Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chí Tôn Sợ Vợ

Chương 22: Nhà Thông Thiên




Chương 22: Nhà Thông Thiên

Rồi hắn ta khẩn trương, nhanh chóng đi trước dẫn đường, Vân Nhi thì nhẹ nhàng lả lướt trong bộ váy trắng đi phía sau.

Chẳng mấy chốc đã đến nhà xì phía sau quán, nơi này vô cùng vắn vẻ. Nhân lúc này Vân Nhi ra tay b·óp c·ổ tên tiểu nhị vận sức đẩy hắn vào tường áp chế hắn trong nháy mắt.

Tên tiểu nhị kinh hãi run rẩy nói:

- Cô, cô định làm gì?

Vân Nhi phát ra hàn khí trên cơ thể khiến không gian lạnh cống, nàng ghé sát vào tai tên đó rồi lạnh giọng:

- Nói cho ta biết Thần Rùa đang ở đâu?

Nhiệt độ xuống thấp khiến cơ thể tên tiểu nhị tê cứng, hắn vội vã đáp:

- Cái đó tôi không biết, mà cũng chẳng ai trong cái trấn này biết ngài ấy đang ở đâu.

- Vậy làm sao các ngươi biết về sự tồn tại của hắn? - Vân Nhi ấn mạnh tay s·iết c·ổ hắn ta gặng hỏi.

- Chỉ thị của thần đều được các hộ pháp ban xuống, chúng tôi cũng chỉ là tuân theo lời của các hộ pháp mà thần phục - tên tiểu nhị khó khăn nói từng chữ.

- Hộ pháp là ai, bọn chúng ở đâu? - Vân Nhi nới lỏng cổ tay.

- Hộ pháp là những kẻ bán hành chỉ thị của Thần Rùa, bọn họ là những người liên kết giữa người dân và Thần Rùa. Bọn họ có năm người, nơi sinh sống là Nhà Thông Thiên.

- Cái nhà đó ở đâu?

- Phía Bắc, ngôi nhà cao nhất trấn là nó!

Nghe tới đây thì Vân Nhi đã có được thứ mình muốn, nàng buông cổ tên tiểu nhị ra và đánh vào gáy hắn một cái khiến hắn ngất xỉu, sau đó nàng đi khỏi đó như chưa hề có chuyện gì xảy ra.



Đứng từ xa, có thể thấy một ngôi nhà cao tầng như một cái tháp nhỏ ẩn hiện nơi cuối trấn.

Chẳng mấy chốc, Vân Nhi đã đứng trước ngôi nhà to bự đó. Nơi này có lẽ là một quán trọ quy mô lớn. Đứng từ xa nhìn vô có khá nhiều người ra vào, Vân Nhi thắc mắc không biết bọn hộ pháp gì đó tại sao lại ở một nơi công cộng như thế này.

Rồi đứng ở ngoài nhìn cũng chả có ích lợi gì, Vân Nhi quyết định tiến vào bên trong.

Vừa vào đến cửa thì có rất nhiều ánh mắt nam nhân ở phía trong hướng về phía Vân Nhi.

Những ánh mắt đó một số là trầm trồ, một số là thèm thuồng trước nhan sắc phong hoa tuyệt đại của nàng.

Bọn họ thật sự không tin vào mắt mình khi cái chốn địa ngục trần gian này bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một người con gái với dáng người cân đối hoàn hảo cùng chiếc váy trắng thướt tha ôm trọn những đường cong mê người.

Nhan sắc thì không cần phải bàn đến khi chỉ thoáng nhìn đã khiến ai nấy đều rung động rạo rực không thôi.

Vân Nhi sớm đã quen với việc này, nàng chẳng mấy để tâm tới bọn đàn ông háo sắc kia. Đi thẳng vào quầy tiếp khách, nơi có một người con gái tuổi khá trẻ đứng sau nhìn ra.

- Cho hỏi còn phòng trọ không? - Vân Nhi lại quầy hỏi.

Cô gái đứng trong quầy tươi cười đáp:

- Vâng còn ạ, quý khách muốn loại phòng nào ạ, càng lên cao càng sang trọng và càng đắt tiền!

- Phòng đắt nhất, cao nhất! - Vân Nhi lấy ra một lạng bạc đặt lên quầy.

- Không thành vấn đề, lầu năm, phòng số ba bên trái. Quý khách cứ đi cầu thang phía trong để lên phòng ạ - làm thủ tục xong thì cô gái kia chỉ tay về phía cầu thang.

Cầm chìa khóa phòng, Vân Nhi bước vào trong, lúc này nàng mới để ý nơi đây dường như là một kỹ viện trá hình khi bên cạnh bọn đàn ông ngồi trong phòng khách này còn có vài cô gái mặt hoa mày phấn ăn mặc phong phanh lảng vảng qua lại.

Nếu bọn hộ pháp ở đây thì có vẻ như đây vừa là nơi ở cũng vừa là nơi hưởng thụ của bọn chúng, và các tên nam nhân ở đây không chừng lại là thuộc hạ của bọn hộ pháp kia.

Nói cách khác nàng đang một mình đi vào xào nguyện của bọn người dã thần dã quỷ này.



Dù vậy đã lỡ đi vào rồi, giờ mà đột ngột quay ra thì sẽ gây ra kinh động lớn, không khéo lại chẳng thu hoạch được gì thì không hay cho lắm.

Nghĩ rồi Vân Nhi tiến lên cầu thang trong sự dõi mắt nhìn theo của bọn háo sắc phía dưới.

Đi mãi, đi mãi thì cũng tới lầu năm và đến trước căn phòng đánh số thứ tự là ba.

Mở cửa phòng đi vào trong, Vân Nhi định rằng sẽ ẩn mình tìm cách nghe ngóng một số thông tin thế nhưng vừa đóng cửa phòng lại, chưa kịp ngồi xuống nghỉ mệt thì cánh cửa lại toang mở ra.

Một tên nam nhân tuổi tầm ba mươi bước vào, hắn nhanh chóng đóng cửa lại sau đó quay vào nhìn Vân Nhi, vẻ mặt vô cùng gian xảo và nham nhở, hắn từ từ bước đến và nói:

- Bảo bối, ta đã tốn rất nhiều tiền để được vào đây, nàng hãy phục vụ ta đi nào.

Vân Nhi lúc này trưng ra cái bộ mặt hốt hoảng, nàng từ từ lùi vào trong giường miệng run rẩy nói:

- Ngươi... ngươi đừng có làm bậy, ta la lên đó.

Thấy Vân Nhi càng sợ hãi hắn ta càng thích thú, liên tục lấn tới:

- Cứ la thoải mái, đã vào đây rồi thì sẽ không có ai cản trở chúng ta đâu.

Vân Nhi bật ngửa ra nằm trên giường, lúc này tên đó ham hố liền lao vào tóm lấy nàng.

Thế nhưng khi vừa mới chòm tới thì hàn khí đã cuồn cuộn bao quanh cơ thể hắn ta và khiến hắn bất động vì bị đông cứng, chỉ có phần đầu là được giữ lại để hắn có thể nói chuyện.

- Cái gì, ngươi... ngươi không phải là người bình thường, ngươi sở hữu sức mạnh của Thần Binh sao? - tên đó sợ hãi khi nhận ra cô nương xinh đẹp trước mắt không phải là loại nữ nhân mà hắn có thể trêu ghẹo.

Vân Nhi lúc này ngồi thẳng dậy, nét sợ hãi đã chẳng còn mà thay vào đó là một ánh mắt lạnh tanh vô hồn.



Nàng đưa ngón tay lên má tên đó, từ từ truyền hơi lạnh qua đóng băng hắn, giọng nói nhỏ vừa đủ nghe:

- Hãy nói ra tất cả những gì ngươi biết về Thần Rùa và bọn hộ pháp, bằng không ngươi sẽ c·hết trong cái lạnh thấu xương.

Hắn ta có vẻ ngoan cố, thế nhưng khi băng từ từ lan ra, cánh lạnh thấu xương thấm xấu vào nữa phần khuôn mặt, hắn ta mới bắt đầu giãy dụa cơ mặt.

Thấy hắn có biểu hiện đã chịu thuần phục, Vân Nhi giải trừ băng trên khuôn mặt của hắn.

Sau khi cơ hàm đã hết đông cứng, hắn ta bắt đầu run rẩy nói:

- Hộ pháp gồm có năm người, được gọi là Ngũ Đại Hộ Pháp, là những người thay mặt Thần Linh Quy quản lý những người dưới hạ giới, nói cách khác họ là những kẻ quyền lực nhất ở đây.

- Hạ giới? Không lẽ thần rùa sống trên thượng giới à? - Vân Nhi thắc mắc.

- Đúng vậy! Nơi đó được gọi là Ốc Đảo Trên Trời.

- Cái gì? - Vân Nhi có vẻ kinh ngạc - làm sao để lên được đó?

- Trên tầng thượng ở lầu sáu có một đám mây gọi là Vân Thăng Thiên, các hộ pháp thường dùng nó để lên trời.

- Hộ pháp thường ở đâu, có bao nhiêu hộ pháp đang ở đây?

- Bọn họ thường đi tuần khắp nơi, đôi khi sẽ ở đây để hưởng thụ mỹ nữ. Luôn có ít nhất ba hộ pháp ở hạ giới, khi ba người lên trời thì ba người khác xuống thay phiên cai quản.

- Có thông tin gì về cái đảo trên trời kia không?

- Cái đó thì cấp quản lý như chúng tôi không biết, chỉ có hộ pháp mới được lên trời để tiếp xúc với Thần Linh Quy.

- Có tên hộ pháp nào đang ở trong đây không?

- Không! Hiện giờ họ đều đã đi tuần tra.

- Vậy giờ ngươi chịu khó ngủ một tí nhé!

Nói rồi chẳng kịp để tên đó phản ứng, Vân Nhi đánh vào gáy hắn một phát khiến hắn b·ất t·ỉnh nhân sự.

Ngay sau đó nàng rã đông cho hắn và tiến hành t·rấn l·ột y phục của hắn rồi cải trang thành nam nhân và đi ra khỏi phòng.