Hàn Tam Thiên cũng không vội chút nào, năng
lượng trong tay khẽ động, bảo vệ tấm bình phong,
gắt gao đánh nhau.
Chỉ là, từ đầu tới đuôi, trên mặt Hàn Tam Thiên vẫn luôn có nụ cười thản nhiên, chuyện này càng khiến hắn thêm hoang mang, Hàn Tam Thiên đến tột cùng đang cười cái gì, hoặc là nói, tên kia lại ngốc rồi sao?
"Ngươi vẫn cười ra tiếng? Ngươi đã thắng rồi sao? Sâu kiến." Âm thanh kỳ ảo khinh thường quát.
Hàn Tam Thiên vẫn mặt không đổi sắc: "Sắp rồi."
"Sắp rồi? Chỉ dựa vào người thôi sao?" Âm thanh kỳ ảo lạnh giọng cười nói.
"Đương nhiên không bằng ta." Hàn Tam Thiên cười nói xong, quay mắt nhìn về phía ác chi Thao Thiết ở bên kia đang ghé vào nặng nề thở hổn hển: "Dựa
vào chúng ta."
"Ha ha ha." Nghe Hàn Tam Thiên nói, nhìn qua ác chi Thao Thiết trên đất, âm thanh kỳ ảo đã sắp cười chết rồi: "Ngươi muốn dựa vào nó giúp ngươi?"
"Đúng vậy."
Âm thanh kỳ ảo càng cười đến không ngừng được, dù sao trong mắt hắn, ác chi Thao Thiết bây giờ còn thừa lại cái gì? Ngoại trừ một thân thể xem ra vẫn miễn cưỡng là cường tráng.
Trông cậy vào một con vật lớn liền có thể ngăn cản.
được dòng nước xanh của hắn, hơn nữa còn muốn thắng hắn, đây không phải là nằm mơ giữa ban ngày, người si nói mộng thì là cái gì?
"Ta đã gặp qua người điên cuồng, nhưng điên cuồng đến mức như người thì ta chưa bao giờ thấy qua."
"Hôm nay không phải người đã gặp qua rồi sao?"
Hàn Tam Thiên cười nói.
"Ôi ôi, thấy thì thấy rồi, nhưng mà..." Âm thanh kỳ ảo cười khẩy: "Điên cuồng đến mức như người thì chính là ngốc rồi."
Hàn Tam Thiên cười khẩy, căn bản không chịu ảnh hưởng bất kỳ gì trong lời nói của hắn, chỉ là lạnh
nhạt quay đầu lại, nhìn ác chi Thao Thiết, nói: "Nghỉ ngơi đủ rồi sao? Có người nói chúng ta ngốc, nếu không, chúng ta ngốc cho hắn nhìn xem?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói, ác chi Thao Thiết chậm rãi ngẩng đầu lên, cho dù nó không cách nào nói chuyện, nhưng ánh mắt lại tựa hồ như đang trả lời Hàn Tam Thiên, nghỉ ngơi cũng đã đủ rồi.
Âm thanh kỳ ảo chế giễu, lúc này lần nữa vang lên: "Ha ha ha ha, hắn gọi người giúp hắn chống đỡ tấm bình phong, nếu như người vẫn chưa chết mà không thể nói được thì liền mau dậy giúp hắn đi, nếu không thì lát nữa hắn chống đỡ không nổi, dòng nước xanh này vừa đổ xuống thì sẽ chìm chết ngươi."
"Ngươi thật sự là đồ đần, càng làm mất mặt người của Ma tộc chúng ta, quỳ gối dưới chân nhân tộc, lòng can đảm của người ở đâu?"
"Bị người bán đi rồi, hiện tại còn muốn thay người ta đếm tiền, tôn nghiêm của người ở đâu?"
"Với sức lực của ngươi, vốn có thể bình yên sống sót trong bụng của ta, nhưng người lựa chọn nhân tộc, bị hắn phản bội, ngươi cũng đã mất đi tư cách sống sót."
"Nhưng nhìn thấy người đáng thương như thế, ta đáp ứng người, chờ sau khi người chết rồi, ta sẽ giết chết tên nhân tộc để tiện này, moi tim hắn ra ở trước thi thể của người, để người nhìn thật kỹ một chút, trái tim của nhân tộc đến tột cùng có bao
nhiêu đen, có bao nhiêu dơ bẩn."
Âm.
Đại quân màu xanh lục lần nữa điên cuồng đánh tới, cường độ thậm chí lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ lần nào trước đó, nhìn ra được, lần này quái vật này gần như đã dùng toàn lực đánh ra, không lưu lại bất kỳ chỗ trống nào.
Sự giận dữ trong mắt hắn rõ ràng, lần này, hắn muốn triệt để đánh tan một người một thú trước mắt này, để phát tiết bất mãn trong lòng mình, triệt để phá hủy một chút xíu lòng tự trọng còn lại của ác chi Thao Thiết, để nó trơ mắt nhìn người mà nó muốn bảo vệ có bao nhiêu dơ bẩn, có bao nhiêu nhỏ bé.
Ầm.