Dạo này Mạc Vân Hạo lại chuẩn bị cho chương trình tuần lễ thời trang mới và tất cả các diễn viên trong công ty đều sẽ có mặt để diễn những trang phục do anh thiết kế.
Ngay cả Diệt Vĩ Mặc cũng phải sắp xếp thời gian để tham gia dù anh cũng đã kín lịch vì nếu không tham gia thì mọi người sẽ nghĩ mối quan hệ sẽ giữa các diễn viên trong công ty không được tốt.
"Chị Tuyết Ninh, cái này là anh Vân Hạo đặt riêng cho chị đó. "_ Một bé nhân viên đi vào đưa cho cô một phần đồ ăn kèm theo một câu nói khiến cho mọi người đều nhìn cô.
Còn cô, Thầm Tuyết Ninh đang ngồi bên cạnh Vĩ Mặc ngơ ngác cầm lấy phần ăn của mình. Con mẹ nó, sao cô lại bất an thể này.
Diệt Vĩ Mặc híp mắt nhìn cô bé nhân viên đó rồi lại nhìn Tuyết Ninh.
" Chắc... chắc là cô bé chỉ chọc cho vui ha..."
Nói xong cô mới ngớ người, tại sao mình lại phải giải thích cho Vĩ Mặc nghe kia chứ?
Diệt Vĩ Mặc không nói gì, chỉ thờ ơ xoay mặt đi hướng khác rất mang vẻ mặt không hề quan tâm.
" Đây là những trang phục mà anh sẽ biểu diễn ạ."_ Một nhân viên mang đồ đến cho Vĩ Mặc.
"Ừ."_ Vĩ Mặc đứng dậy đi vào trong phòng thay đồ.
Thẩm Tuyết Ninh âm thầm thở ra một hơi, cô nhìn túi đồ ăn trên tay mình.
" Ủa Vĩ Mặc thay đồ rồi à?"
Bây giờ Quân Kiệt mới xuất hiện, vì chỉ là một buổi tập dợt nên thằng nhóc có đến hơi trể.
" Sao vậy bà chị?"
" Chị già..."
"Ê..."
Thẩm Quân Kiệt quơ quơ tay trước mặt Tuyết Ninh.
"Thằng khùng này. "_ Tuyết Ninh vã vào tay cậu một cái rõ to.
"Sao chị đánh em. "_ Quân Kiệt xoa xoa bàn tay rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
"Nói ít thôi."_ Tuyết Ninh
"Bị gì vậy? "- Quân Kiệt
"Bị điên đấy. "_ Tuyết Ninh bực mình đứng dậy bỏ đi chỗ khác.
"Ơ hay? Em méc mẹ cho mà xem. "_ Quân Kiệt phồng má nhìn bóng lưng của chị gái.
Méc đi! Ai sợ!
" Đi đâu vậy? Không ăn trưa à?"
Thẩm Tuyết Ninh đi ra ngoài nhờ sự thoáng đãng để loại bỏ bớt suy nghĩ điên khùng trong đầu mình ra thì Mạc
Vân Hạo không biết ở đâu lại xuất hiện làm cô giật hết cả mình.
"Hả? À, ăn chứ. "_Tuyết Ninh cười trừ nhìn đi hướng khác.
" Cái đó... đồ ăn tôi đặt riêng cho em đó, nếu không hợp khẩu vị thì nói tôi nhé? "_ Vân Hạo nhìn cô.
"Hahaha, lại đùa, đặt riêng gì chứ. "_ Tuyết Ninh cười thành tiếng, cười xấu vô cùng.
" Không tin à? Là thật đấy, tôi..."_ Vân Hạo định nói gì đó nhưng lại có người đi qua nên anh đành im lặng.
Còn Thẩm Tuyết Ninh thì âm thầm thở phào một hơi.
" Dạo này chắc anh rất vất vã nhỉ? Cẩn thận đừng để bị thương, tôi bận lắm, tạm biệt nhé. "_ Nói xong không một động tác thừa mà chạy đi.
"Tôi, em chạy cái gì chứ? "_ Mạc Vân Hạo bắt lấy tay cô làm cho cô sợ chết khiếp.
"Đừng, sao lại tùy ý lôi lôi kéo kéo vậy. Nhỡ bị chụp lại thì biết làm sao? "_ Tuyết Ninh vội tách tay mình ra rồi nhìn xung quanh.
Mạc Vần Hạo nhún vai.
" Tối nay em rãnh không? "
"Tối nay? Chắc là rãnh... À không,..."_ Tuyết Ninh cứ nói rồi lại lắc đầu, đột nhiên cô cảm thấy hơi sợ khi phải tiếp xúc với đàn ông.
" Vậy thì tối nay đi ăn với tôi đi."
"Còn có ai không? "_ Tuyết Ninh nghi hoặc nhìn anh.
" Chac la co. "
" Vậy thì được. "
Sự thật đã chứng mình rằng, chị em chúng ta không nên tin vào lời của những thằng đàn ông đẹp trai.
Vì khi cô đến nơi thì có ai khác ngoài Mạc Vân Hạo đâu? Thẩm Tuyết Ninh nghiễn răng ken két nhìn Vân Hạo.
"Đừng nhìn tôi với ánh mắt đấy, bọn họ đều bận cả rồi. "_ Vân Hạo ra vẻ oan ức nhìn cô.
Oh hay? Cả trường quay hơn 100 người tất cả đều bận sao? Ai tin? Thẩm Tuyết Ninh không tin!
" Dạo này bận bịu như vậy, có thời gian rãnh thì anh vẫn nên nghỉ ngơi đi. "_ Tuyết Ninh chóng cằm bỏ đồ ăn vào
noi เล็น hai ngan kia.
Phòng ăn cũng là phòng VIP, dường như ông chủ này quen biết Mạc Vân Hạo nên tiếp đón rất tốt, rất thoải mái.
" Không sao, tôi quen rồi."
" Lan truic da nghi rat เลิน. "
Mạc Vân Hạo là người không thích ngồi yên một chỗ, anh thích yêu thích công việc của mình. Cho nên thời gian bị tai nạn phải nghỉ ngơi suốt lại giống cực hình với anh vậy.
" Tôi muốn còn không có. "_ Tuyết Ninh thầm nhìn anh bằng nữa con mắt.
"Em và cái người hay đến rước em là mối quan hệ gì vậy? "_ Vân Hạo nhìn cô.
Nhắc đến Ngụy Tư Vũ làm cô sặc ngay, ho xanh mặt. Cô vừa hủy cuộc hẹn của Ngụy Tư Vũ để đi ăn với cái tên
Mạc Vân Hạo này đây.
Thẩm Tuyết Ninh vội uống cạn ly nước.
"Đột nhiên lại nhắc đến người ta làm gì?"
"Em đã nói là muốn làm người yêu của tôi còn gì?"
Thẩm Tuyết Ninh nhìn anh.
" Đừng vậy chứ đại ca? Tôi đã nói là chỉ đùa thôi mà. "
" Nhưng tôi tin là thật..."
"..."
Biết ngay mà! Biết ngay mà!!!!
Thẩm Tuyết Ninh không dám hó hé gì thêm.
" Làm sao đây? Tôi thích em rồi. "
Thầm Tuyết Ninh...
Cô nhìn anh.
Anh nhìn cô.
"Haha, thôi mà. Đùa cái gì vậy chứ. "_ Tuyết Ninh khóc ròng trong lòng, mấy cái vận đào hoa đáng sợ này cô
khong muon dau.
" Tôi không đùa. "_ Rất nghiêm túc là đằng khác.
" Tôi đâu phải mẫu người của anh."
Thẩm Tuyết Ninh không dám nhìn anh, cô từng xem anh phỏng vấn, khi ấy cô MC đã hỏi về mẫu người anh lý tưởng của anh.
Thẩm Tuyết Ninh không dám nhìn anh, cô từng xem anh phỏng vấn, khi ấy cô MC đã hỏi về mẫu người anh lý tướng của anh.
Mạc Vân Hạo đã trả lời...
" Nói không yêu cầu về ngoại hình thì thật sự có hơi giả dối. "
" Tôi thích một người hay cười, hoạt bát một chút, nhưng phải biết lắng nghe. "
Những cái lý do chung chung, cô thấy lúc được phỏng vấn thì nghệ sĩ nam nào cũng nói như vậy. Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đó là mình cả vì cô, đã nói chuyện nhiều với Mạc Vân Hạo bao giờ mà lăng nghe??