Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 521: Phát động chiến tranh!






Ngưng tụ kim đan là cơ sở để trở thành đại tu sĩ, cấp kim đan càng cao thì con đường tu tiên càng dài.

Ví dụ như kim đan cấp thấp thì từ khi tu luyện đến khi chết đi vẫn chỉ là kim đan, ngay cả Nguyên anh cũng không thành.

Còn kim đan thần phẩm thì khác, chỉ cần không chết thì vẫn có thể tiếp tục tu luyện, có thể gọi là tiên lộ mênh mông, không bao giờ kết thúc, có thể trở thành một đại la kim tiên, hoặc cũng có thể trở thành chủ tể tối cao trấn áp tam giới. Bất tử bất diệt, sống cùng trời mây, búng ngón tay cũng có thể phá vỡ một ngôi sao, sao có thể chấn động cả một vùng trời, được cả trăm triệu tiên tử tôn sùng, có thể nói là sáng chói vô cùng, thiên hạ kính nể.

Đây là lý do tại sao Diệp Thiên muốn ngưng tụ kim đan thần phẩm.

Lúc này, Diệp Thiên đã trở lại Tuyết Tiên Tông.

Các thánh thể cần thiết cho việc tụ đan cũng đã đến đông đủ qua nhiều đuờng khác nhau, lúc này đang tập hợp lại.

“Các cô ở lại Tuyết Thiên Tông, một bước cũng không được phép bước ra khỏi Tuyết Thiên Tông. Khi nào tôi cần tới các cô thì tôi sẽ nói với Thẩm An Kỳ qua thần niệm, đến lúc đó bất kỳ ai trong các cô cũng không thể thiếu, tất cả đều phải đến.”

Diệp Thiên dặn dò sáu thánh thể cùng sáu thuộc tính thể.

“Vâng!”

Mười hai người phụ nữ cùng gật đầu.

Sau đó, Diệp Thiên cẩn thận căn dặn Thẩm An Kỳ: “Tiên dược tôi sẽ đưa hết cho cô, mỗi ngày để cho bọn họ tắm với tiên dược đã đun một tiếng, trông chừng cẩn thận. Trước khi tôi dùng đến họ, không ai được phép thất thân, nếu không thì việc tụ đan sẽ mất đi một phần công hiệu!”

“Yên tâm, tôi nhất định sẽ trông chừng họ thật tốt!” Thẩm An Kỳ tỏ ra kiên định nói.

Diệp Thiên gật đầu, rời khỏi lầu các nơi những người phụ nữ này ở.

Sau đó, hắn tập hợp các trưởng lão lại và dặn dò: “Thông Thiên Đỉnh có ba mươi sáu tầng trận pháp. Về cơ bản, những người kia không thể phá vỡ những trận pháp này, nhưng vì lý do an toàn, cứ cách một giờ lại tấn công Thông Thiên Đỉnh hai mươi lần, làm loạn tâm trí bọn họ, khiến bọn họ không thể bình tĩnh mà phá trận được.”

“Tông chủ đừng lo lắng, chúng tôi sẽ phân chia công việc cho tốt, mỗi giờ sẽ cho người đặc biệt chịu trách nhiệm đánh vào Thông Thiên Đỉnh!” Đại trưởng lão nói.

Diệp Thiên gật đầu, nói: “Trong thời gian tôi tụ đan, phải đóng chặt tông môn, không ai có thể ra vào Tuyết Thiên Tông nếu không được phép, người vi phạm sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc!”

“Vâng! Tông chủ!”

Diệp Thiên lại nói: “Nếu có người tấn công Tuyết Thiên Tông trong khoảng thời gian này, trận pháp có thể ngăn lại, vì vậy không cần phải xử lý. Nếu trận pháp không ngăn được thì cũng đừng hoảng loạn, phu nhân sẽ dùng thần niệm nói với tôi, tôi sẽ dùng thao khống Thông Thiên Đỉnh tấn công, các người phải nhanh chóng sửa lại chỗ hổng của trận pháp.”

“Chúng tôi sẽ tuân theo sự an bài của tông chủ!”

Diệp Thiên gật đầu: “Tất cả đi tu luyện đi, cải thiện tu vi là điều quan trọng hàng đầu.”

Diệp Thiên nói xong liền xoay người rời đi.

Khi trở về phòng ngủ, hắn ôm lấy Tần Liên Tâm và gửi một tin nhắn cho Thần Diệp Hy để Tần Liên Tâm biết về tình hình hiện tại của con gái mình.

“Thần Diệp Hy, cô và Đóa Đóa có ổn không? Tôi chuẩn bị kết đan rồi.” Diệp Thiên gửi tin nhắn cho Thần Diệp Hy.

Ngay sau đó liền nhận được tin nhắn trả lời từ Thần Diệp Hy: “Tôi và Đóa Đóa rất tốt, bây giờ tôi ở bên Đóa Đóa mỗi ngày, đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc Đóa Đóa như con gái ruột của mình, anh có thể yên tâm tụ kết kim đan, Đóa Đóa và tôi sẽ chờ anh đưa chúng tôi đi.”

Diệp Thiên nói với Tần Liên Tâm về câu trả lời của Thần Diệp Hy, sau đó nói với Thần Diệp Hy: “Chăm sóc tốt bản thân và Đóa Đóa, nhưng phải kiểm soát lượng đồ ăn và dinh dưỡng cho Đóa Đóa, đừng để Đóa Đóa phát triển quá tốt, nếu không, trạng thái cơ thể càng tốt thì trái tim thất khiếu linh lung phát triển càng tốt, đến lúc đó càng dễ bị đem đi luyện đan. Hãy nói với Đóa Đóa rằng ba nó chỉ có thể để nó phải chịu ấm ức trong ba năm. Sau ba năm, tôi sẽ bù đắp cho nó, tất nhiên, còn có cả cô nữa.”

“Yên tâm đi, Đóa Đóa rất ngoan, con bé hiểu anh mà, tôi và Đóa Đóa sẽ luôn chờ anh đến.”

“Ừm, có việc khẩn cấp gì thì gửi tin cho tôi.”

“Được, tôi sẽ gửi.”

Sau đó cả hai ngắt kết nối.

“Anh đi bế quan để ngưng tụ kim đan, em cũng phải chăm sóc bản thân cùng A Bảo, A Lạc.” Diệp Thiên cắn nhẹ vào môi Tần Liên Tâm rồi nói.

“Ừm, đi đi, chúc anh sớm ngưng tụ kim đan thành công.” Tần Liên Tâm rất hiểu chuyện mà rời khỏi cái ôm của Diệp Thiên.

Diệp Thiên gật đầu, sau đó đi tắm rửa thay quần áo rồi đi đến một căn gác biệt lập, bắt đầu trạng thái hình thành trạng thái kết đan gần ba năm.

Đây là giai đoạn ban đầu của quá trình ngưng tụ kim đan, giờ vẫn không cần đến thánh thể. Hắn phải tập hợp tất cả chân nguyên như nước biển trong cơ thể vào trong đan điền của mình, riêng quá trình này cũng mất khoảng 1 năm rưỡi để hoàn thành.

Chỉ khi hoàn thành bước này, khí tức khác nhau của các thánh thể và thuộc tính thể, cũng như linh hồn của tứ linh, mới có hòa vào được. Cũng giống như nấu ăn, cần thêm gia vị cho vừa miệng, đây là giai đoạn giữa của sự tụ đan.

Trong giai đoạn sau, năng lượng hỗn hợp được cô đặc lại thành đan.

Một khi đan được luyện thành, sấm sét sẽ giáng xuống.

Chỉ thông qua đại nạn sấm sét mới có thể chính thức đạt được kim đan quả vị.

Khi đó, thực lực tăng vọt gấp ngàn lần, toàn bộ Côn Hư ở trong mắt hắn giống như chốn không người, để mặc cho hắn rong ruổi, không ai cản được!

...
Ba ngày sau khi Diệp Thiên bước vào trạng thái ngưng tụ kim đan, Tư Đồ Diêm đã đến thành phố Hải Lăng thuộc quyền quản lý của Thần Huyền Tông.

Anh ta không dám quay lại quận Thiên Hà vì sợ bị người ta nhận ra rồi bắt lại.

Vì vậy, chỉ có thể đến thành phố Hải Lăng cách huyện Thiên Hà rất xa.

Vừa tới thành phố Hải Lăng, anh ta đã nhìn thấy đủ loại thông báo truy nã của Diệp Thiên, cả ngoài cổng thành lẫn trong thành, cũng may là không có thông báo bắt Tư Đồ Diêm.

Rốt cuộc thì làm sao mà Thần Huyền Tông và Thiên Đạo Tông có thể để mắt đến con tôm nho nhỏ như Tư Đồ Diêm được, chỉ có con cá lớn Diệp Thiên mang trên người pháp bảo thần phẩm mới trở thành chiếc bánh bao thơm ngon trong mắt Thần Huyền Tông và Thiên Đạo Tông mà thôi.

“Sai gia, lại đây đi, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với ngài.”

Trong thành phố Hải Lăng, Tư Đồ Diêm ghé sát tai một phủ binh đứng dưới thông báo truy nã Diệp Thiên và nhẹ giọng nói.

Phủ binh cau mày nhưng vẫn cùng Tư Đồ Diêm đi sang một bên.

“Anh là ai, có gì thì mau nói, có rắm thì mau thả ra.” Thái độ của phủ binh cực kỳ không tốt, tỏ vẻ ông đây không có thời gian chơi với anh.

Tư Đồ Diêm cười hì hì, lén nhét một xấp tinh phiếu trị giá một nghìn viên linh thạch vào trong tay của phủ binh và nói: “Chúng ta hãy tìm một nơi lịch sự để nói chuyện.”

“Người anh em, đã lâu không gặp, anh mời cậu uống rượu.” Thái độ của phủ binh quay ngoắt 360 độ, đưa Tư Đồ Diêm đi vào một nhà hàng.

Ngay sau đó, cả hai vào một phòng riêng.

“Người anh em, có chuyện gì cần anh đây giúp đỡ sao?” Phủ binh ngồi vừa ngồi xuống liền cười khà khà hỏi, anh ta biết rằng sau khi xong việc sẽ còn được thêm lợi lộc.

Tư Đồ Diêm mỉm cười, ghé sát đến bên phổ binh, nói nhỏ: “Tôi có tung tích của người mà các anh muốn truy nã.”

“Cái gì!”

Ánh mắt phổ binh bỗng nhiên sáng ngời, anh ta chạy tới mở cửa phòng, nhìn chung quanh phát hiện không có người nghe lén, liền vội vàng đóng cửa chạy lại, khẩn trương hỏi: “Ở đâu?”

“Hôm đó tôi nhìn thấy hắn ở một quán trà ở ngoại ô thành phố Thuận Thiên, còn thấy hắn đã đưa một thần binh thần phẩm cho hai người bí ẩn. Có vẻ như họ đang làm một thỏa thuận, sau đó, Diệp Thiên rời đi. Tôi lén nghe được hai người đó gọi nhau là tông chủ và Huyền Nguyên lão tổ, còn nói sẽ bắt Diệp Thiên về để tránh việc hắn bị Thiên Đạo Tông bắt được. Hắn nói sẽ giao cho họ thần binh thần phẩm vì sợ gây ra tai họa, vì vậy nên tôi nghi ngờ rằng hắn đã bị hai người đó bắt đi.” Tư Đồ Diêm bịa ra một câu chuyện động trời.

“Thật không?” Phủ binh xác nhận.

“Làm sao có thể có giả được?” Tư Đồ Diêm nói: “Tôi không dám nói ra, sợ sẽ dẫn đến họa sát thân, nhưng thông báo nói rằng nếu cung cấp manh mối thì có thể nhận được phần thưởng một triệu linh thạch, vì vậy tôi mới lớn nói cho sai gia biết, chúng ta để lại thông tin liên lạc, chờ Diệp Thiên bị bắt, anh có thể chia cho tôi một nửa phần thưởng.”

"Haha!"

Phủ binh ngay lập tức trở nên vui mừng, vỗ vai Tư Đồ Diêm và nói: “Anh em, yên tâm đi, tôi sẽ đến gặp thành chủ của chúng tôi và nói cho ông ấy những manh mối mà anh đã cung cấp. Một khi Diệp Thiên bị bắt, tôi sẽ nhận được phần thưởng một triệu linh thạch, nhất định sẽ chia cho anh một nửa!”

“Được, tôi sẽ sống ở phòng số 6 trong nhà trọ Tường Hòa, anh có thể đến đó tìm tôi khi nhận được phần thưởng.” Tư Đồ Diêm cười nói.

“Được rồi được rồi, vậy thì tạm biệt!”

Phủ binh chắp tay bỏ đi, trong lòng thầm nhủ: Đúng là đồ ngu, đêm nay tao mang hai người đến làm thịt mày, phân cho mày cái mông ấy.

Tư Đồ Diêm cũng tự nói: Một kẻ ngu, mẹ nó quá dễ lừa.

Sau đó, anh ta cũng không rời khỏi phòng trọ đã thuê trong một tháng, thuê một chiếc xe ngựa, chạy không ngừng nghỉ đến Tiên Môn.

Ngày hôm sau, Thần Huyền Tông.

“Khởi bẩm tông chủ, cách đây không lâu, thành chủ của thành phố Hải Lăng đã gửi tin tới, nói rằng có báo cáo, Diệp Thiên ở trong một quán trà bên ngoài thành phố Thuận Thiên, dùng một thần binh thần phẩm để giao dịch với hai người bí ẩn. Hai người bí ẩn này gọi nhau là tông chủ và Huyền Nguyên lão tổ, họ nói rằng sẽ đưa Diệp Thiên về để không rơi vào tay của Thiên Đạo Tông, hắn đưa cho họ thần binh thần phẩm để không gây ra phiền phức. Vì lý do này, thuộc hạ kết luận hai người bí ẩn này chính là tông chủ và Huyền Thiên lão tổ của Thiên Huyền Tông!”

“Cái gì!”

Các trưởng lão và thần tượng có mặt đều sửng sốt.

Đại trưởng lão lập tức đứng lên nói: “Thuộc hạ cảm độ chính xác thấy manh mối này là hơn 99%, mấy ngày trước có người truyền ra, Diệp Thiên bị Thiên Huyền Tông bắt được, nhưng là ở bên ngoài Thiên Huyền Tông, Diệp Thiên dùng bùa chú chạy trốn, nào ngờ bị bọn họ bắt lại, để giữ mạng, hắn dùng thần khí thần phẩm để giao dịch với Thiên Huyền Tông, đương nhiên Thiên Huyền Tông sợ Diệp Thiên sẽ bị Thiên Đạo Tông bắt mắt. Sau khi giao dịch hoàn tất, Diệp Thiên đã bị bắt để ngăn chặn tin tức bị rò rỉ.”

“Chỉ là lưới trời lồng lộng, không thể che giấu, họ không bao giờ ngờ rằng có người sẽ nghe lén được cuộc trò chuyện của họ.”

“Vì vậy, thuộc hạ đề nghị thông báo cho Thiên Đạo Tông về vấn đề này, chung tay với Thiên Đạo Tông bắt đầu cuộc chiến chống lại Thiên Huyền Tông. Chúng ta không chỉ có thể giết Diệp Thiên, báo thù cho hai vị thần tử, mà còn thu được lợi ích lớn hơn thông qua cuộc chiến!”

“Tôi đồng ý với đề nghị của đại trưởng lão!”

“Tôi đồng ý với đề nghị của đại trưởng lão!”

“Tôi đồng ý với đề nghị của đại trưởng lão!”

Các trưởng lão và thần tướng đều đồng thanh.

“Được!”

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tông chủ của Thần Huyền Tông đưa ra quyết định: “Trưởng lão ngoại vụ đường, ông tới Thiên Đạo Tông ngay lập tức, thông báo cho tổng trưởng của Thiên Đạo Tông tin tức, thúc giục Thiên Đạo Tông phát động chiến tranh chống lại Thiên Huyền Tông!”

“Vâng! Tông chủ!”