Chàng Rể Phi Thường

Chương 44: Không kìm được mà đưa tay ra giúp




Sở Phàm vội vàng đến xem, thì thấy trên màn hình điện thoại của Lí Dục xuất hiện một cô gái ăn mặc hở hang, gương mặt cô ấy toát lên một vẻ đượm buồn, nhìn cũng đáng thương, dễ khiến cho người khác cảm thấy thương hại.

“Đây là gì thế? Live stream? Đây chẳng phải là Tôn Tuyết ở lớp bên cạnh của chúng mình à? Trông xinh hơn cả Trần Mộng Vũ đấy, sao cô ấy lại chơi trò live stream này nhỉ? Trông cũng sεメy thật?”

Người trong điện thoại quả đúng là bạn cùng khóa quen thuộc của bọn họ, những lúc học môn thể dục, võ thuật, môn thực tiễn và đào tạo kỹ năng thì bọn họ đều ngồi chung một giảng đường, nhưng ban ngày đâu có thấy cô ấy thể hiện hở hang như vậy đâu?

“Hình như hoàn cảnh nhà Tôn Tuyết cũng khó khăn, chắc là gia đình đang thiếu tiền cũng nên? Chưa bao giờ thấy ai nói cô ấy làm nghề này, chắc dạo gần đây mới bị dụ dỗ cũng nên.” Lâm Khải nói: “Nhà tớ với nhà cô ấy là cùng một thành phố, học cùng cả cấp ba, nên cũng biết được phần nào, cô ấy trước đây là học sinh thuộc top đầu của khối, là người đàng hoàng nghiêm chỉnh lắm.”
Thấy Lâm Khải nói vậy, mọi người bỗng nhiên đều cảm thấy tò mò, cả mấy người cùng mở App Live stream đó ra, ấn vào phòng live stream để xem.

“Xin...... xin chào tất cả mọi người, lần đầu tiên mình live stream, nếu, nếu có gì không biết thì mọi người góp ý cho mình nha.”

Tôn Tuyết trong màn hình gượng gạo đến lạ thường, đúng như kiểu lần đầu tiên làm nghề này vậy.

Một lúc sau, không biết do ai loan tin mà có rất nhiều cái tên quen thuộc đều nhấn vào phòng live stream để xem, có nhiều người trong lớp Sở Phàm, và cũng có nhiều người trong lớp của Tôn Tuyết, phía dưới mọi người bình luận ào ào.

Một cô bạn xinh đẹp thường ngày luôn tỏ ra lạnh lùng thanh cao, đột nhiên lại hóa thân thành một cô gái uốn éo lẳиɠ ɭơ, như thế ai mà chịu nổi?

“Tôn Tuyết, nhảy cho bọn anh xem đi, anh đây không thiếu tiền đâu, cứ cởi một thứ trên người sẽ thưởng ngay một siêu xe.” Phía dưới khu bình luận có một nick là ‘Bịch Sữa Nhỏ’ hét lên.
Một siêu xe có giá một trăm tệ, nhưng trên người cô ấy có mặc bao nhiêu đâu? Chỉ vài trăm tệ đúng là không lại được.

“Mình không cởi đồ được, giờ đã mặc rất ít rồi.” Tôn Tuyết lắc đầu.

“Giả vờ con mẹ mày à? Đã xác định bán thân thân, chỉ thiếu trả giá nữa thôi lại còn không cởi đồ? Chê ít tiền chứ gì? Bố mày chi năm trăm luôn, mua cả cái du thuyền, cởi đồ ra cho bố mày xem đi.” Bịch Sữa Nhỏ hống hách tiếp.

“Chắc chắn là thằng cha Lữ Văn rồi, nick của hắn trên app live stream Chim Cánh Cụt là Bịch Sữa Nhỏ, thằng cha này tởm thật, dám bảo Tôn Tuyết cởi đồ.”

Lâm Khải nghiến răng nghiến lợi nạp luôn hai trăm tệ vào trong app đó, rồi bình luận dưới live stream: “Đừng có mà sỉ nhục người khác, Tôn Tuyết cậu đừng sợ, mình nạp tiền cho cậu, không cần phải cởi đồ đâu, cậu cứ live stream bình thường là được, bọn mình ủng hộ cậu.”
Viết xong Lâm Khải nhấn tặng luôn một siêu xe, một trăm tệ đi ngay trong tích tắc, cậu ấy cũng thấy xót tiền.

“Hic hic, tớ không có tiền, thôi tớ nhấn tặng cậu hai mươi tệ tượng trưng vậy.” Triệu Hiểu Kim nhếch miệng cười. Dù sao cậu ấy cũng không quen Tôn Tuyết, nên cũng tặng một ít coi như ủng hộ.

“Cảm ơn Anh Kim, cảm ơn Song Mộc Khải nha.” Tôn Tuyết nhìn màn hình xúc động đến mức hai mắt hơi đỏ, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy cảm nhận được kiếm tiền lại dễ dàng đến thế.

Anh Kim là tên nick của Triệu Hiểu Kim, còn Song Mộc Khải là tên nick của Lâm Khải, vừa thế cái đã bị người khác nhận ra ngay.

“Kia chẳng phải là hai tên rẻ rách của phòng 105 à? Hơn một trăm tệ mà cũng ra oai ở đây? Để bố mày cho mày thấy thế nào là tặng năm phát liên tiếp.” Bịch Sữa Nhỏ nói xong nhấn tặng ngay năm siêu xe, và cấp bậc của hắn cũng tự động nâng lên thành cấp vệ sĩ phòng live của Tôn Tuyết.
“Tôn Tuyết, cởi phần trên ra, anh sẽ tặng năm trăm tệ nữa, tổng cộng tặng cô cả nghìn tệ, anh đây không giống như một số thằng rẻ rách nào đó, tặng có hai mươi tệ mà đã muốn làm đại ca.”

Nhìn thấy dòng bình luận đó Triệu Hiểu Kim tức tím mặt, rõ ràng là đang nói cậu ấy, tiền tiêu hàng tháng của cậu ấy còn không đủ thì làm gì thừa tiền để tặng người khác chứ?

“Anh Văn oách đấy, anh Văn đang chơi ở đâu thế?” Phía dưới có người nịnh hót.

“Đang ở câu lạc bộ Nữ Hoàng với anh Hàm của các cậu đấy, mai mới về.” Bịch Sữa Nhỏ trả lời.

“Anh Hàm cũng ở đó à? Ha ha ha, tối nay định chơi lớn đấy hả?” Mọi người đột nhiên gửi toàn những biểu tượng ám muội, Đinh Hàm có thể nói là người giàu nhất trong lớp bọn họ, giàu hơn cả Quách Siêu và Lữ Văn, nhà hắn mở công ty, một tháng có khi tiêu cả vài chục nghìn đến vài trăm nghìn, không ai so được với hắn cả.
Anh Hàm mỗi lần đến câu lạc bộ đều gọi mấy em liền, toàn kiểu qua đêm, đi chơi với hắn, hắn chưa bao giờ thiếu gái cả.

Được bám theo Đinh Hàm cũng là may mắn của Lữ Văn.

“Chưa đến mức chơi lớn, chỉ là vui vẻ tí thôi.” Lữ Văn trả lời, sau đấy hắn lại quay trở về chủ đề ban đầu: “Này Tôn Tuyết, cô có cởi không thì bảo? Tôi bảo cô làm bạn gái tôi thì cô không thích, cuối cùng lại chạy lên đây để uốn éo kiếm tiền, cô nói xem cô có đê tiện không cơ chứ? Nhưng mà cũng không sao, tôi lại thích kiểu phụ nữ giả vờ thanh cao như cô, rồi cuối cùng lột sạch tơ hơ chẳng còn gì.”

Trong live stream, Tôn Tuyết thấy câu nói đó liền cắn chặt môi, gương mặt toát lên đầy sự tủi nhục.

“Mẹ nó chứ, tớ chỉ muốn đến đánh cho thằng cha đấy một trận.” Lâm Khải tức tối.
“Lữ Văn có Đinh Hàm chống lưng phía sau, ai dám động vào hắn? Công ty nhà Đinh Hàm nổi tiếng ở cả khu Tịnh Yên, là đối tác thân thiết của tập đoàn khủng là tập đoàn Minh Châu đấy, dây vào hắn có khi cậu chết mà cũng không biết vì sao mình lại chết ấy chứ.” Câu nói của Lí Dục bên cạnh như gáo nước lạnh dội lên đầu Lâm Khải vậy.

“Vậy phải làm thế nào? Tôn Tuyết chắc chắn có điều gì khó nói trong lòng, chứ cô ấy trước đây cùng cấp ba với tớ, rất có lòng tự trọng, không tự nhiên lại làm như thế này đâu.” Lâm Khải thở dài.

“Phải xem cô ấy lựa chọn như thế nào, những chuyện như thế này chẳng ai giúp được cô ấy cả.”

Lí Dục cũng là nói thật lòng, nếu đã lựa chọn làm nghề live stream hở hang, thì phải chuẩn bị tâm lý sẵn là sẽ bị người khác trêu trọc, vì tiền mà hi sinh nhiều thứ như vậy, xem ra Tôn Tuyết cũng đã có chuẩn bị tinh thần từ trước rồi.
Đúng lúc này phòng live lại có một người ấn vào xem, nick là Công Tử Họ Đinh, nhìn cái nick này tất cả mọi người đều biết đó là ai, chỉ là không ngờ rằng một vụ live stream cỏn con vậy mà cũng thu hút được cả Đinh Hàm, một tay chơi có tiếng.

“Công Tử Họ Đinh tặng một chiếc du thuyền.”

“Công Tử Họ Đinh tặng một chiếc du thuyền.”

“Công Tử Họ Đinh tặng một chiếc máy bay.”

“Công Tử Họ Đinh tặng một chiếc máy bay.”

Vừa vào đã tặng luôn ba nghìn tệ, cả phòng live im như thóc, chỉ nhìn máy bay với du thuyền bay loạn xạ trước màn hình, còn Công Tử Họ Đinh cũng lên xếp thứ nhất bảng xếp hạng các fans.

“Tôn Tuyết, giờ đến câu lạc bộ Nữ Hoàng luôn đi, tôi sẽ trả hai nghìn nữa, cho tròn năm nghìn.” Đinh Hàm chỉ bình luận một câu.

Tôn Tuyết xúc động đến mức tim đập thình thịch, nhưng xúc động xong thì đến hụt hẫng, phía sau lưng cô cảm thấy ớn lạnh, cô ấy tất nhiên là biết mục đích Đinh Hàm gọi cô ấy đến câu lạc bộ là gì, thật ra mà nói cô ấy vẫn chưa sẵn sàng, cơ thể cô ấy vẫn còn trong trắng, không muốn cứ thế mà......
“Tôn Tuyết ơi là Tôn Tuyết, việc đến mức này rồi mày còn làm bộ làm tịch cái gì? Chẳng phải mày đã thề là sẽ chữa bệnh cho mẹ mày à? Với số tiền ít ỏi thế này thì làm sao mà đủ để mua thuốc tốt và chi phí chữa bệnh cho mẹ đây?”

Tôn Tuyết nghĩ bụng rồi cuối cùng ánh mắt cô ấy kiên định lại, cô gật đầu: “Cảm ơn anh Đinh, em sẽ đi chuẩn bị ngay, ba mươi phút nữa sẽ có mặt ở câu lạc bộ Nữ Hoàng đó.”

Cô ấy nói xong, cả phòng live lại sôi nổi lên.

“Đúng là đồ đê tiện.”

“Ha ha ha, Tôn Tuyết, cô tiếp tục tỏ vẻ thanh cao nữa đi? Chỉ vài nghìn tệ của anh Hàm chẳng phải đã mua được cô rồi à, hôm nay bố mày phải xem mày làm được bao nhiêu tư thế.” Lữ Văn gào thét lên, giọng điệu trong câu nói toát lên đầy sự hống hách.

Những người khác cũng cảm thấy vô cùng thất vọng, Tôn Tuyết tối nay sẽ không thoát nổi rồi.
Nhưng đúng lúc cô ấy định tắt live stream thì có một người có nick là ‘Kẻ Bình Phàm’ nhấn vào xem rồi bình luận: “Tôn Tuyết, tôi tặng cậu vài chục nghìn, cậu cứ live stream tiếp đi, đừng đến câu lạc bộ Nữ Hoàng nữa.”

Sở Phàm ngồi dựa vào tường, đăng nhập tài khoản ngân hàng nạp luôn một trăm nghìn vào trong tài khoản, anh nghe thấy những câu chuyện mà Lâm Khải nói về Tôn Tuyết, lại thêm giờ đây thấy cô ấy sắp sa vào vũng bùn lầy, nên không kìm được mà đưa tay ra giúp.