Giáng sinh năm đó, Khương Mặc gặp được một bé mèo hoang đi theo mình hết mấy con phố, anh cảm thấy đây cũng được xem như duyên phận nên định nhặt bé mèo về nhà.
Ngoài mèo ra hôm đó anh còn gặp một cậu trai say khướt trong quán rượu ôm chặt đùi mình không buông… Người này có chút quen biết với anh nên anh không thể mặc kệ được.
Cuối cùng anh nhặt cả mèo lẫn người về nhà.
Khương Mặc tin chắc rằng, người tốt sẽ gặp được phúc báo.
Vài năm sau, phúc báo của người tốt đến rồi!
Khương Mặc mê rượu tìm được một anh bạn trai ngày ngày bắt anh kiêng rượu.