Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 565




CHƯƠNG 565

“Họ Cố kia, bỏ tay mày ra! A…”

“Đáng chết, chắc chắn là tên họ Cố này cố ý. Anh ta muốn nhân cơ hội động chạm vào nữ thần của tôi! Nói không chừng vừa rồi nữ thần bị ngã cũng do anh ta giở trò đấy!”

Dương Thiên Hữu luôn làm ngược với Trương Tư Tổ, lần này hiếm khi duy trì quan điểm nhất trí với Trương Tư Tổ, hoàn toàn tán thành lời Trương Tư Tổ nói.

“Đúng vậy, tôi cũng nhìn ra được họ Cố này cố ý. Anh ta muốn nhân cơ hội lấy lòng nữ thần của tôi. Hừ, nữ thần của tôi anh minh thần võ như vậy, làm sao có thể bị anh ta lừa được!”

Trình Kiêu lộ vẻ bất lực. Anh nhìn ra được chuyện Y Linh ngã chẳng liên quan gì tới Cố Tu Nhiễm. Cách suy nghĩ của hai tên Bác sĩ và Thần Côn này đều say rồi.

Vương Vũ Hàm vừa đi vừa cầm micro hỏi: “Bây giờ mọi người có thể hỏi Y Linh một vấn đề. Nhớ kỹ, chỉ có thể hỏi một câu thôi đấy. Mọi người nhất định phải nắm lấy cơ hội. Hơn nữa, bạn học Y Linh phải trả lời, còn phải nói thật nữa.”

“Oa, thật vậy sao? Để tôi, để tôi tới hỏi!” Gần như hơn nửa nam sinh đều đứng lên, giơ tay muốn lấy micro của Vương Vũ Hàm.

Vương Vũ Hàm nhìn cảnh tượng náo nhiệt như vậy thì vội nói: “Ái chà, không được, không được, quá nhiều người. Thế này đi, các người chọn ra một người đại diện!”

“Chọn đại diện à? Làm sao chọn được chứ?”

Điều này căn bản không có cách nào chọn được. Mọi người đều muốn được tiếp xúc gần gũi với nữ thần, không ai phục ai, chọn cả ngày cũng không chọn được.

Vương Vũ Hàm giả vờ đau đầu nói: “Nếu mọi người không chọn được, vậy không bằng thế này đi, tôi tới chọn ra ngẫu nhiên một người làm đại diện.”

Ơ, hình như cũng chỉ có thể làm vậy! Chỉ là không biết ai sẽ thành người may mắn này!

Y Linh không biết Vương Vũ Hàm rốt cuộc muốn làm gì, chỉ có thể dè dặt đi theo phía sau cô ta.

Cố Tu Nhiễm theo sát phía sau Y Linh, dáng người cao lớn bao phủ lấy dáng người nhỏ nhắn xinh xắn của Y Linh, giống như cảng tránh gió của cô vậy.

Các nữ sinh nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức càng ghen tuông và thù hận hơn.

“Woa, cậu Cố đừng quá ấm ức!”

Nữ sinh Vương Lộ với cân nặng quá một trăm, trên mặt mọc đầy mụn đột nhiên đứng lên, gân họng phát ra một tiếng hổ gầm: “Cậu Cố, em muốn sinh hầu tử cho anh!”

Phụt!

Có uy lực của một tiếng này lẽ còn mạnh hơn tiếng pháo nổ, làm phần lớn nam sinh bị dọa cho trực tiếp phun ra cả đồ uống và thức ăn.

Vẻ mặt Cố Tu Nhiễm lúng túng, dưới chân mềm nhũn, suýt ngã.

Y Linh nhìn thấy cảnh tượng này, mỉm cười trêu chọc: “Cậu Cố, sức hấp dẫn của anh lớn thật đấy! Ngay cả Vương Lộ được gọi là bạn học nữ không qua lại với nam sinh cũng phải đổ vì anh.”

Cố Tu Nhiễm cười như không cười, ánh mắt sáng rực nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp của Y Linh, nói với vẻ chân thành và thâm tình: “Em Y Linh nói đùa rồi. Trong mắt anh chỉ có em!”

Y Linh thoáng ngây người, không dám đối diện với ánh mắt nóng rực của Cố Tu Nhiễm, vội vàng rời mắt.