Chàng Rể Phế Vật

Chương 743: Báo thù




Trước cửa tập đoàn Phi Dương, yên ắng không tiếng động.

Đám nhân viên bảo vệ đứng ở chốt của mình, nghiêm túc canh gác.

Trên con đường đối diện tòa nhà, một chiếc Maybach màu đen chầm chậm đi tới. Đến khi cách cao ốc khoảng chừng mấy trăm mét thì nó đột nhiên tăng tốc, đâm thẳng về phía cao ốc của tập đoàn Lê Thị!

“Brừm!” Chiếc Maybach phá tan rào cản của đám nhân viên bảo vệ, vọt vào tập đoàn Phi Dương!

Đám nhân viên bảo vệ vừa thấy chiếc xe Maybach mang biển số thành phố T này thì sợ tá hỏa cả lên! Đây… đây chính là chiếc Maybach khốn nạn đã tới gây rối hôm qua mà! Sao hôm nay anh ta lại tới nữa? Đúng là tự tìm đường chết!

Đám nhân viên bảo vệ nhanh chóng đưa ra quyết định, vội lấy bộ đàm ra, báo cáo khẩn cấp với cấp trên!

“Báo cáo, báo cáo! Yêu cầu triệu tập khẩn cấp tất cả bảo vệ trong công ty! Cái xe khốn nạn hôm qua lại đến gây rối nữa rồi!”

Trên tầng cao nhất của tập đoàn Phi Dương, Tiết Nghĩa đang ngồi trên ghế, mặt mày lạnh lùng tận hưởng tay nghề massage của thư ký Trương Tử Lan…

Sau sự việc ngày hôm qua, Tiết Nghĩa tức đến nóng hết cả người, cuối cùng hộc máu, đầu óc rối loạn. Lúc này chỉ có tay nghề massage thư giãn của thư ký mới có thể khiến anh ta cảm thấy yên bình hơn chút.

Tiết Nghĩa nhắm chặt mắt, chầm chậm điều chỉnh nhịp thở của bản thân, cả người thả lỏng, thoải mái như đang ở trong chính ngôi nhà của mình…

“Reng reng reng!” Đột nhiên từ phía bàn làm việc vang lên tiếng chuông điện thoại khẩn cấp!

Cả người Tiết Nghĩa khẽ run… sức mạnh sắp bùng nổ trong người bị kiềm hãm, chút nữa thôi là được bình ổn rồi… vậy mà…

Anh ta bực mình cầm điện thoại lên! Ngay lúc quan trọng như vậy lại bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang! Cảm giác này khiến anh ta càng thêm gắt gỏng!

“Chuyện gì mà phải gọi ngay giữa trưa vậy?” Giọng Tiết Nghĩa vô cùng nóng nảy, hiển nhiên là đang rất khó chịu!

Mà bên dưới anh ta, Trương Tử Lan vẫn tiếp tục “chú tâm ăn uống”, cẩn thận phục vụ chủ tịch Tiết từng chút.

“Chủ tịch, chiếc… chiếc Maybach ngày hôm qua… lại tới…” ở đầu dây bên kia, nhân viên cất giọng dè dặt.

“Maybach nào? Có mỗi một chiếc Maybach mà các người cũng phải báo cáo lên tận chỗ tôi cơ à?” Tiết Nghĩa vô cùng giận dữ!

“Dạ, không phải… Chủ tịch… Là… là chiếc Maybach của Trần Xuân Độ… Cái tên Trần Xuân Độ kia lại tới rồi!” Tên nhân viên tiếp tục giải thích trong run rẩy!

“Ầm!” Nghe thấy ba chữ Trần Xuân Độ, cả người Tiết Nghĩa run lên kịch liệt, thứ bên dưới mất hết tinh thần trong nháy mắt. Đường đường là cậu chủ siêu cấp… lại bị dọa đến sun cả vòi!

Dưới tòa cao ốc Phi Dương, Maybach cứ thế lững thững đi lại trong đại sảnh, mùi khiêu khích tỏa ra nồng nặc.

Đám nhân viên bảo vệ xung quanh chỉ dám đứng nhìn chứ không dám đến gần…

Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, chủ tịch Tiết với khuôn mặt tái mét, đùng đùng tức giận lao ra khỏi thang máy!

Đằng sau Tiết Nghĩa, hai tên vệ sĩ tỏa sát khí dày đặc lập tức móc vũ khí ra, súng ống lạnh như băng được lên nòng trong nháy mắt!

Ánh mắt Tiết Nghĩa bỗng lạnh đi, mắt trợn ngược nhìn trừng trừng vào bên trong Maybach. Mặc dù người đàn ông này đã đeo khẩu trang, đội mũ, che kín mặt mũi nhưng cho dù có hóa thành tro thì anh ta cũng nhận ra được! Huống chi, giờ phút này anh còn lái chiếc Maybach phách lối kia!

“Trần Xuân Độ! Mày còn dám đến đây tìm chết ư?” Giọng Tiết Nghĩa vô cùng giận dữ, mang theo ý sát phạt uy nghiêm. Hôm nay anh ta đã động sát tâm!

Bên trong Maybach, qua lớp kính râm, người đàn ông đội mũ lưỡi trai quét mắt khắp người Tiết Nghĩa, trong con ngươi chứa đựng hàm ý sâu xa: “Ôi anh Tiết, anh có hài lòng với món quà ngày hôm qua không?” Giọng nói của người đàn ông đội mũ lưỡi trai có hơi kỳ lạ, nhưng cái điệu bộ khinh khỉnh vẫn chẳng hề thay đổi, đây chính là giọng của Trần Xuân Độ!

Hừ! Nghe thấy tên đàn ông kia nói như thế, sắc mặt Tiết Nghĩa trở nên xanh mét! Anh ta siết chặt hai tay, tức đến run cả người!

“Anh Tiết à, hôm nay, vì muốn dệt hoa trên dấm cho anh mà tôi đã đặc biệt đến đây để tặng món quà lớn đấy, hy vọng anh sẽ thích…” Người đàn ông đội mũ nở nụ cười khẩy, giọng điệu có hơi lãnh đạm.

Tiết Nghĩa càng điên tiết hơn, anh ta nổi giận thật rồi!

“Nổ súng cho tôi!” Cơn tức trong lòng Tiết Nghĩa bùng nổ. Hai tên vệ sĩ đằng sau bước lên, nhưng còn chưa kịp nổ súng thì chiếc Maybach kia đã tăng tốc chạy đi, để lại khói bụi mịt mù!

“Ngây ngẩn ra đấy làm gì! Nổ súng! Giết anh ta cho tôi!” Tiết Nghĩa tức đến run cả người, mắt đỏ bừng cả lên!

Hai tên vệ sĩ nhắm thẳng vào chiếc Maybach, liên tục bóp cò!

“Pằng!” Viên đạn lao ra khỏi nòng súng, bay vọt vào trong không khí!

Nhưng, khoảnh khắc viên đạn xé rách không khí lao tới, nó lập tức va đập với vài thứ trên mặt đất, tạo thành phản ứng hóa học! Hóa ra, trên mặt đất, chỗ chiếc Maybach vừa chạy, có đọng lại một vệt xăng dài sền sệt! Nhiệt độ bốc hơi của xăng khá thấp… chết rồi!

“Không hay rồi! Chủ tịch cẩn thận!” Hai tên vệ sĩ lập tức phản ứng lại ngay, nhưng không còn kịp nữa!

Tia lửa tỏa ra từ viên đạn va chạm với hơi xăng trong không khí… lửa bùng lên trong nháy mắt!

“Ầm!” Tức khắc, toàn bộ xăng dưới đất đều bắt lửa. Các chất dễ nổ hòa chung một chỗ… không khí bỗng bị dồn nén lại, một luồng khí khủng khiếp lập tức thổi quét khắp bốn phía!

“Bùm!” Luồng khí ập thẳng tới, nổ mạnh như lựu đạn!

Cả người Tiết Nghĩa bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào vách tường…

Đám nhân viên bảo vệ xung quanh cũng bị luồng khí thổi bay…

Cả đại sảnh tập đoàn Phi Dương bừa bộn như vừa bị cuồng phong quét qua. Kiến trúc trong nhà bị hủy, kiếng vỡ nát, hiện trường giống như một bãi chiến trường!

“Chủ tịch Tiết…!” Đám vệ sĩ mặc kệ cơn đau truyền tới từ vết thương trên người, vội xông lên đỡ Tiết Nghĩa!

Sắc mặt Tiết Nghĩa trắng bệch, cả người tức giận đến mức run rẩy!

“Khụ khụ!” Tiết Nghĩa lại ho ra máu!

...

Chiếc Maybach màu đen chậm rãi chạy bon bon trên đường. Chỉ cần là chỗ chiếc xe đi qua, tất cả thiết bị theo dõi đều mất tín hiệu… Căn bản không thể quay lại hay theo dõi được hướng đi của nó …

Cuối cùng, chiếc Maybach biến mất cuối con đường. Đến vô ảnh, đi vô tung, hệt như xuất hiện từ trống rỗng, rồi lại biến mất về hư không…

...

Thành phố T, bầu trời yên tĩnh dần dần bị bao phủ bởi đám mây xám tro. Cả mặt trời cũng bị mây xám che mất … Ngày như thế này, định trước không hề yên bình.

Trên đường cao tốc Kinh - T, ba chiếc xe việt dã màu xanh phóng nhanh vùn vụt, điên cuồng chạy về phía thành phố T… tốc độ của ba chiếc xe cực nhanh, hệt như đang bay. Có thể thấy, tốc độ chiếc xe đã đạt tới hai trăm cây số một giờ, vượt quá tốc độ cho phép của đường cao tốc. Nhưng toàn bộ cảnh sát giao thông trên đường cao tốc không hề có ý định ngăn chặn ba chiếc xe này lại, cũng chẳng đưa ra lời cảnh báo hay khuyên can gì cả!

Đơn giản là vì biển số của ba chiếc xe đó là chữ đỏ nền trắng!

Ba chiếc này chính là xe thuộc các bộ ngành quan trọng của Chiến phòng Yên Kinh!

Ba tấm biển số xe chữ đỏ nền trắng kia hoàn toàn có khả năng làm rung động cả thành phố T. Bởi vì ba tấm biển xe kia đại biểu cho hai chữ: Thông Thiên!

Trên cao tốc xa lộ, tài xế xung quanh vừa thấy ba chiếc xe việt dã kiểu quân đội kia thì lập tức rối rít né tránh, nhường ra một con đường to lớn rộng rãi cho nó đi qua! Tuy lúc đầu họ không biết ba cái biển số xe kia đại biểu cho cái gì, nhưng ai lại chẳng biết ý nghĩa của loại biển chữ đỏ nền trắng! Đó là biển số xe thông dụng của các cơ quan trọng yếu trong nước C! Loại xe này, bọn họ không có gan chọc vào!

Ba chiếc xe việt dã chạy thẳng một đường tới trạm thu phí của thành phố T. Nhân viên trạm thu phí vừa nhìn thấy ba cái biển số kia thì lập tức kính nể hết mức, nghiêm túc nghiêng mình cúi chào, tỏ vẻ tôn kính!

Thậm chí, nhân viên trong trạm còn không thu phí mà định cho xe qua luôn. Nhưng tài xế trên xe không để ý đến sự cung kính lấy lòng của nhân viên thu phí, mạnh mẽ nhét tiền vào tay nhân viên.

“Luật quy định thu phí bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu.” Tài xế mặc quân trang rằn ri màu xanh, sắc mặt nghiêm túc bình tĩnh, đợi trả lại tiền thừa thì vội lái xe đi… bóng xe biến mất cuối xa lộ…