Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 520: Tất cả đã chuẩn bị xong, bắt đầu ngưng đan!






Ở trong Thông Thiên Đỉnh, đang bao phủ tất cả những kẻ đế công phá trận pháp, làm cho người của Tuyết Thần Tông vừa mừng vừa sợ.

Cùng lúc đó, từ trên trời truyền đến một âm thanh, càng làm cho người của Tuyết Thần Tông vui đến bùng nổ!

"Là tông chủ, tông chủ của chúng ta về rồi!"

"Tốt quá rồi! Tông chủ về thật đúng lúc! Chúng ta thoát khỏi nguy hiểm rồi!"

"Hahaha! Thật không ngờ mà! Chúng ta còn cho rằng tông chủ không thể trở về trong một thời gian ngắn! Không ngờ lại về đúng lúc như vậy! Còn ngăn chặn tất cả kẻ địch! Thật là tốt quá!"

"..."

Người của Tuyết Thần Tông giống như đang tham gia lễ Carnival (lễ hội hoá trang) vậy, ai nấy đều vừa la vừa nhảy, còn vui hơn cả người lao động nhập cư trúng vé số hơn ngàn tỷ.

"Diệp Thiên!"

Tần Liên Tâm mừng gần chết. Lúc nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên, khoé mắt đều đỏ cả lên, nháy mắt như trút bỏ được gánh nặng, vui đến nỗi nước mắt chảy ra luôn.

"Liên Tâm tỷ, Diệp Thiên về rồi, chúng ta an toàn rồi!"

Thẩm An Kỳ cũng kích động không kém, kéo tay của Tần Liên Tâm mà nhảy lên.

"Ừ ừ ừ!"

Tần Liên Tâm gật đầu giống như gà mổ thóc, trên mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng.

Rất nhanh, liền nhìn thấy một ánh sáng màu xanh lam giống như sao băng bay trên bầu trời, đứng trên Thông Thiên Đỉnh, là ba nữ hai nam.

Người đàn ông đứng ở phía trước, là Diệp Thiên sao?

"Vợ ơi, trước tiên để những người ở dưới đó tản ra hết, trốn càng xa càng tốt, ta muốn mở trận pháp, đặt Thông Thiên Đỉnh xuống." Diệp Thiên nói.

Thông Thiên Đỉnh lúc này, đang bao phủ trên không của lớp bảo vệ được hình thành bởi trận pháp, giống như một cái bát úp trên quả bong bóng vậy, hắn muốn thu lại lớp bảo vệ, rồi đặt Thông Thiên Đỉnh xuống dưới đất.

Hiện tại hắn không thể giết những người trong đỉnh, hắn chỉ có thể áp chế bọn họ trong đó, nếu như giết chết bọn họ, Thần Huyền Tông sẽ thông qua cái chết của Nhị trưởng lão mà tìm đến trả thù, như vậy sẽ ảnh hưởng hắn ngưng kết kim đan.

Cho nên tạm thời không giết, thần bài không bị hủy, Thần Huyền Tông sẽ không biết, hắn có thể yên tâm ngưng kết kim đan rồi.

"Được được được!"

Tần Liên Tâm nghe Diệp Thiên nói, liên tục gật đầu, lập tức sơ tán tất cả người ở dưới.

"Diệp Thiên, mọi người đều tản ra hết rồi!"

Rất nhanh, Tần Liên Tâm lùi lại thật xa, rồi nói với Diệp Thiên.

"Được rồi vợ!"

Diệp Thiên trả lời một tiếng, ngay lập tức niệm một pháp quyết, mở lớp bảo vệ của trận pháp.

Mà ngay lúc này, cảnh tượng đó bị máy ảnh của máy bay không người lái chụp lại, nó liền xuất hiện phát sóng trực tiếp của Diễn đàn Võ đạo Quốc Tế, khiến toàn thế giới chấn động!

"Haha! Diệp đại sư về rồi! Chắc chắn là Diệp đại sư về rồi!"

"Lợi hại quá Diệp đại sư ơi! Một chiêu là có thể áp chế toàn bộ người đến công đánh Tuyết Thần Tông! Thật sự quá lợi hại!"

"Vẫn là Diệp đại sư lợi hại, hắn trở về tất cả mọi việc đều được giải quyết!"

"..."

Những dân cư mạng trong nước, ngoài nước xem trực tiếp đều nhốn nháo hết cả rồi, đến khi Diệp Thiên làm xong động tác, trận pháp nhanh chóng biến mất.

Một giây sau!

Ầm!

Thông Thiên Đỉnh rơi xuống tại một khoảng đất rộng, làm cho những viên gạch màu xanh ở bên dưới đều nứt ra!

"A a a!"

Việc này làm cho tất cả những người bên trong đau đớn, màng nhĩ suýt nữa là rách ra luôn.

"Diệp Bắc Minh! Ngươi là tên tiểu nhân bỉ ổi! Có bản lĩnh thì đánh tay đôi! Dùng thủ đoạn âm hiểm hại bọn ta thì có bản lĩnh gì!"

Nhị trưởng lão của Thần Huyền Tông thở hổn hển, ở trong đỉnh điên cuồng mắng chửi.

"Ngoan ngoãn một chút!"

Diệp Thiên nói một tiếng, dùng bàn tay chưởng lên Thông Thiên Đỉnh vài cái, khiến những người ở trong liên tục kêu thảm, đến khi hắn dừng lại, bọn họ đều ngoan ngoãn.

"Diệp Thiên!"

"Ba ơi!"

Lúc này, Tần Liên Tâm nắm tay hai đứa con, chạy như bay về phía Diệp Thiên.

Thời khắc nhìn thấy vợ và con, Diệp Thiên lĩnh hội được cảm giác về nhà, lập tức đi qua đón họ. Cho Tần Liên Tâm một cái ôm lớn, hai đứa nhỏ thì ôm chặt hai chân của hắn. Ba về rồi, chúng nó đều cảm thấy vô cùng an toàn.

"Vợ ơi, khiến em hoảng sợ rồi!"

Diệp Thiên ôm Tần Liên Tâm thật chặt, có thể cảm nhận được toàn thân cô đang run rẩy, lúc nãy hắn thấy cô đứng bên dưới, phải dùng bao nhiêu dũng khí mới áp chế được sợ hãi trong lòng.

"Em không sao, Đoá Đoá vẫn khoẻ chứ?" Tần Liên Tâm hỏi.

"Khoẻ, vẫn khoẻ, Thần Diệp Hy chăm sóc Đoá Đoá vô cùng tốt, Đoá Đoá có thể ăn cơm có thể ngủ, ngoại trừ không có chỗ chơi, mọi thứ đều tốt." Diệp Thiên nói dối.

Hắn làm sao dám nói cho Tần Liên Tâm biết sự thật?

Nếu để cô biết Đoá Đoá cắn lưỡi tự vẫn, cắn nát lưỡi, cắn ra một miệng máu, thân làm mẹ, cô còn không khóc đến chết?

Cho nên, hắn chỉ có thể dùng lời nói dối thiện ý đó để giấu Tần Liên Tâm, đợi đến ngày Đoá Đoá trở về, rồi nói cho cô biết sự thật. Đoá Đoá ngoan như vậy, hai mẹ con ôm nhau khóc là không sao nữa.

"Vậy thì tốt! Đoá Đoá không sao thì tốt!"

Tần Liên Tâm tin lời Diệp Thiên, trong lòng nhẹ nhõm hơn một chút, nói: " Đợi đến ngày anh cứu Đoá Đoá ra, nhất định phải đưa theo Thần Diệp Hy về đây, em phải cảm ơn cô ấy chăm sóc Đoá Đoá, không có cô ấy, Đoá Đoá tội nghiệp của em nói không chừng đã..."

Nói đến đây, cô không kìm kìm nén nỗi nhớ con gái, lời nói ngẹn lại ở cổ họng.

"Được, ta nhất định sẽ đưa Đoá Đoá và Thần Diệp Hy trở về đây." Diệp Thiên nói.

Tần Liên Tâm gật đầu: " Thần Diệp Hy đối xử tốt với Đoá Đoá như vậy, cho thấy cô ấy rất lương thiện, đến lúc đó cô ấy có yêu cầu gì, anh không được phụ lòng cô ấy đâu biết không?"

Cảm quan của phụ nữ rất nhạy bén, lần trước Diệp Thiên trở về, đem chuyện Thần Diệp Hy chăm sóc Đoá Đoá như thế nào, rồi làm sao giúp Diệp Thiên thoát khỏi nguy hiểm đều kể cho cô nghe hết, biết biết chắc chắn Thần Diệp Hy có tình cảm với Diệp Thiên, nếu không cũng sẽ không hy sinh mạo hiểm như vậy.

Cô rất biết ơn Thần Diệp Hy đã chăm sóc Đoá Đoá và giúp đỡ Diệp Thiên, thậm chí còn cảm thấy bản thân không làm nhiều bằng những gì Thần Diệp Hy đã làm, cho nên cô sẽ không hẹp hòi, chỉ cần Đoá Đoà bình an trở về cô đã mãn nguyện rồi, còn chuyện của Thần Diệp Hy và Diệp Thiên cô sẽ không nhúng tay vào, cứ theo ý muốn của hai người họ. Bởi vì cô đã rất thoả mãn rồi.

"Được." Diệp Thiên gật đầu.

Sau đó, Tần Liên Tâm rời khỏi cái ôm của Diệp Thiên, hỏi: "Những thứ cần thiết để ngưng kết kim đan cứu Đoá Đoá anh đã chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong cả rồi, hai ngày tới phải đợi anh sắp xếp mọi thứ an toàn, rồi sẽ tiến vào trạng thái ngưng kết kim đan." Diệp Thiên nói.

"Vậy anh mau đi sắp xếp, đừng kéo dài thời gian cứu Đoá Đoá."

Diệp Thiên ừ một tiếng, lập tức đi sắp xếp an toàn trong thời gian ngưng kết kim đan.

Đầu tiên, trận pháp phòng ngự phải được gia cố.

Sau đó, hắn kéo Tư Đồ Diêm đến bên cạnh, nói: " Ngươi về Côn Hư một chuyến, đến địa bàn của Thần Huyền Tông, tung tin rằng ta bị nhốt ở Thiên Huyền Tông."

Hắn làm cho Thiên Đạo Tông và Thần Huyền Tông dồn sự chú ý về phía Thiên Huyền Tông, rồi sau đó hai môn phái này chắc chắn sẽ vì lợi ích và thù hận, bắt tay với nhau cũng đánh Thiên Huyền Tông

Mà chiến tranh giữa các môn phái không phải là chuyện có thể giải quyết trong một sớm một chiều. Như vậy thì hắn có thể tranh thủ thời gian ngưng kết kim đan đúng hạn.

Một khi đã rơi vào chiến tranh, bên phía Thần Huyền Tông sẽ không tra xét nguyên nhân tại sao Nhị trưởng lão vẫn chưa trở về.

Vì vậy, chỉ cần Nhị trưởng lão không chết, Thần Huyền Tông sẽ không phải đại quân đến phàm giới, Tuyết Thần Tông cũng sẽ không bị công đánh nữa. Hắn ở đây có thể yên tâm ngưng kết kim đan.

Nếu hai ba ngày có người đến gây sự, kim đan làm sao ngưng kết đây?

"Được, ta lập tức trở về." Tư Đồ Diêm nói.

"Tôi đưa đến Tiên Môn, vừa đúng lúc ta cũng muốn đến ngăn cản những kẻ đến Côn Hư báo tin." Diệp Thiên sợ những môn phái ở phàm giới chạy đến Côn Hư truyền tin Nhị trưởng lão của Thần Huyền Tông đã bị nhốt ở đây, vì thì phiền phức rồi.

Vì thế, hắn dặn dò vài câu, rồi dẫn Tư Đồ Diêm đi về phía Tiên Môn.

Quả nhiên, trên đường đến Tiên Môn có rất nhiều tu sĩ phàm giới, bọn họ đều bị hắn tiêu diệt hết.

Đại nghiệp ngưng đan không được xảy ra chuyện ngoài muốn, cho nên hắn thà giết lầm, cũng tuyệt đối không bỏ sót!

Sau khi đến Tiên Môn, Tư Đồ Diêm vào Côn Hư, Diệp Thiên đến vùng xung quanh Tiên Môn, giết sạch những tu sĩ phàm giới muốn vào Tiên Môn.

Đương nhiên, hắn sẽ không ở đó mãi. Cho nên hắn dùng thần niệm truyền cho Thiên Hà Kiếm Tiên một tin tức, bảo y dùng tốc độ nhanh nhất đến Tiên Môn.

Khoảng một ngày sau, Thiên Hà Kiếm Tiên đã đến rồi.

"Thượng tiên, có gì căn dặn?" Thiên Hà Kiếm Tiên hỏi.

Diệp Thiên trả lời: "Thiên Huyền Tông ngươi không thể về nữa, tông chủ và lão tổ của người lấy mất thần binh của ta, hơn nữa lão tổ của ngươi còn tập họp rất nhiều người nói với bọn họ rằng ta đem thần binh cho hắn, giấy không gói được lửa, Thiên Huyền Tông sớm muộn cũng sẽ bị Thiên Đạo Tổng công đánh, ngươi cứ ở lại bên ngoài Tiên Môn, giúp ta giết những tu sĩ muốn đế Côn Hư, đợi ngày ta ngưng kết kim đan thành công, sẽ dạy cho ngươi một bộ tiền đạo pháp môn chính thống."

"Thật không? Ngay lập tức Thiên Hà Kiếm Tiên mắt sáng lấp lánh, tim đập thình thịch.

Nói đùa, Diệp Thiên ngay cả kim đan cũng không phải, lại có thể đánh kim đan tơi bời, lấy được thần binh, chỉ có thể là do hắn tu luyện một cái một pháp môn rất lợi hại, y đã sớm muốn hỏi Diệp Thiên, có thể dạy cho y không, nhưng đây là chuyện kiêng kị, cho nên vẫn luôn ngại mở miệng.

Bây giờ Diệp Thiên chủ động nói, y có thể không kích động sao?

"Thượng tiên tuyệt đối sẽ không lừa tiểu tiên như ngươi đâu." Diệp Thiên chắc chắn nói. Bây giờ dạy cho Thiên Hà Kiếm Tiên, sợ rằng tiểu tử này sẽ không chuyên tâm canh giữ Tiên Môn. Cho nên chỉ có thể hứa sau này xong việc sẽ dạy cho y.

"Tôi tin! Tôi tin!" Thiên Hà Kiếm Tiên kích động nói.

"Vậy Tiên Môn người canh giữ cho tốt, ta phải về ngưng kết kim đan đây." Diệp Thiên nói.

Thiên Hà Kiếm Tiên vỗ ngực đảm bảo: "Thượng tiên yên tâm, tu sĩ đến đây, chỉ cần ta có thể đánh thắng, nhất định sẽ giết sạch."

"Đừng giết Tư Đồ Diêm đó." Diệp Thiên căn dặn một câu.

Sau đó trở về Tuyết Thần Tông, bắt đầu đại nghiệp ngưng đan của hắn!