Lúc này, trong đình nghỉ mát của đạo viện Phiêu Miểu.
"Ha ha ha!"
Lý Ngao cùng một đám tiên nhị đại, biết được tin Nhị Lang Thần, Na Tra, Tứ Đại Thiên Vương, dẫn theo một trăm ngàn thiên binh, mười ngàn thuộc cấp Mai Sơn tiến đánh Hoa Quả Sơn, đều vui mừng cười ha ha.
"Con khỉ chết tiệt, cho rằng bản thân ghê gớm lắm, lần này thì sướng rồi, hang ổ cũng sắp nát luôn rồi!"
"Năm đó lúc đại náo Thiên Cung. Cũng chính là do Ngọc Đế không muốn cùng gây ra mâu thuẫn với Như Lai, vẫn luôn nhẫn nhịn con khỉ kia, nếu không con khỉ kia làm sao có thể đánh lên Lăng Tiêu Bảo Điện được? Ngọc Đế tùy tiện phái một Đại La Kim Tiên, cũng có thể làm cho hắn chết không có chỗ chôn thân!"
"Hắn vẫn nghĩ còn như năm đó, dám phách lối ngông cuồng, ngay cả con trai của Nhị Lang Thần cũng dám đánh, với tính tình của Nhị Lang Thần, Tôn Ngộ Không hắn không phải đang tìm chết thì là gì?"
Nghị luận như nước thủy triều dâng.
Lý Ngao càng đắc ý hơn nói: "Ta nhận được tin, hai ngày trước, cha ta bọn họ đã bắt đầu tiến đánh Hoa Quả Sơn, lúc nhận được tin, Hoa Quả Sơn đã tổn thất nặng nề. Hầu tử khỉ tôn đều sắp bị giết sạch, nhiều nhất là một ngày nữa, sẽ có thể triệt để phá hủy Hoa Quả Sơn, bắt con khỉ kia về khai đao vấn trảm."
"Còn nữa, nghe nói cũng sẽ bắt cả Diệp Thiên, đợi bắt được con khỉ kia rồi, nếu không ngoài dự đoán, Nhị Lang Thần sẽ dẫn người tới bắt sống Diệp Thiên. Chờ mà xem kịch hay đi."
"Quá tốt rồi!"
Nghe Lý Ngao nói câu này, từng người kích động không thôi.
"Diệp Thiên hắn ngông cuồng, cũng không ước lượng xem mình bao cân nhiêu lượng, dám hỗn láo hành hung các ngươi, còn dám trêu ghẹo Văn Tuyết Tâm, đây không phải là đang tìm chết thì là gì?" Ngưu Tiểu Ngọc cười lạnh.
"Tiểu Ngọc nói rất đúng." Lý Ngao nhếch miệng cười một tiếng, ôm Ngưu Tiểu Ngọc nói: "Lần này cha cô tham gia trận chiến tiến đánh Hoa Quả Sơn, ra sức không ít đâu, có thể bắt được con khỉ kia, thù của mẹ cô sẽ có thể trả rồi."
"Ừ ừ!"
Ngưu Tiểu Ngọc gật đầu như giã tỏi.
Cô ta quyến rũ cháu ngoại của Ngọc Đế là Lý Ngao, lấy được lòng yêu thích của Lý Ngao, mục đích chỉ có một, đó chính là trả thù!
Khiến cô ta không ngờ tới đó chính là, còn chưa tới lúc xảy ra quan hệ với Lý Ngao, thì chui ra một tên Diệp Thiên, đẩy nhanh ngày trả thù. Đối với cô ta mà nói, không thể không nói là một chuyện hả hê lòng người!
"Đợi đến khi Tôn Ngộ Không và Diệp Thiên bị chém đầu, Tôn Tiểu Ngộ sẽ mất đi chỗ dựa, đến lúc đó Lý Ngao anh phải giúp tôi bắt hắn, để tôi giết hắn được không? Tôi không giết được hắn cha, tôi sẽ giết hắn trút giận." Ngưu Tiểu Ngọc nói.
Không đợi Lý Ngao trả lời, một giọng nói tức giận vang lên.
"Ngưu Tiểu Ngọc, cái đồ hồ ly tinh lòng dạ hiểm độc nhà cô, tôi phải lột da của cô ra!"
Đám người quay nhìn lại, chỉ thấy ba người Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới, Diệp Thiên, hùng hùng hổ hổ bay về phía đình nghỉ mát.
Tôn Tiểu Ngộ đánh ra một luồng kim quang, đập về phía của Ngưu Tiểu Ngọc.
Sắc mặt Lý Ngao bỗng nhiên biến đổi, lập tức đánh ra một luồng kim quang.
Đùng!
Hai luồng kim quang đập vào nhau, phát ra tiếng nổ vang dội.
Rất nhanh, ba người Diệp Thiên đáp xuống bên ngoài đình nghỉ mát.
"Tôn Tiểu Ngộ, ngươi muốn tìm chết à?" Lý Ngao cả giận nói: "Hoa Quả Sơn của cha ngươi đã bị cha ta bọn họ tiến đánh, không muốn chết thì thành thật một chút cho ta, nếu không kết cục của ngươi sẽ thê thảm y như cha ngươi vậy!"
Hắn ta vừa dứt lời, cơ thể Diệp Thiên nhoáng một cái. Một quyền nện vào lồng ngực của hắn ta.
Đùng!
Lý Ngao bị đánh bay xa mấy chục mét, rơi trên mặt đất nôn ra máu tươi.
Tu luyện thêm một ngày, tu vi của hắn, đã đạt tới thái ất cảnh cấp tám. Đánh Lý Ngao thái ất cảnh cấp sáu, nhẹ nhàng y như đánh chó.
"Diệp Thiên, anh lại đánh Lý Ngao, anh chán sống rồi đúng không?"
Ngưu Tiểu Ngọc tức giận nói.
Diệp Thiên một tay ôm lấy cô ta. Hét một tiếng: "Tiểu Ngộ, Tiểu Giới, việc này không nên chậm trễ, không chế Lý Ngao rồi dẫn đi."
"Được thôi!"
Hai người lập tức chạy tới kéo Lý Ngao đang bị thương nặng lên.
"Anh thả tôi ra! Thả tôi ra!"
Ngưu Tiểu Ngọc giãy dụa kịch liệt.
Diệp Thiên lạnh giọng nói: "Còn giãy dụa nữa, tôi sẽ lột da cô luôn!"
Nói xong, hắn còn bấm một cái lên cái eo nhỏ của Ngưu Tiểu Ngọc, khiến Ngưu Tiểu Ngọc đau đến nỗi nước mắt đều chảy ra, một đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Diệp Thiên, giận dữ hét: "Nếu cha tôi mà biết, ông ấy sẽ không tha cho anh đâu!"
Diệp Thiên lười nói nhảm với cô ta, cùng với Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới, mang theo Ngưu Tiểu Ngọc và Lý Ngao, đi thật nhanh về phía Hoa Quả Sơn.
Rất nhanh. Chuyện Lý ngao và Trâu Tiểu Ngọc bị ba người Diệp Thiên bắt đi, nhanh như chớp lan truyền khắp đạo viện.
"Cái tên Diệp Thiên này, hắn muốn làm gì hắn ta?"
Sau khi Văn Tuyết Tâm biết được tin tức này, chân mày nhíu lại thật chặt.
Lẽ nào...
Hắn muốn bắt Lý Ngao và Ngưu Tiểu Ngọc. Ép buộc Na Tra phải lui binh?
Nghĩ như vậy, cô liền cảm thấy sốt ruột .
"Quả thực là đi tìm chết, Na Tra là loại cao thủ có tu vi cảnh giới đó, há lại để Diệp Thiên hắn có thể uy hiếp?"
Nghĩ đến đây, cô rời khỏi đạo viện, đuổi theo hướng của Hoa Quả Sơn.
"Diệp Thiên, nhường Ngưu Tiểu Ngọc cho ta bắt có được không? Thực lực của Lý Ngao cao quá, ta sợ ta và Hầu ca khống chế không nổi để hắn trốn thoát."
Trư Tiểu Giới thấy Diệp Thiên ôm thân thể mềm mại, nóng bỏng của Ngưu Tiểu Ngọc. Trong lòng ngứa ngáy, cũng muốn ôm một cái.
"Tên ngốc nhà ngươi, Lý Ngao bị Diệp Thiên đánh bị thương, hắn còn trốn được cái rắm mà trốn."Tôn Tiểu Ngộ tức giận nói.
Trư Tiểu Giới cười hì hì: "Vậy là tốt nhất. Lý Ngao giao cho ngươi nha, ta sợ Diệp Thiên bị Ngưu Tiểu Ngọc mê hoặc, giúp Diệp Thiên khống chế Ngưu Tiểu Ngọc."
Dứt lời, hắn buông Lý Ngao ra, chạy đến bên cạnh Ngưu Tiểu Ngọc, cùng Diệp Thiên một trái một phải, ôm chặt Ngưu Tiểu Ngọc.
"Con heo chết tiệt nhà ngươi, thả ta ra. Buồn nôn chết đi được ngươi biết không hả?"
Ngưu Tiểu Ngọc mắng to.
Trư Tiểu Giới cười bỉ ổi, không buông tay, còn hôn lên mặt Ngưu Tiểu Ngọc một cái.
Ngưu Tiểu Ngọc có điều muốn tự tử luôn.
"Con heo chết tiệt, ta phải giết chết ngươi!"
Lý Ngao tức đến nổ phổi.
Trư Tiểu Giới hừ một tiếng. Gọi cây đinh ba ra, thọc lên bụng hắn ta mấy cái, hắn ta mới ngoan ngoãn trở lại.
Sau đó Trư Tiểu Giới lại qua ôm chặt Ngưu Tiểu Ngọc, Diệp Thiên đều bị hắn chọc cho dở khóc dở cười.
Không bao lâu, đã đến được Hoa Quả Sơn.
Phóng tầm mắt nhìn đi, tất cả Hoa Quả Sơn đều là thi thể của khỉ, không có một trăm ngàn cũng có tám mươi ngàn.
Tôn Ngộ Không đang đánh nhau với Nhị Lang Thần và Na Tra, bị bọn họ liên thủ đánh lui về sau từng bước.
Ngưu Ma Vương và Tứ Đại Thiên Vương, đang điên cuồng giết chết những con yêu tinh.
Thiên binh thiên tướng cũng đang giết chết những con khỉ còn sót lại.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mắt Tôn Tiểu Ngộ đỏ đến nỗi có thể nhỏ ra máu, lập tức hét lên: "Na Tra, Ngưu Ma Vương, mau dừng tay lại cho ta, nếu không ta sẽ giết Lý Ngao và Ngưu Tiểu Ngọc!"
Lời nói này vừa thốt ra, trận chiến đấu đánh hơn hai ngày, đột nhiên ngừng lại.
Ánh mắt của mọi người. Đều tập hợp trên người của đám người Diệp Thiên
"Cha! Cứu con!"
Lý Ngao cùng Ngưu Tiểu Ngọc kinh hãi hét lên.
Diệp Thiên đã gác Thiên Phạt Kiếm lên cổ Ngưu Tiểu Ngọc.
Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới, cũng đã chuẩn bị sắn sàng để xé xác Lý Ngao.
"Tiểu tử, thả con gái ta ra, dám đụng đến một cọng tóc của nó. Ta sẽ giết chết ngươi!"Ngưu Ma Vương tức giận nói.
Ngưu Tiểu Ngọc kêu khóc nói: "Cha, cái tên Diệp Thiên đáng chết này, một đường hắn vô lễ với con, cha nhất định phải giết chết hắn. Trút giận cho con gái đó!"
Diệp Thiên hai mắt đảo một cái.
Chỉ ôm eo của cô, không để cô chạy thoát, sao lại thành một đường vô lễ với cô chứ?
Ngưu Ma Vương nghe vậy, lập tức điên lên, vọt về phía Diệp Thiên.
"Dám qua đây ta sẽ cắt đứt đầu của cô ta!"
Diệp Thiên quát, Thiên Phạt Kiếm cắt một đường trên cổ Ngưu Tiểu Ngọc.
Ngưu Ma Vương bị dọa đến nỗi lập tức dừng chân lại, tức giận mũi toả ra sương mù.
"Ha ha!"
Na Tra đột nhiên cười lớn.
"Chỉ dựa vào ba người các ngươi, cũng dám uy hiếp bọn ta, còn non lắm"
Vừa dứt lời, hắn ta động thần niệm.
Lập tức, ba người Diệp Thiên giống như bị điểm huyệt đạo, không thể cử động.
"Nguy rồi!"
Trong lòng Diệp Thiên kinh hãi.
Bây giờ mới biết, chủ quan quá rồi!
Ở trước mặt những người này, làm sao có thể uy hiếp bọn họ được?
"Ha ha!"
Lý Ngao cười lớn, thoát khỏi trói buộc của Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới, gọi Hồng Anh Thương ra, đâm về phía Tôn Tiểu Ngộ.