phòng đã chết, Thất phòng Cửu phòng vốn là đồng minh kiên định của Lục thúc, Lục thúc phạm vào tội lớn, hai người bọn họ không thoát khỏi liên hệ, cho dù bọn họ hoàn toàn vô tội, nhưng cũng không còn thể diện đến tranh đoạt vị trí tộc trưởng.



Còn như Đại bá Trưởng phòng quản sự Nhị phòng, Bát phòng…… lúc này sắc mặt ba người đều có chút khó coi, nhưng ánh mắt đều nhìn về phía Nguyệt Tinh.

Bỗng nhiên chợt nghe thấy trong hàng đệ tử bên dưới có người mở miệng nói: "Nguyệt Tinh thân là quản sự Tứ phòng, nếu đã phá vỡ được âm mưu thâm độc của Lục thúc, vậy đối với gia tộc có công lao rất lớn, vị trí tộc trưởng này, nên để nàng ngồi!"

Lời này vừa nói ra, lập tức có người mở miệng hưởng ứng. Khóe miệng Tiểu Lôi lộ ra nụ cười thường thấy, chỉ lẳng lặng đứng một bên quan sát, trên mặt lại lộ ra vài phần cười cợt.

Hắn ngầm truyền âm hỏi Nguyệt Hoa: "Tỷ tỷ của em muốn làm tộc trưởng, em có vui hay không?"


Nguyệt Hoa u buồn lắc đầu.

Một viên đá tạo ra ngàn gợn sóng, đám người lập tức bắt đầu ồn ào, trong lúc nhất thời, vì Nguyệt Tinh có thể làm tộc trưởng hay không, không ít người bắt đầu tranh luận, bất quá xem ra, tựa hồ đại bộ phận vẫn ủng hộ Nguyệt Tinh. Thứ nhất, là bởi vì Nguyệt Tinh lần này phá vỡ âm mưu của Lục thúc, lập đại công. Thứ hai, là vì vẻ mỹ mạo của Nguyệt Tinh, lại độc thân, ngày thường quan hệ với mọi người trong tộc tương đối tốt, còn có không ít thanh niên trong tộc ái mộ.

Mà phản đối nàng, quá nửa là một số người lão luyện thành thục. Nhưng mà số lượng lại rất ít.

Sắc mặt Đại bá Trưởng phòng có chút khó coi, trong mắt lại càng lộ vẻ bất đắc dĩ. Lúc này Nguyệt Tinh lại tỏ ra không hề khiêm nhường chút nào, chỉ ngậm miệng, một chữ cũng không nói, mặc cho mọi người tranh luận. Nàng ngay cả lời giả vờ khách khí chối từ cũng không có, sự tỉnh táo trong ánh mắt quả thực có chút đáng sợ.

"Quản sự Trưởng phòng, Nhị phòng, Bát phòng, các ngươi nghĩ sao?" Cuối cùng cũng là một vị thúc công mở miệng.

Ba người đều lộ vẻ khó xử, chỉ là lúc này lại không thể mở miệng phản đối, nhìn lẫn nhau, thở dài nói: "Xin thúc công làm chủ."

Dù sao, trong lòng bọn họ, muốn thị phụng một nữ nhân nhỏ tuổi hơn mình làm tộc trưởng, quả thực có phần không cam tâm.


Trong mắt vị thúc công kia lộ ra một chút bất đắc dĩ, lại nhìn ba vị thúc công khác, ánh mắt mọi người đều như thế. Nguyệt Tinh thủy chung không nói, chỉ trầm mặc như vậy.

"Được rồi, nếu tất cả mọi người đều không phản đối, mấy lão đầu tử chúng ta cũng không có chuyện gì nói…… vị trí tộc trưởng này……"

"Thúc công, xin đợi một chút."

Người nói chuyện chính là Tiểu Lôi, thanh âm hắn rất to, lập tức ngăn chận thanh âm ồn ào toàn trường, hắn cười rất vui vẻ, nhìn thúc công: "Thúc công, quản sự ta cũng là Ngũ phòng, người nếu dò hỏi ý kiến mọi người, sao không hỏi ta?"

Sắc mặt các thúc công lập tức có một chút kỳ quái, mỗi người đều nghĩ thầm, ai mà không biết ngày thường quan hệ thân cận giữa Nguyệt Sơn và tỷ muội Nguyệt Tinh Nguyệt Hoa, sau khi Nguyệt Hoa chết, ngươi và Nguyệt Tinh quan hệ tốt nhất, chẳng lẽ ngươi lại phản đối hay sao?

Lại nghe thấy Tiểu Lôi điềm đạm nói: "Nếu Nguyệt Tinh làm tộc trưởng, cũng là rất tốt, Nguyệt Tinh mặc dù là nữ nhân, nhưng tính khí kiên nghị, làm việc vừa là rất đúng mực, nhìn sự tình cũng rất rõ ràng, võ công cũng khá. Mặc dù nàng hơi trẻ tuổi, kinh nghiệm có phần khiếm khuyết, nếu được các vị thúc thúc trưởng bối giúp đỡ, sau này sự tình trong tộc, cũng không có gì bất ổn……" Hắn nói đến đây, ngữ khí đột nhiên biến đổi: "Mọi người muốn đưa Nguyệt Tinh làm tộc trưởng, Nguyệt Sơn ta không cần nói, tự nhiên là hết sức ủng hộ…… thế nhưng, hiện tại lại không được."

"Nguyệt Sơn, ngươi lại có ý gì?" Đại bá Trưởng phòng mặc dù nói như vậy, nhưng ánh mắt lại có vài phần kỳ vọng.

Tiểu Lôi cười nhạt, chỉ vào Nguyệt Tinh, chậm rãi nói: "Nguyệt Tinh, ta hỏi em, Cao tiên sinh đi bên cạnh cô, rốt cuộc có lai lịch gì?"


Nguyệt Tinh nhìn gã trung niên bên cạnh: "Cao tiên sinh là thế ngoại cao nhân, ngẫu nhiên xuất thủ cứu ta, lai lịch hắn, thứ cho ta không tiện nói ra."

Tiểu Lôi cười hắc hắc: "A, là thế ngoại cao nhân? Nguyên là như thế, thất kính! Không biết Cao tiên sinh, ngài là người môn phái nào?"

Gã trung niên hơi cau mày: "Sư môn ta, không nói cũng không sao."


Tiểu Lôi cũng không nhìn hắn, thờ ơ nói: "A, trên thế giới này, không ít cao nhân tính tình đều là cổ quái, thích che dấu lai lịch của mình, vậy cũng không kỳ quái…… trên thế giới này không ít môn phái đều có bí ẩn, tỷ như Ngũ Hành Tông, Ẩn Nguyệt Tông gì đó…… a…… ta gần như đã quên, tựa như còn có một tông phái rất lợi hại, tên là Thánh Huyết Tông!" Hắn cười rất quỷ dị, nhìn gã trung niên: "Cao tiên sinh, ngài sẽ không có quan hệ cùng Thánh Huyết Tông gì đó chứ?"

Ba chữ "Thánh Huyết Tông" này vừa nói ra, sắc mặt gã trung niên đó lập tức biến đổi!

Tiểu Lôi lại cố ý chắp tay nói cứng cỏi: "A, ta còn nghe nói Thánh Huyết Tông đó tuyệt học thần kỳ! Tuyệt học môn phái cơ hồ đã thông thần, không hề thuộc về phạm trù võ công phàm gian, mà là một số tiên pháp thần kỳ! Huyết Chưởng ấn, Thánh Huyết Đại Pháp gì đó! Còn có phương pháp Nghịch Huyết Đảo Chuyển…… a a, ta gần như quên còn có một loại pháp thuật đặc biệt thú vị…… hình như tên là…… tên là…… a ha, đúng rồi, ta nhớ ra rồi, hình như tên là Khôi Lỗi Thuật, có đúng hay không?"

Gã trung niên sắc mặt biến đổi, giật mình nhìn Tiểu Lôi, không đợi chúng nhân phản ứng, trong mắt hắn đột nhiên lộ ra vài phần dứt khoát, chẳng nói câu nào, đột nhiên phi thân xông tới Tiểu Lôi, song chưởng đánh xuống thiên linh cái Tiểu Lôi.

Tiểu Lôi một tay ôm Nguyệt Hoa, cơ thể quay tròn, thoát ra khỏi năm sáu thước, thân thể không chuyển động, lại lăng không ra ngoài. Người chung quanh nhìn thấy đều cả kinh thất sắc, loại thân pháp này quả thực vô cùng thần kỳ! Đã không còn là võ công khinh công nào đó có thể làm được!

Song chưởng gã trung niên nhất thời đánh vào khoảng không, chưởng tâm huyễn hóa ra một vầng huyết sắc quang mang, trên mặt đất Tiểu Lôi vốn đứng, đám gạch lót sàn nhất thời vô thanh vô tức vỡ tan!

Tiểu Lôi nhẹ nhàng lách ra ngoài, vẫn cười lạnh: "A ha! Làm sao vậy, bị ta khám phá ra lai lịch, muốn giết người diệt khẩu sao?"

Lúc này chúng nhân rốt cuộc có phản ứng, sắc mặt các thúc công âm trầm, đồng thời quát: "Vị Cao tiên sinh này, mời ngươi hãy dừng tay! Không được thương tổn Nguyệt gia tử đệ ta!"

Tiểu Lôi cười nói: "Không ngại không ngại, các vị thúc công không cần sốt ruột, ta đang muốn lĩnh giáo một chút tuyệt học của Cao tiên sinh!"

Nói xong, đột nhiên hắn búng chỉ về gã trung niên, trong mắt gã trung niên lộ ra ánh mắt kinh ngạc, vội vàng lắc người né tránh, liền nghe thấy bách một tiếng, cây cột phía sau hắn đã bị Tiểu Lôi bắn thành một lỗ thủng. Hắn lúc này mới mở miệng kinh hô: "Ngươi…… ngươi đây là…… Tiên Sơn Diệu Tự Quyết!"

*Thỏ tử hồ bi: ý chỉ hồ ly vì cái chết của thỏ mà cảm thấy bi thương nhưng bi thương đó không phải cho thỏ mà cho chính mình, thỏ chết thì thợ săn sẽ săn mình.