"Thêm ít sức mạnh đi, chờ một chiêu này đánh xong rồi, lão tử cũng muốn đánh trả, đến lúc đó ta cũng không muốn mười hai người các người bị ta đánh thành cháu trai gọi ông nội đâu."
"Đến."
Nghe nói như thế, lần này mười hai người càng thêm hung dữ nhìn nhau một cái, nhất là trong mắt Thanh Long đều là sát ý nồng đậm.
Hai lần mười hai người liên tục hợp lực tiến công gần như cũng không giết được tên ngốc này, cái này đủ để chứng minh tên
ngốc này đúng là có bản lĩnh, nhưng cũng chính là bởi vì tên ngốc này hơi có chút thực lực, cho nên Thanh Long không khỏi lo lắng một vấn đề.
Có thể lời nói vừa rồi của Hàn Tam Thiên là thật hay không? Anh thật sự có thể phá kỳ pháp của bọn hắn hay sao?
Hình như cũng có loại khả năng này.
Dù sao lúc trước thì có thể là anh khoác lác, nhưng đột nhiên lại cố ý để người của mình đánh, nếu như tên ngốc này không phải có mười phần tự tin có thể đánh bại mười hai người, vậy làm như vậy có ý nghĩa gì?
Vô cùng có khả năng là tên ngốc này thật sự có thể biết phương pháp, cho nên trước khi chết muốn chơi đùa một phen với đám người vừa rồi vô cùng tự tin rằng kỳ pháp của bọn họ có thể vây khốn anh.
Anh bây giờ đang muốn ăn miếng trả miếng?
Hoàn toàn có loại khả năng này.
Nếu là như vậy, tên ngốc này nhất định phải chết.
Thanh Long nghĩ như vậy, thật ra đại bộ
phận các huynh đệ khác cũng có chỗ cảnh giác, cho nên vừa rồi thì một đám người cũng đã âm thầm đạt thành sự ăn ý.
Lần này, tất cả mọi người sử dụng trăm phần trăm sức lực, tuyệt đối muốn dùng một kích giết chết Hàn Tam Thiên, mặc dù chưa hẳn trăm phần trăm là anh có phương pháp phá giải kỳ pháp của bọn hắn.
Nhưng để ngừa lỡ như, nhất định phải làm như vậy.
"Chơi cũng chơi đủ rồi, các huynh đệ, cho hắn nhìn bản lĩnh thật sự của mười hai tử thần chúng ta."
Đám người cùng nhau gật đầu.
Nhưng ngay khi bọn hắn chuẩn bị hợp lực, lúc này Hàn Tam Thiên lại đột nhiên nói chuyện.
"Nếu như các ngươi không giết được ta, ta liền muốn giết các ngươi, cho nên ta biết, lần này các ngươi tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình, chúng ta chuyển sang nơi khác được không?"
Nghe nói như thế, mười hai người tức đến sắp thổ huyết, sinh tử đại chiến sắp đến, con mẹ nó người lại đột nhiên nói với ta chuyện này?
"Ôi ôi, nếu như ta thắng thì thuyền hoa này ta vẫn phải tiếp tục sử dụng, nếu ta thua, giữa sa mạc chói chang này, mặc dù mười hai người các ngươi là rác rưởi, nhưng hẳn là cũng muốn có một chiếc thuyền hoa để dùng đúng chứ?"
Lời này vừa nói ra, mười hai người lập tức sững sờ.
Mặc dù lúc bọn hắn đến, xác thực có người dùng thuyền hoa đưa bọn hắn đến đây, nhưng đám người kia thả bọn họ ra ngoài, không biết sau này sẽ về thành bằng cách nào.
"Được, vậy người nói đi, đánh ở đâu." Thanh Long nói.
"Xuống bên dưới đi." Vừa mới nói xong, Hàn Tam Thiên dẫn đầu bay xuống khỏi thuyền hoa.
Ngay sau đó, mười hai đạo thân ảnh cũng như ánh sáng theo sát phía sau...