Chạy Theo Thuyền Giặc

Chạy Theo Thuyền Giặc - Chương 1: Độc thân cũng là sai lầm




Trước cửa nhà ga vắng vẻ.

Nhân viên soát vé đứng trước cửa khoang nằm từ cặp mắt hòa ái đã bắt đầu lộ ra tia X quang, nhìn chúng tôi một nhà ba người" lưu luyến không rời" mà trợn mắt đi trợn mắt lại, sắc bén tựa được với dao găm, dĩ nhiên người ta trên mặt vẫn duy trì một nụ cười nghề nghiệp, ai, đầu năm nay kiếm miếng cơm ăn cũng không dễ dàng, mọi thứ đều chỉ có thể lấy chữ "nhịn" làm đầu mà thôi.

Nhưng mà cũng không thể hoàn toàn trách tôi, là mẹ tôi sống chết kéo vali hành lí của tôi không chịu buông tay đấy chứu, chắc là nghĩ tôi lên xe cũng không biết cách?

"Vợ à, xe lửa sắp chạy rồi, để cho con bé lên xe thôi..."Trải qua một phen xem xét thời thế, ba tôi rốt cục cũng quyết định dũng khí giải cứu tôi, nhưng mà tôi đoán khả năng thành công không lớn. Quả nhiên, mẹ tôi cơ bản không thèm nói nửa câu, trực tiếp trợn to hai mắt trừng trừng nhìn ba, ba ngay lập tức uất ức mà rụt cổ, chổm hổm ngồi ở góc tường, ỉu xìu một đống. Trong lòng tôi bốn phía lầm than, cha ơi, cha sau lại không có chí khí đàn ông đến thế!

Nhà tôi nếu như trong thời cổ đại mà nói, mẹ tôi chính là điển hình một đời nữ vương Vũ Tắc Thiên, ba tôi không hề đáng thương chính là Lí Trì. Còn tôi đây?Ngoại trừ vóc người thừa kế danh hiệu của "Thái Bình công chúa", chứ thật ra mò mãi cũng không tìm ra thêm cái tốt.

Mặt mẹ tôi cười tươi rực rỡ như đóa hướng dương, híp mắt nói với tôi: "Bé con à, mẹ suy nghĩ cẩn thận rồi, hay là hôm nay con khoan đi đã, Tiểu Hoàng trưa mai tới nơi rồi, ít nhất tối mai con với nói cũng gặp nhau một lần, hai đứa liên lạc cũng không dễ dàng gì, còn phải dùng con vịt để nói chuyện phiếm đấy thôi. "Đừng nghi ngờ gì cả, con vịt mẹ nói chính là hình chim cánh cụt QQ, xin tha thứ cho Lão Nhân Gia mẹ tôi không hiểu gì về văn hóa in tờ nết, hay sửa lại cho nó thành thành phần đơn giản.

Mà người trong miệng mẹ "Tiểu Hoàng" đó, thật ra là một người xem mắt, một thân phận rất mê người – Hoa kiều về nước, tốt nghiệp thạc sĩ, nhà có bất động sản. Chỉ có điều nếu nói đó là một con rùa biển nạm vàng thì cũng đã ngâm nước rồi, bởi vì anh ta chiều cao tối đa chỉ có chừng 161 cm, ngoài việc chất lượng sánh vai, thì "người trẻ tuổi" đều phải gọi anh ta bằng một khiêm xưng lễ phép, phải, trên thực tế người này cũng đã 35 cái xuân xanh rồi, theo như chú cá LOLI rất được hoan nghênh trên ti vi mà nói, anh ta thuộc loại một cây cải dầu bậc chú.

Nhớ ngày đó dì hai tôi và mẹ mưu đồ bí mật qua điện thoại chuyện này, khi đó còn tự cho là không chê vào đâu được, nhưng mà họ ngàn tính vạn tính có hơi sai một chút, tôi xuất sắc thế này RP chẳng lẽ không có cơ sở ngầm?Em họ tôi Trương Du dùng Reda ẩn hỉnh đã sớm báo cáo cho tôi rõ một rõ hai rồi. Vốn là họ tính toán tiền trảm hậu tấu lừa gạt tôi đi xem một chút có hợp hay không thôi, chiêu này ở thời cổ còn có một danh từ chuyên môn nghe rợn cả người gọi là " Lệnh cha mẹ, lời mai mối. "

Nhưng mà thử hỏi làm sao có thể hợp mắt cho được?Mặc dù đã tiến vào thế kỉ 21, thời đại tiến bộ, tuổi tác không là vấn đề, chiều cao cũng không là khoảng cách nữa, thể trọng không còn là áp lực, tiền bạc không phải là năng lưc, mà tôi chân không cũng cao hơn Tiểu Hoàng kia 5cm rồi, tôi cũng không thể cắt chân mà đi xem mặt chứ?Đừng trách tôi là hội viên bí mật hội bắt bẻ, a, không nghĩ vì mình cũng phải vì đời sau của mình mà suy nghĩ, anh ta rõ ràng không phải là món ăn của tôi được!

Trăm hiếu làm đầu, người hiếu thuận tôi đây dĩ nhiên không dám trực tiếp cùng mẹ khiêu chiến, chỉ có thế lấy lòng lôi kéo tay mẹ lay qua lay lại: "Mẹ, không phải là con không muốn đổi ngày, nhưng là sáng ngày mốt có viện trưởng lên lớp, nếu như tối mai gặp thì chỉ có sáng sớm đi mới kịp. Mẹ tối qua con xem rồi, chuyến bay này chắc phải 800 tệ đấy, mẹ, mẹ nói nên làm sao mới tốt?"Cái này gọi là lấy lui mà tiến, tôi thức thời lấy quyền chủ động giao ra. Trải qua nhiều năm huấn luyện tôi đã luyện được công phu Lô Hỏa Thuần Thanh rồi, so với ai chứ trong mắt mẹ tôi, nhân dân tệ đáng yêu hơn hết thảy. Hơn nữa thời điểm nói câu này giọng điệu phải thực phối hợp, vừa uyển chuyển, vẻ mặt phải đầy bất đắc dĩ, thêm chút giãy dụa uất ức, tóm lại là biến mình thành một đứa con ngoan rất muốn nghe lời mẹ, như vậy lòng mẹ tôi mới thanh thản được.

Nhìn đi, mẹ tôi vừa nghe thấy "800″ sắc mặt đã xấu đi rồi, tư tưởng đấu tranh mấy giây liền nhiệt tình đưa hành lý hết sức chu đáo cho tôi, tha thiết nói: "Bé con, việc học của con vẫn là quan trọng hơn, những chuyện khác sau này nói, các con nếu có duyên chạy cũng không thoát được!"

Âu là vậy. Nói gì cũng đúng!Tôi và ba điên cuồng gật đầu tán thành, mẹ tôi lúc này mới hài lòng vung tay lên, cho đi. Ba tôi lặng lẽ giơ tay hình chữ V với tôi, tôi đắc ý hất cằm, trái tim nhỏ bé hưng phấn nhảy vào giường nằm buồng xe.

Vừa nằm vật xuống cái giường cứng ngắt, cảm giác tất cả các tế bào toàn thân đều hoan hô, thật tốt quá, tôi lại được tự do rồi.

Muốn tôi cùng cái con rùa biển chưa tiến hóa đó xem mắt sao?Không có cửa đâu!Ngay cả cửa sổ cũng không thể có!

Thật ra mẹ tôi mưu cầu danh lợi an bài cho tôi xem mắt như thế cũng bắt đầu vào một đêm trời đen gió giật, một tiết mục trên ti vi thảo luận về đề tài hot – xem mắt. Phía trên đưa ra các lời lẽ sai trái, phía dưới lại mang cô gái tên là Vi Thương Phẩm làm ví dụ, cô gái này trước khi 25 tuổi đã là cô gái tiêu thụ vàng, người theo đuổi vô số kể, qua hai lăm tuổi bắt đầu xuống dốc, người theo đuôi giảm nhanh, đến 30 tuổi về sau chỉ có thể giảm giá khuyến mãi, người theo đuổi gần như số lẻ.

Tôi rõ ràng là một cô bé ở tuổi thanh xuân mơn mơn 20, được một số người nhiệt tình tuyên truyền là tuổi mụ * tuổi mụ chưa lấy chồng sẽ thần tốc tiến thân tới 25 tuổi gặp phải cửa ải khó khăn, nguy cơ đại ế, mẹ tôi nhất thời đảo lộn. Bà bình sinh rất giữ mặt mũi, vốn tôi lấy học tập làm đầu, là nữ sinh ngoan ngoãn không có tư tình, cũng là hình tượng kiêu ngạo của bà nhưng mà bây giờ lại vô cùng có khả năng biến thành nấm mốc không ai thèm lấy, bà làm sao chịu được?

Vì vậy bà bắt đầu huy động lực lượng quần chúng rộng khắp trong dân gian vì tôi mà kén phò mã, không cần phân biệt tuổi tác, chẳng thiết màu da, không xét nét trình độ học vẫn, tư liệu nam nhân tốt xấu lẫn lộn đưa tới vô cùng dồn dập, tôi hoảng sợ vạn phần, phải tiến lên chiến đấu du kích, trước mặt cha mẹ thì né tránh không ngừng, nhưng mà văn hóa Trung Hoa Bác Đại Tinh Thâm, một từ cao thâm gọi là " Chạy trời không khỏi nắng", mẹ cho rằng tôi đã tới thời điểm thích hợp, một đêm trời đầy mây đen che khuất cả trăng, trước hoa dưới trăng, tôi bắt đầu cuộc đời thân cận.

Người đầu tiên là một nhân viên nhỏ, hình dáng cũng tầm tầm, vóc người thường thường, nói năng giữa giữa, nếu như nói chuyện liên miên không dứt cũng gọi là một lĩ năng thì anh ta xem như cũng có môn sở trưởng. Tôi tuyệt đối không lãng phí lương thực, nhiệt tình tính toán xong đống hải sản rồi tìm cơ hội thoát, nhưng khi nhìn cả bàn ăn thong thả được đưa phun sương từ môi người đối diện, dục vọng nhỏ nhoi đó của tôi cũng biến mất, ai bảo gần đây dễ lây cảm cúm làm gì?

Ánh mắt tôi rạng rỡ mà ưu thương nhìn quanh như lạc vào tiên cảnh, trái tim bay thẳng tới trận đấu tuồng cổ trang TVB náo nhiệt, nói thật, so với thân phận, tôi tình nguyện ôm gian phi a.

"Đại Đại, Đại Đại à..."Mang theo chút khàn khàn thâm tình như biển gọi chiêu hồn.

Qua một hồi lâu tôi mới ý thức là anh trai xem mắt kia đang gọi mình, lập tức đánh cho hắn một chữ X, nếu là 10 điểm, hiện tại chỉ còn lại số 0. Tôi với anh ta thân quen lắm sao?Dám gọi cả nick name của tôi, tôi đúng là không thích nhũ danh này, Đại Đại, ngơ ngác, ngơ ngác, khó coi quá đi!

Nhưng mà trên mặt vẫn duy trì một nụ cười thục nữ, khẽ đáp: "Vâng?"Tiếp theo tôi hết sức ưu nhã mà nhấp một ngụm nước cam, nén tức giận, tôi là thục nữ, ngàn vạn lần phải tỉnh táo.

Anh ta cực kì thâm tình nhìn tôi: "Em nhanh sinh con trai cho anh đi!"

What?Khụ khụ khụ, tôi lập tức sặc đến nước mắt cũng chảy ra ngoài, cái gì ưu nhã cái gì thục nữ cũng không thèm để ý.

Thần linh ơi!Đứa bé này đầu óc cấu tạo bằng cái gì vậy, hình như chưa cho gì vào chỉ là cái bát úp lên thôi phải không, bây giờ còn nói đến vấn đề tạo người cao thâm rồi đấy?Chỉ bằng bộ dạng này của anh ta?Tha cho tôi đi!Thêm một chữ X thật to nữa, -10 điểm.

Ai ngờ người này lòng tự tin có thể thiêu đốt cả vũ trụ, ngu ngốc nhất quyết không tha tiếp tục độc hại lỗ tai đáng thương của tôi: "Đại Đại, em không cần quá cảm động, chỉ cần chúng ta có con, sau này anh sẽ đưa toàn bộ tài sản cho em!"

KAO!Người nào với anh là "chúng ta" hả?!Mắt kiểu gì thế?Ai cảm động hả?Tôi đây chính là kích động + lệ rơi đầy mặt!!Tài sản của anh bao nhiêu?Có bằng Bill Gates không? Tôi lập tức im lặng hỏi ông trời, kết luận người này là từ sao hỏa tới, không cùng tiếng nói chúng với người, cuối cùng không thể không xuất ra chiêu sát thủ trốn thoát lách người.

Lần đầu xem mắt đầy bi kịch mà chấm dứt.

Tôi về nhà đem câu chuyện về cực phẩm nam nhân sao Hỏa này thêm dầu thêm mỡ kể cho ba mẹ nghe, cộng thêm bộ dạng uất ức bị đả kích, hai người mặt càng ngày càng lạnh, lảm nhảm một hồi nào là người do dì mày giới thiệu mà thế đấy. Nhưng mà thời gian tốt đẹp cứ thế mà trôi đi, tôi an tĩnh được mấy ngày, mẹ lại đắc ý khoe khoang, người sao Hỏa kia lại nhiệt tình nói với gì là rất thích cô gái đoan trang xấu hổ kia, tương lai sẽ là một người mẹ hiền vợ đảm, không ngờ đã dấy lên mẹ tôi một ngọn lửa bừng bừng, cảm thấy người ta chẳng qua là già trước tuổi, tâm địa cũng không xấu, tôi trước hết cứ là bạn bè để hiểu thêm về nhau đã...

Tôi sụp mắt nghe giáo huấn, tai trái vào tai phải ra, vô tâm chuyên chở. Sau này người sao Hỏa kia lại tiếp tục một thời gian cống hiến vì sự nghiệp điện tín nước nhà, tôi cũng không buồn đáp trả, đứa trẻ này cũng biết khó mà lui.

Sự nghiệp thân cận vĩ đại tiếp tục khí thế hừng hực nhưu cũ mà tiến hành, tôi lại đáng thương sống từng ngày nước sôi lửa bỏng.

Những người xem mắt như cỏ trên đồng, bị ba cô sáu bà thổi một cái đã manh nha khắp nơi, tốc độ cực kì mau lệ

Đối tượng hẹn hò lần thứ hai là một nghiên cứu sinh, nhưng tôi là cảm giác anh ta giống như còn chưa tốt nghiệp vườn trẻ, tôi còn không nhớ người này hít hà cái gì, chỉ biết cả một buổi tối xanh miết cứ tụng mấy từ "mẹ anh nói", trên in tờ nết có một diễn đàn tình cảm nổi tiếng cũng thường viết về mấy loại như thế. Tôi không khách khí mà đem người này FIRE, dù sao bản thân đối với việc làm bà vú cũng không có hứng thú.

Người xem mặt thứ ba ngược lại thành thực đến mức đáng thương, nhìn anh ta so với mặt trăng ngoài kia cũng hiểu được một hai phần. Đây là một cuộc xem mắt chính thức, vậy mà sao tôi lại cứ có cảm giác như đang tham gia phỏng vấn, tôi hỏi, nam nhân kia mới bằng lòng mở miệng trả lời, cho tới khi tẻ ngắt không chịu nổi, tôi vô số lần tự hỏi tự trả lời cộng thêm tự bào chữa mới khó khăn kết thúc. Chúng tôi ngồi thêm một chút, uống trà, xem phim gì đó, tôi vẫn thủy chung cho là người này hoàn toàn thích hợp làm mấy việc giữ bí mật hay là công ty sản xuất tủ lạnh gì đó, ai ngờ anh ta sau đó lại nói chuyện với mẹ tôi vô cùng hoạt bát. Hóa ra, anh ta tự chơi trò tự bế, giả bộ thâm trầm, còn giám can đảm nói không thích tôi?Không tới lượt đâu.

......

Tóm lại, cho đến bây giờ khi nghĩ lại mấy việc hoang đường nay trên mặt vẫn còn chứa chan nước mắt, chỉ có thể cắn răng ngậm máu nuốt trôi, khổ mà không nói được!

Ai, không nghĩ tới đầu năm nay độc thân quý tộc cũng là sai lầm, lần đầu tiên tôi là thấy tựu trường tốt đẹp làm sao, tôi căn bản không cần nóng vội, rất tốt rất tốt.