Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên cũng không giận, lắc đầu cười nói: "Ngươi dựa vào đâu mà cảm thấy nó không chịu được?"
Âm thanh kì ảo kia khinh thường mà nói: "Vậy vừa rồi nó có thể đứng vững sao?"
Hàn Tam Thiên cười lắc đầu, đương nhiên ác chi Thao Thiết chịu nổi, nhưng cuối cùng nguyên nhân khiến nó thất bại, hiển nhiên cũng không phải là nó không có bản lĩnh, mà là. ..
Nó có trộm vào nhà.
Khi Hàn Tam Thiên tỉnh táo lại, rất nhanh anh liền
chậm rãi phát nhát biên vi trí của anh không phải là
nhà tù bí mật nào đó, cũng không phải là những nơi khác, mà là ở trong bụng ác chi Thao Thiết.
Cũng chính bởi vì anh ở trong bụng bó, cho nên Hàn Tam Thiên hiểu rõ bí ẩn bên trong Ngũ Hành Thần Thạc, cũng tìm được cho mình một nơi để bổ sung thể nội.
Cho nên, Hàn Tam Thiên không chút khách khí ngồi vững ở nơi đó, sau đó điên cuồng hấp thu hỗn độn chi khí trong cơ thể nó, tiến trong cơ thể của mình.
Khi tên ngốc này "Cơm nước no nê" xong, thậm chí còn không quên lấy ra long tộc chi tâm điên cuồng hấp thu, cũng chính là bởi vì tên ngốc này lòng tham không đáy, cho nên ác chi Thao Thiết ở phía ngoài đối kháng với dòng lũ cũng dần dần rơi vào
thế hạ phong. ..
Đối với người khác mà nói, ác chi Thao Thiết là
Thao Thiết, nhưng đối với ác chi Thao Thiết mà nói,
Hàn Tam Thiên mới thật sự là Thao Thiết.
Nghĩ đến nơi này, Hàn Tam Thiên mỉm cười: "Thử
một chút không?"
"Thử một chút thì thử một chút, chẳng lẽ ta sợ
ngươi sao?"
Dòng lũ lần nữa càng thêm mãnh liệt, cho dù Hàn Tam Thiên lúc này đang trong trạng thái tốt đẹp, nhưng cũng mạnh mẽ bị dòng chảy xiết đẩy lùi mấy bước, toàn bộ tấm bình phong cũng bắt đầu có các khẽ hở lấm ta lấm tấm.
"Lực lượng trong cơ thể của người đột nhiên trở nên rất mạnh?" Âm thanh kì ảo kia đột nhiên lạnh giọng nghi hoặc nói, sau đó hắn đột nhiên cười nói: "Chẳng trách quái vật kia đột nhiên trở nên càng ngày càng suy yếu, thì ra nó đã nuốt vào một con quỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân."
Rất hiển nhiên, hắn đã biết sau khi Hàn Tam Thiên bị Thao Thiết vào bụng thì đã hấp thu không ít lực lượng của ác chi Thao Thiết, dù sao thì sự khác biệt
giữa hai người này thực tế là quá mức rõ ràng.
"Ngu xuẩn a ngu xuẩn, lúc đầu nó còn có thể sống lâu thêm một chút, mặc dù nó không cách nào đánh thắng được ta, nhưng trong nhất thời ta cũng sẽ không giết nó, nhưng đáng tiếc là nó lại tin tưởng tộc người tham lam, vì để bảo vệ người mà
nuốt người vào trong bụng, cuối cùng bị tên tiểu nhân như người phản bội, chịu quả ác như thế."
"Đáng đời."
Âm thanh kì ảo kia nhìn như cảm thán, nhưng nhiều hơn chính là mười phần châm chọc, châm chọc ác chi Thao Thiết lại làm bạn với nhân tộc hôi thối, để gặp phải kết cục như thế.
Hàn Tam Thiên mỉm cười.
"Ngươi cười cái gì?" Nhìn thấy Hàn Tam Thiên cười, âm thanh co kia nhịn không được lạnh giọng bất
mãn nói.
"Dĩ nhiên là cười người ngốc."
Hàn Tam Thiên mỉm cười, trong tay đột nhiên khẽ động, trực tiếp đẩy tấm bình phong về phía trước
một bước.
Dòng nước xanh hung mãnh nhất thời trực tiếp đảo
dòng, mạnh mẽ bị Hàn Tam Thiên đẩy lui nửa bước.
"Cái gì?" Âm thanh kỳ ảo rõ ràng âm thầm giật mình, đến thời điểm này rồi, hắn rõ ràng nghĩ không ra tại sao Hàn Tam Thiên lại khôi phục thực lực cường đại một lần nữa nhanh như thế.
"Ngươi chán sống rồi." Hắn tức giận quát một tiếng, dòng nước xanh một lần nữa hội tụ, bỗng nhiên đánh tới lần nữa.