Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3171: "Đây là người của nhà họ Tô đến buôn bán." 




"Huýt!"

Đột nhiên, mấy tên quái vật hình người ở một bàn

phía xa, dùng cánh tay lớn cỡ chừng cái ghế dựa,



đặt lên bờ môi dày như môi lợn của chúng, dùng

sức hướng về phía Tô Nghênh Hạ bên này huýt sáo.

Tô Nghênh Hạ cuống quít cúi đầu, được sự giúp đỡ của Tô Nhan luống cuống tay chân nhanh chóng đội lại mũ của mình.

Nhưng cho dù nàng đã đội mũ lại một lần nữa, vẻ thoáng hiện vừa rồi cũng đã là sự thật không thể chối cãi, đối với đại bộ phận đám người trong phòng này mà nói, bọn hắn đã không biết bao lâu chưa thấy nữ nhân rồi, chuẩn xác mà nói, hẳn là nữ nhân có tướng mạo bình thường.

Mặc dù ở ma tộc chi địa cũng có một vài nữ nhân tuyệt sắc xinh đẹp, nhưng đại bộ phận bởi vì ảnh hưởng của ma khí mà trở thành dáng vẻ xấu xí không chịu nổi.

Bây giờ có một nữ tử da trắng xinh đẹp đột nhiên xuất hiện, làm sao đám người có thể không động

lòng tham cơ chứ?

"Ai cũng nói nữ tử của nhân tộc da trắng xinh đẹp, từng người ai cũng kiều diễm mềm mại, trước kia lão tử chưa thấy qua, hôm nay đã được mở mang tầm mắt." Một con cóc khổng lồ cách tương đối gần lúc này bưng bầu rượu, cười khà khà đứng lên, đôi

mắt cực to kia nhìn qua Tô Nghênh Hạ chằm chằm, tràn đầy dục vọng.

"Cô nương, lão tử sắp thăng lên Hắc Ma huyết thượng hạng, nàng tới đây, lão tử mời người uống một chén." vừa mới nói xong, một con rùa đen bắp thịt đây người đột nhiên cầm bầu rượu trong tay và cái chén để xuống trên bàn, quả thực là ầm ầm rung động, Tô Nghênh Hạ bị hù dọa không khỏi co lại, nhích gần về phía bọn người Hàn Tam Thiên, đầu cũng cúi xuống thấp hơn.

Nhìn thấy Tô Nghênh Hạ sợ hãi như thế, Hàn Tam Thiên lập tức bất mãn nhíu mày, trong mắt cũng mang theo từng tia lửa giận.

Tô Tử Vũ tranh thủ thời gian nhẹ nhàng kéo Hàn Tam Thiên, ánh mắt ra hiệu cho anh đừng làm loạn, dù sao loại địa phương này không phải đơn giản như trong tưởng tượng.

"Rầm."

Bảy thanh chìa khóa cũng xuất hiện rất đúng thời

điểm, bị tên trông như cục thịt ném trên bàn, hắn

cũng không nhìn bất luận kẻ nào, lảo đảo mà nói:

"Đây là người của nhà họ Tô đến buôn bán."

Vừa mới nói xong, ánh mắt của những người xung quanh rốt cục chậm dần, có mấy người vốn định cùng nhau đứng lên tham gia náo nhiệt, cũng chậm rãi ngồi xuống.

Người của nhà họ Tô đến buôn bán, người trong thành này tất nhiên là biết được, bình thường bọn họ nước giếng không phạm nước sông, nhất là khi chưởng quỹ đã lên tiếng, rất nhiều người cũng bởi vậy mà thu liễm đi không ít.

Nhưng hết lần này tới lần khác cứ vào đúng lúc này, tên uống say kia không chỉ không áy náy chút nào khi đụng phải người khác, mà trái lại tức giận muốn gây phiền toái.

Nhưng ngay khi trong nháy mắt hắn vừa nghĩ muốn

gây phiền toái, Tô Nghênh Hạ bị rơi mất mũ và lộ ra khuôn mặt tuyệt thế làm cho cả người hắn đều trợn mắt hốc mồm.

So sánh với những người khác, hắn cách rất gần, cũng nhìn nhất thanh, ngay cả hiện tại, hắn cũng nhịn không được giơ cánh tay vừa rồi chạm phải Tô Nghênh Hạ của mình lên, dùng sức ngửi ngửi.

Sau đó, hắn biến thái lại tham lam thở dài ra một hơi: "Thật con mẹ nó thơm quá."

Lời này vừa nói ra, hai tên trông như con cóc và rùa đen lúc này cũng nhịn không được nuốt nước miếng một cái, ngọn lửa mới vừa đè xuống một chút lại bốc lên.

Nhìn thấy Tô Nghênh Hạ cúi đầu, hắn cười hắc hắc, duỗi ra cánh tay màu vàng nâu, thậm chí mang theo chất lỏng đặc dính của mình muốn đến sờ Tô Nghênh Hạ, đồng thời, trong miệng vẫn mang theo lời nói không sạch sẽ: "Đến, tiểu nữ nhân, đừng thẹn thùng, để... để ông nội xem thật kỹ một chút người lớn lên có bao nhiêu xinh đẹp."