Chỉ Là Bạn Giường, Đừng Nhầm Lẫn

Chương 29: Mẫn Nhi, em thích tôi đi mà (H)




Lục Dương đưa Trương Mẫn Nhi đến trước sảnh chung cư, một câu cảm ơn cô cũng chẳng thèm nói, chỉ lạnh lùng quay gót bỏ hắn đứng một mình nhưng không ngờ lại bị đối phương nhanh tay kéo lại.

Bởi vì vừa mưa xong nên thời tiết có chút se lạnh, Lục Dương khẽ ho khan, mong rằng sáng mai thức dậy sẽ không bị cảm.

Trương Mẫn Nhi bấy giờ mới chịu để ý đến phần vai áo nhiễm đầy nước của đối phương. Từng giọt mưa lạnh lẽo rơi xuống tóc rồi từ từ trượt xuống gò má anh tuấn, thế nhưng nhiệt độ nơi bàn tay của hắn vẫn còn ấm nóng, nhanh chóng nắm chặt bàn tay trắng nõn thanh tú của cô.

Trương Mẫn Nhi vùng vẫy muốn thoát khỏi cái nắm tay nóng rực kia, nhưng chẳng những đối phương không chịu thả mà ngày càng siết chặt hơn.

Gò má tái nhợt bởi vì lạnh mà dần ửng đỏ, cô nghiến chặt răng, rít từng chữ, “Lục Dương, anh lại muốn cái gì nữa đây? Buông ra coi!”

Lục Dương thoáng dùng sức khiến Trương Mẫn Nhi lảo đảo ngã vào bờ ngực vừa rắn chắc vừa ấm áp của hắn.

Hắn chớp lấy thời cơ một mực ôm chặt đối phương vào lòng, khiến cho cô không cách nào trốn thoát.

Trương Mẫn Nhi toan giơ tay muốn tát vào má, lại bị hắn nhạy bén chộp lấy, theo đà ép cô dồn chặt vào bức tường lạnh lẽo sau lưng.

Nam nhân trước mặt quá mạnh, quá hung hãn. Cô đã không còn đường trốn, chỉ tức giận trừng mắt chửi thề, “Con mẹ nó, Lục Dương! Anh buông tôi ra…”

Lời còn chưa nói hết đã bị hắn hôn đến tối tăm mặt mũi. Nụ hôn bất chợt không hề có sự chuẩn bị từ trước khiến cô kinh ngạc đến nỗi mở to mắt. Con ngươi màu hổ phách nổi lên tầng hơi nước nóng rực, nhìn vừa ủy khuất vừa đáng thương.

Nước mưa đọng lại lạnh lẽo thấm ướt vào da thịt ấm áp, Lục Dương không kìm được càng ôm chặt hơn, tham lam muốn cô khảm sâu vào người hắn, dính mãi không buông.

Lục Dương mạnh mẽ len vào khoang miệng nóng ấm của Trương Mẫn Nhi, đầu lưỡi hết liếm vào hàm răng thơm tho trắng bóc, lại cuốn lấy đầu lưỡi của đối phương khẽ mút vào. Nụ hôn ngày một kịch liệt khiến cho nước bọt của hai người tan vào nhau, tạo thành tiếng động lép nhép đầy *** mỹ.

Trương Mẫn Nhi bị cưỡng hôn gần như ngạt thở, đầu óc choáng váng mơ màng khiến thần kinh căng chặt nãy giờ dần được thả lỏng.

Lục Dương cảm thấy người trong lòng không còn căng thẳng nữa, chớp thời cơ mút chặt lấy khoang miệng nóng bỏng kia. Hắn như muốn nuốt trọn cả người cô vào bụng, lúc ấy sẽ chẳng cần phải tranh giành với ai khác để có được cô.

Lục Dương buông Trương Mẫn Nhi bị hôn đến thở không nổi ra, đầu óc bởi vì hôn mà mơ màng hỗn độn. Cô còn chưa kịp hít thở, chưa kịp tỉnh táo đã bị kéo vào trận cuồng nhiệt tiếp theo.



Đôi môi căng đầy hồng hào được đầu lưỡi như có ma lực của đối phương **** ***, sau đó vẫn chưa chịu thỏa mãn cứ gặm cắn mãi không buông. Cánh môi mềm bị cắn chảy cả máu, nhiễm đỏ đẹp mắt lại rất gợi tình, càng khiến người khác không nhịn được muốn đến triền miên một phen.

“Mẫn Nhi, em thích anh đi mà…”

Giọng nói trầm ấm mang thêm chút ý vị chiếm hữu chậm rãi chui vào tai, giữa răng môi vẫn còn lưu lại nhiệt độ nóng ấm của đối phương, trái tim Trương Mẫn Nhi bất chợt đập dồn dập như gõ trống.

“Thích anh một chút đi mà…”

Từ ngữ lấy lòng đầy ngọt ngào của đối phương từng chút len lỏi vào đầu cô.

“Em chạm vào ngực anh xem...”

Lục Dương bắt lấy tay cô đặt lên vị trí con tim của hắn. Âm thanh vang lên thình thịch, thình thịch, nhẹ nhàng mà đầy ý tứ cứ luẩn quẩn trong đầu.

“Nó thích em, thích em muốn chết đi được.”

Trương Mẫn Nhi khẽ ngẩng đầu, chăm chú nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu không đáy của Lục Dương, trong đó chứa đầy những tình ý sủng nịch cầu được yêu thương. Ánh mắt si tình ấy càng khiến hắn tuấn tú hơn, khiến cho cô nếu có một phút dao động sẽ bị hãm sâu không lối thoát.

Liệu bây giờ cược một lần nữa, phải chăng cô vẫn là người thua cuộc?

Trương Mẫn Nhi vẫn chẳng hiểu nổi tại sao cô lại chấp nhận để Lục Dương đặt dưới thân.

Thứ to lớn hung hãn không kiêng kỵ tiến vào động nhỏ yếu ớt, một lần, lại thêm một lần hung ác đâm xuyên như muốn chơi chết cô.

Thời khắc chìm đắm trong ái tình nhục dục khiến cô tạm quên đi những thống khổ đau đớn. Ngón tay dài mảnh khảnh nắm chặt lấy đệm giường, nơi động tác mãnh liệt nhất vẫn còn phát ra những âm thanh bạch bạch *** ****. Thứ thô cứng bị động nhỏ nóng ướt mềm mại của cô tham lam kẹp chặt.

Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn đang chăm chú nhìn những khoái cảm vừa thống khổ, vừa vui sướng của cô khi gần đến cao trào. Từng giọt mồ hôi lấm tấm trong suốt càng tôn lên làn da trắng nõn đang bị tình dục chi phối của cô, khiến cho chúng ngày càng ửng đỏ và khiến cho hắn càng muốn được lưu lại những dấu hôn cùng những vết cắn trên làn da quyến rũ kia.