Chào Anh, Thổ Hào!

Chương 85: Chiến tranh lạnh tiếp tục




Mùa đông trời tối sớm, vẫn chưa tới sáu giờ trời liền tối đen.

Trương Kỳ Kỳ nhìn ba mẹ sắp tan việc, liền rời giường bắt đầu làm cơm tối.

Trong lòng cô có chuyện, liền chuẩn bị nấu một nồi canh rau củ, mượn quá trình rửa rau thái thịt suy nghĩ về nhân sinh.

Một hồi suy nghĩ, Trương Kỳ Kỳ đầu tiên nhớ tới trình độ đáng ghét của Tô Khả vẫn rất thương tâm, thế nhưng đợi một nồi canh nấu xong, cô đã có ý tưởng mới: cô phải không là hiểu lầm Tô Khả rồi chứ ?

Trương Kỳ Kỳ bắt đầu nghĩ tới quá trình phát sinh mâu thuẫn giữa cô và Tô Khả, kết quả phát hiện mình đại khái là thật sự hiểu lầm Tô Khả rồi, cô cho rằng Tô Khả là châm chọc ba ba của cô, trên thực tế Tô Khả là đang châm chọc Hồ Hiểu Đông!

Bất quá, cho dù là châm chọc Hồ Hiểu Đông, Trương Kỳ Kỳ cũng là mất hứng, không phải bởi vì cái gì, mà là vì thái độ kiêu ngạo tự mãn khinh người của Tô Khả.

Cô có thể nói Tô Khả một lần, lại không thể nói cả đời. Nếu như nhất định tồn tại vấn đề này, vậy không thể gác vấn đề này lại, mà là phải nghĩ biện pháp giải quyết.

Trương Kỳ Kỳ đứng ở cửa sổ phía trước phòng bếp, nhìn hoa viên xinh đẹp phong cách Tây Dương ở phía đông Cẩm Tú viên bên ngoài cửa sổ, tự nói với mình: cho dù yêu Tô Khả, cô cũng phải giữ vững chính mình!

Sau khi Trương Kỳ Kỳ nghĩ thông suốt, tuy rằng vẫn khổ sở, nhưng bởi vì đã có phương hướng, trái tim liền trầm tĩnh trở lại.

Mẹ Kỳ Kỳ tới nhà trước, thấy con gái đã làm xong cơm tối, tâm tình thật tốt, cười hì hì nói: "Kỳ Kỳ à, con xem con ngoan như vậy, mẹ cũng không nỡ bỏ con lập gia đình, làm sao bây giờ....!"

Trương Kỳ Kỳ múc canh xong, bỏ bánh mì nướng vào trong giỏ xách, ngữ khí bình tĩnh: "Vậy con không lấy chồng là được rồi rồi."

Mẹ Kỳ kỳ nghe vậy không khỏi hãi hùng khiếp vía, lặng lẽ dò xét Kỳ Kỳ, thử thăm dò nói: ". . . Kỳ Kỳ, mẹ nói giỡn đó. . ." Kỳ Kỳ đứa nhỏ này từ nhỏ làm cái gì trong lòng cũng có tính toán, chưa bao giờ để bà quản nhiều. Bà còn nhớ rõ Kỳ Kỳ lúc học lớp năm tiểu học bởi vì thành tích thi giữa kỳ không tốt, một mình ngồi ở bờ sông đến khi trời tối đen, sau khi trở về mua vài quyển sách phương pháp học tập, nghiên cứu vài ngày, sau đó bắt đầu cố gắng học tập, thi cuối kỳ liền đi vào top 3 của lớp . . .

Trương Kỳ Kỳ liếc mẹ mình, chậm rãi dọn cơm tối ở trên bàn cơm xong, chờ ba ba trở về cùng nhau ăn.

Mẹ Kỳ Kỳ đang đứng trước bồn rửa mặt rửa tay, ánh mắt vẫn nhìn lén Kỳ Kỳ, cảm thấy Kỳ Kỳ hôm nay có chút quỷ dị. Cuối cùng bà thật sự nhịn không được, liền thử thăm dò hỏi một câu: "Kỳ Kỳ, Tô Khả đâu?"

Trương Kỳ Kỳ vừa bày đũa, vừa nói: "Con không biết. Có lẽ trong nhà anh ấy."

Mẹ Kỳ Kỳ tới ngồi xuống ấp a ấp úng nói: "Phòng tân hôn các con chuẩn bị như thế nào?"

Trương Kỳ Kỳ bày xong đũa, nghe được ba ba kêu cửa liền đi mở cửa, không có trả lời vấn đề của mẹ cô.

Dùng xong cơm tối, Trương Kỳ Kỳ đi ra ngoài mua quà tặng cho Hồ Hiểu Đông.

Cô nhàn nhã đi trên lối đi bộ, vừa đi vừa nghĩ lấy mua quà tặng gì.

Đi tới lối đi dành riêng cho người đi bộ ở phía tây nhà cô, Trương Kỳ Kỳ từ đông đi dạo sang tây, rốt cuộc ở một cửa hàng nội y nam giới chọn xong quà tặng —— hai tá vớ vận động giống nhau như đúc .

Sau khi bảo nhân viên cửa hàng dùng giấy gói màu lam nhạt gói hai tá vớ vận động, Trương Kỳ Kỳ đang muốn rời khỏi, chợt nhớ tới Tô Khả.

Do dự một lát, Trương Kỳ Kỳ lại rẽ trở về, chọn một chục tất vải màu đậm và một chục quần lót trắng —— cô nhớ rõ Tô Khả cũng mặc quần lót nhãn hiệu này.

Từ cửa hàng đi ra, Trương Kỳ Kỳ thấy đã là phần cuối của đường dành riêng cho người đi bộ, phía trước chính là rạp chiếu phim, liền trực tiếp đi rạp chiếu phim, quyết định tìm bộ điện ảnh hài kịch để thả lỏng một chút.

Hài kịch điện ảnh không có, phim kịnh dị ngược lại là có, Trương Kỳ Kỳ liền tạm thời đổi thành phim kịnh dị.

Mua vé xem phim xong, bởi vì cách giờ chiếu phim còn tới nửa giờ, Trương Kỳ Kỳ liền mua một ly trà gừng ngồi ở chỗ kia đợi.

Bởi vì nhàm chán, cô liền dùng di động lên QQ, tiện tay đổi ký danh thành —— "Chờ đợi bắt đầu chiếu 'nhà có ma'.

Sau khi Kim Giai Lương lái xe ra nội thành, Tô Khả đuổi anh ta đến ghế phụ, tự mình lái xe trên làn cao tốc, một đường chạy như bay đến hội sở suối nước nóng chỗ hẹn với Lương Thiện Nhiên.

Lương Thiện Nhiên mang theo Trương Hoằng Hoằng ra đón, đón Tô Khả trực tiếp đi vào phòng bao của Lương Thiện Nhiên.

Tô Khả đi vào liền phát hiện Trương Băng Băng và Phương Chính Dương cũng ở đây, một người khác là em trai Hàn Nhã Kỳ Hàn Nhã Minh, cũng là người quen.

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, nữ phục vụ xinh đẹp liền đem rượu ngon Lương Thiện Nhiên chuẩn bị ra, rót cho người đang ngồi đây.

Mọi người nghe nhạc trò chuyện uống rượu, Tô Khả tuy rằng rất ít nói chuyện, thế nhưng lúc uống rượu cũng rất phóng khoáng, trên cơ bản ai đến cũng không có cự tuyệt.

Anh luôn luôn đều là buồn buồn, cho nên tất cả mọi người không có cảm giác khác thường.

Đến buổi tối, mọi người ăn chút gì lại tiếp tục đi ngâm suối nước nóng.

Lương Thiện Nhiên ở hội sở này có một bể tắm cá nhân loại hình nhà gỗ, bọn họ liền cùng nhau ngâm suối nước nóng uống rượu.

Lương Thiện Nhiên và Trương Băng Băng thấp giọng hàn huyên vài câu, sau đó lớn tiếng nói: "Ai muốn đi xoa bóp? Trong hội sở có mấy thợ đấm bóp Nga !"

Phương Chính Dương nhấc tay nói: "Tôi đi!"

Trương Hoằng Hoằng không có đi —— cậu ta cũng không thể ngay trước mặt anh vợ mình đi bảo mỹ nữ xoa bóp?

Tô Khả luôn không đi, người khác cũng đã quen rồi, cho nên cũng đều không gọi anh.

Trương Hoằng Hoằng vừa vặn lưu lại làm bạn với Tô Khả.

Đợi trong nhà gỗ chỉ còn lại có mình và Tô Khả, Trương Hoằng Hoằng thấy Tô Khả còn đang uống rượu giải sầu, liền nói: "Chú họ nhỏ, chú và chị Kỳ Kỳ cãi nhau à?"

Tô Khả không nói chuyện, lại uống một ngụm rượu.

Trương Hoằng Hoằng lẩm bẩm: "Chị Kỳ Kỳ luôn ăn mềm không ăn cứng, nói hai câu xin tha thứ chị ấy mềm lòng liền."

Tô Khả không nói chuyện, vẫn uống rượu. Anh cảm giác mình hôm nay không sai, Trương Kỳ Kỳ đi không từ giã không nói, còn dám tắt máy, quả thực là không để anh vào trong mắt, anh nhất định phải trị tật xấu này của Trương Kỳ Kỳ.

Về phần làm sao trị Trương Kỳ Kỳ, anh thật đúng là chưa nghĩ ra.

Đối với người dám làm cho mình mất hứng, Tô Khả luôn có các loại phương pháp xử lý làm cho đối phương khuất phục, thế nhưng đối với Trương Kỳ Kỳ anh thật sự không biết nên làm như thế nào.

Đánh thì không nỡ đánh, mắng thì không nỡ mắng, anh có thể làm gì?

Cũng không lâu lắm, Lương Thiện Nhiên bọn họ cười toe toét đùa giỡn trở về.

Tô Khả dựa người vào vách ao gỗ thô, nhíu mày nghĩ ngợi.

Lương Thiện Nhiên cởi áo tắm, ngồi xuống bên tay trái Tô Khả, cười nói: "Tô Khả, hôm nay sao tâm sự nặng vậy?" Tô Khả vừa chỉnh ngã cha mình, không phải đường làm quan rộng mở sao? Làm sao nhìn vẫn là đầy bụng tâm sự?

Tô Khả không có trả lời anh ta vấn đề này, mà là mở miệng hỏi anh ta: "Lương Thiện Nhiên, vợ cậu nếu không nghe lời, làm sao cậu trị cô ấy?" Vợ Lương Thiện Nhiên mềm mại ngoan ngoãn có tiếng, Tô Khả định tìm anh ta học hỏi kinh nghiệm.

Lương Thiện Nhiên không chút suy nghĩ nói: "Cúp tiền của cô ấy, gạt sang một bên một tháng, cô ấy chắc chắn chuẩn sẽ khóc lóc hô hào van cầu tôi, hơn nữa sau này cũng sẽ ngoan ngoãn."

Tô Khả im lặng. Cúp tiền Trương Kỳ Kỳ ? Trương Kỳ Kỳ căn bản cũng không xài tiền của anh! gạt Trương Kỳ Kỳ sang một bên? Cái này có thể thử một lần!

Trương Hoằng Hoằng ở bên tay phải Tô Khả, Tô Khả không thích nói chuyện, Trương Hoằng Hoằng cũng có chút nhàm chán, liền thuận tay từ trên kệ trên bờ cầm điện thoại di động vừa ngâm suối nước nóng vừa chơi.

Lương Thiện Nhiên thấy cậu nhìn di động mặt mày hớn hở, thuận miệng hỏi một câu: "Cười gì vậy?"

Trương Hoằng Hoằng bưng chén rượu lên uống một ngụm, lại cười nói: "Chị của tôi một mình ở rạp chiếu phim xem phim kinh dị!"

Lương Thiện Nhiên nghe vậy sững sờ, không khỏi nhìn Tô Khả. Anh nghe nói Tô Khả và chị họ của Trương Hoằng Hoằng Trương Kỳ Kỳ tốt hơn rồi.

Tô Khả bưng chén rượu lên uống một ngụm, trên mặt không có có một tí biểu lộ, đôi mắt đen láy bởi vì bốc hơi hơi nước dường như cũng có chút ướt át. Anh ở chỗ này uống rượu giải sầu, Trương Kỳ Kỳ lại đang vui vẻ xem phim, anh quả thực bị Trương Kỳ Kỳ cho làm cho tức chết rồi !

Lúc tan cuộc Tô Khả uống say không còn biết gì, bất quá anh chưa bao giờ ngủ lại ở nơi như thế này, cho nên Kim Giai Lương liền tận trung cương vị công tác mang anh về Cẩm Tú viên.

Mẹ Tô Khả đã buồn ngủ, nghe dưới lầu có động tĩnh, liền đứng dậy đi xuống lầu, tự mình làm cho Tô Khả một ly mật ong giải rượu.

Nhìn bộ dạng Tô Khả ngồi ở trên sofa trong phòng khách say đến ngã trái ngã phải lại không nói một lời, mẹ Tô Khả vừa đau lòng vừa tức giận, vừa cho Tô Khả uống nước mật ong, vừa càu nhàu: "Người sắp kết hôn rồi, còn cả ngày uống rượu, mẹ xem con làm sao có con, Kỳ Kỳ cũng không nói với con à. . ."

Nghe mẹ nhắc tới Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả không khỏi có chút ủy khuất, cái mũi một hồi chua xót —— trái tim Trương Kỳ Kỳ lớn lắm, bên trong không biết chứa bao nhiêu Hồ Hiểu Đông Lý Thụy, mới sẽ không đau lòng vì anh!

Buổi tối nằm ở trên giường, Trương Kỳ Kỳ cả buổi lật qua lật lại cũng ngủ không được.

Dì cả đến một lần cô liền cả người rét run, trong nhà mặc dù có lò sưởi, nhưng cô vẫn là tay chân lạnh buốt.

Vùi ở trong chăn, Trương Kỳ Kỳ không tự chủ được nhớ tới Tô Khả.

Tô Khả hỏa lực lớn, mùa đông ngủ cùng một chỗ với anh, Trương Kỳ Kỳ luôn cảm thấy rất ấm áp.

Cô lấy điện thoại di động ra nhìn nhìn, phát hiện vẫn không có một cuộc điện thoại chưa nhận.

Đã là hai giờ đêm, Tô Khả đại khái đã ngủ đi!

Trương Kỳ Kỳ thở dài, vừa muốn để điện thoại di động xuống, nhưng nhận được một tin nhắn xa lạ gởi tới.

Cô tiện tay mở ra —— là tin nhắn Lý Thụy gởi tới.

Tin nhắn của Lý Thụy ngay cả dấu ngắt câu ở bên trong chỉ có chín chữ —— "Kỳ Kỳ, anh là vua màn ảnh rồi !"

Trương Kỳ Kỳ ngẩn người, dùng Baidu Search một cái, lúc này mới phát hiện Lý Thụy dựa vào phim mới 'Đại Hà cuồn cuộn' đã lấy được phần thưởng nam diễn viên tốt nhất của triển lãm điện ảnh Âu Châu mà Trương Kỳ Kỳ cho tới bây giờ chưa nghe nói bao giờ.

Nếu như là nửa năm trước, biết được tin tức này Trương Kỳ Kỳ sẽ mừng rỡ như điên.

Bây giờ Trương Kỳ Kỳ biết đến tin tức này, trong lòng hết sức bình tĩnh.

Cô để điện thoại ở trong giường, kéo cao chăn che đầu lại, cố gắng tìm kiếm cơn buồn ngủ.

Điện thoại rất nhanh liền vang lên.

Trương Kỳ Kỳ tưởng Tô Khả gọi tới, vội vàng đứng dậy lấy điện thoại, liên tục không ngừng nhìn biểu hiện điện báo.

Là Lý Thụy gọi tới.

Trương Kỳ Kỳ mệt mỏi nhấn nghe.

Lý Thụy không nghĩ tới có thể gọi thông điện thoại Trương Kỳ Kỳ, sau khi sửng sốt vài giây mới nói: "Kỳ Kỳ?"

Trương Kỳ Kỳ tâm tình thật không tốt: "Gọi làm chi?"

Lý Thụy tâm tình dường như rất tốt, không có chút nào bị thái độ của cô ảnh hưởng: "Kỳ Kỳ, anh là vua màn ảnh rồi !"

Trương Kỳ Kỳ: "Ừm, toàn bộ đồng bào Trung Quốc cho tới bây giờ chưa nghe nói qua triển lãm ảnh vua màn ảnh."

Lý Thụy: ". . ."

Yên lặng sau vài giây, anh thận trọng nói: "Kỳ Kỳ, anh và Triệu Hân chia tay!"

Trương Kỳ Kỳ: "Anh lại trèo lên ai? Người này so với Triệu Hân quan hệ còn rộng rãi hơn à? A? Dù thế nào cũng sẽ không phải mỗ Đại Đạo Diễn chứ? Anh đừng nói cho tôi biết anh bây giờ nam nữ đều xơi sống nguội không kị nhé!" Cô tâm tình đang không tốt, Lý Thụy đưa tới cửa cho cô hành hạ, không hành hạ ngu sao mà không hành hạ!

Lý Thụy: ". . ."

Anh cười nhẹ nói: "Kỳ Kỳ, em lại bướng bỉnh rồi !" Kỳ Kỳ còn có thể ghen, là không phải nói rõ cô vẫn yêu anh ta sao?

Trương Kỳ Kỳ: "Có việc gì nữa không? Không có thì cúp máy!"

Lý Thụy vội nói: "Kỳ Kỳ, anh rốt cuộc hết khổ rồi ! Qua hết năm anh muốn đầu tư vào nhóm chụp ảnh 'hội nghị Từ Châu'! của Trịnh Cẩn, Kể từ bây giờ đến hết năm, anh có tầm một tháng nghỉ ngơi, anh dẫn em đi Maldives, chúng ta kết hôn đi!"

Trương Kỳ Kỳ trả lời là tắt liền điện thoại.

Cô nhét di động vào phía dưới gối đầu, lại đứng dậy cầm một cái mền đè ở trên mặt, nằm dưới hai lớp mền nhắm hai mắt lại-- không có đàn ông làm chăn ấm ấp, lại thêm một cái mền thử xem; còn không được, còn có thảm điện có thể dùng, so với Tô Khả đơn giản hơn nhiều.

Ngày hôm sau Trương Kỳ Kỳ đi ra ngoài dạo phố mua hai cái thảm điện, một cái cô trải trên giường mình, cái khác cầm đưa cho bà nội.

Buổi tối Trương Kỳ Kỳ sớm trải thảm điện ra, sau đó mới đi tắm rửa. Đợi cô xong xuôi hết đi ra, ổ chăn đã vô cùng ấm áp.

Trương Kỳ Kỳ tắt thảm điện, nằm ở trong chăn đọc sách, tự nói với mình: mình không có Tô Khả cũng không sao.

Ngủ đến nửa đêm, Trương Kỳ Kỳ lại tỉnh.

Cô mơ, mơ thấy Tô Khả và người khác kết hôn, mà cô ở trong hôn lễ của Tô Khả khóc thành một con chó, còn giận dữ đi tố cáo Tô Khả trùng hôn.

Mang theo buồn phiền vô biên, Trương Kỳ Kỳ một lần nữa nằm xuống.

Buổi sáng Trương Kỳ Kỳ đang đứng trước bồn rửa mặt chải tóc dài, điện thoại di động vang lên.

Nhìn thấy biểu thị điện báo, Trương Kỳ Kỳ đã cảm thấy thất vọng rồi, nhấn nút trả lời: "Lý Thụy, có chuyện gì sao?"

Điện thoại đầu kia giọng Lý Thụy mang theo mỉm cười: "Kỳ Kỳ, anh ở cửa tiểu khu nhà em!"

Trương Kỳ Kỳ: ". . ."