Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 564




CHƯƠNG 564

Suy nghĩ của những bạn học khác cũng chẳng khác nào Trương Tư Tổ. Không chờ người dẫn chương trình mở lời, bọn họ đã nhanh chóng tự phát tập hợp lại, bắt đầu thương lượng xem rốt cuộc nên hỏi vấn đề gì.

Các nữ sinh bên kia cũng giống như đám nam sinh, đang thương lượng xem nên hỏi Cố Tu Nhiễm vấn đề gì.

Trên sân khấu, Y Linh có hơi căng thẳng nhìn Vương Vũ Hàm, khẽ nói: “Chị dẫn chương trình, em chưa từng diễn tập giao lưu! Em phải làm sao chứ?”

Vương Vũ Hàm thả micro xuống, mỉm cười an ủi: “Em không cần căng thẳng đâu. Cứ đi theo chị, xem tình hình mà làm là được rồi!”

Y Linh không nghi ngờ cô ta, gật đầu: “Được rồi!”

Cố Tu Nhiễm đứng bên cạnh Y Linh liếc nhìn Vương Vũ Hàm, hai người lặng lẽ trao đổi ánh mắt như có âm mưu gì đó.

“Người dẫn chương trình, bây giờ bắt đầu đi!” Phía dưới đã có bạn học không thể chờ đợi được nữa.

Lần này, Vương Vũ Hàm cũng rất trực tiếp, cầm micro lên vừa cười vừa nói: “Được, bây giờ tôi sẽ dẫn theo Y Linh và cậu Cố xuống sân khấu. Mọi người thương lượng trước xem lát nữa sẽ chuẩn bị hỏi hai người vấn đề gì.”

“Ha ha, chúng tôi đã sớm thương lượng xong rồi. Mau bảo hot girl xuống đây đi!” Một số nam sinh khá to gan, cười toe toét và kêu ầm lên.

Vương Vũ Hàm xoay người nhìn Y Linh, khẽ nói: “Đi theo chị.”

Vương Vũ Hàm nói xong, chậm rãi đi xuống sân khấu, tiến vào giữa đám đông.

Y Linh vén chiếc váy dài màu trắng lên, theo sát phía sau Vương Vũ Hàm.

Nhưng bởi váy khiêu vũ của Y Linh thật sự quá dài, nhất thời không cẩn thận vướng chân khiến cô suýt ngã xuống.

Cố Tu Nhiễm vội vàng bước tới đỡ, dịu dàng hỏi: “Em không sao chứ?”

Y Linh lắc đầu: “Không sao.”

Cố Tu Nhiễm dịu dàng nhắc nhở bên tai Y Linh: “Cẩn thận dưới chân.”

Y Linh có chút thiện cảm với Cố Tu Nhiễm, dù sao anh ta cũng là hot boy đẹp trai nhất của trường. Chỉ là, tình cảm của Y Linh với anh ta chỉ giới hạn ở tình bạn bình thường.

“Cảm ơn!” Y Linh mỉm cười, nói với Cố Tu Nhiễm.

Các học sinh dưới sân khấu thấy Y Linh suýt ngã, lập tức đau lòng.

Chẳng qua thấy Cố Tu Nhiễm kịp thời đỡ lấy Y Linh, trái tim của mọi người như muốn nhảy vọt lên tới cổ họng đã hạ xuống bụng.

Nhưng lúc thấy Cố Tu Nhiễm nói nhỏ bên tai Y Linh, một tay còn nắm lấy cánh tay ngọc của Y Linh không thả, lòng ghen tuông của mọi người lập tức tăng mạnh.

“Mẹ nó, nữ thần đã không sao, Cố Tu Nhiễm còn không thả móng vuốt ra. Không phải tên này muốn trắng trợn chiếm lợi của nữ thần à?”

“Này, Cố Tu Nhiễm, bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra khỏi nữ thần của tao!” Có nam sinh tương đối kích động đã bắt đầu quát mắng Cố Tu Nhiễm.

Trương Tư Tổ cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng đau khổ, hai tay siết chặt với nhau, nghiến răng nghiến lợi giống như gặp phải kẻ thù lớn có mối hận giết ba cướp vợ vậy.