Hai bên rơi xuống đất, bắt đầu giằng co, chiêu thứ ba bắt đầu rồi...
"Là Tam Thiên."
Gần như trong nháy mắt hai bên rơi xuống đất, trong tầng hai của khoang thuyền, mấy người Tô Nghênh Hạ cũng xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy Hàn Tam Thiên và mười hai tử thần đang giằng
Một đám người lập tức khẩn trương vọt tới phía trước cửa sổ, nhưng tất cả mọi người vô cùng ăn ý chừa ra vị trí cao nhất cho Tô Nghênh Hạ.
Cách cửa sổ, nhìn qua Hàn Tam Thiên lấy một người đối địch mười hai người, Tô
Nghênh Hạ lòng nóng như lửa đốt: "Tần sương sư tỷ, thật sự là Tam Thiên, hắn... một mình hắn đối địch mười hai tử thần gì đó, cái này. ."
"Tần Sương sư tỷ, ta cầu xin người, người đi giúp Tam Thiên đi, nếu không."
Tô Nghênh Hạ cấp bách gần như dậm chân. tại chỗ, Tần Sương nhìn qua bên ngoài, lúc này lại lạ thường tỉnh táo.
Với nàng mà nói, nàng cũng rất lo lắng cho an nguy của Hàn Tam Thiên, nhưng so với Tô Nghênh Hạ thì lúc này Tân Sương lại tỉnh táo lạ thường, nàng rất rõ ràng, tình thế
trước mắt dị thường phức tạp nhưng cũng dị thường quan trọng.
Bất luận cho dù là một xuất kích mạo hiểm nào, rất có thể sẽ đổi lại hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Nàng cũng rõ ràng hơn, bảo hộ Tô Nghênh Hạ nghiễm nhiên mới là nhiệm vụ cần thiết và cấp bách nhất lúc này.
"Nghênh Hạ, yên lặng theo dõi xem thế nào." Tần Sương vỗ vỗ bả vai Tô Nghênh Hạ an ủi: "Đám người này đã đến đây hồi lâu, bọn hắn và Tam Thiên vừa rồi cũng đã đấu cùng nhau, nếu như Tam Thiên thật sự
đánh không lại bọn hắn, đã sớm thua trận rồi, làm gì cho tới bây giờ?"
"Huống hồ, bên ngoài có rất nhiều hắc y nhân đã đến, người có nhìn thấy những hắc y nhân kia ở phía dưới không? Nếu như ta đi ra ngoài, một khi những hắc y nhân kia xâm phạm vào đây, đến lúc đó dựa vào Tô Nhan tiểu thư vài người hầu thân thiết này có có thể ngăn cản được sao?"
Nghe Tần Sương nói, Tô Nghênh Hạ sốt ruột vạn phần, Tô Nhan cũng mở miệng: "Nghênh Hạ, Tần Sương tỷ tỷ nói rất có lý, nếu như đến lúc đó chúng ta trong này xảy ra vấn đề, Tam Thiên còn phải phân tâm. đến giúp chúng ta, đây không phải vô tình tăng áp lực nhiều hơn cho hắn sao?"
Tô Nghênh Hạ lo lắng nhìn sang Tân Sương, lại nhìn sang Tô Nhan, những đạo lý