Chàng Rể Phế Vật

Chương 742: Thoát chết ở bệnh viện




Trong khu thương mại của thành phố T, nơi có vô số toà nhà bê tông chọc trời mọc lên, chằng chịt chẳng khác gì rừng nguyên sinh len lỏi, nơi các loài chim thú hung dữ cố thủ, chực chờ rình mồi.

Trong một toà nhà lớn, một người đàn ông bí ẩn dựa nhẹ vào ghế và thờ ơ lắng nghe báo cáo từ thuộc hạ.

“Thưa ngài….sáng hôm qua, Nhĩ Đông Trần đã điều khiển một chiếc xe tải chở hàng chặn cửa chính của tập đoàn Phi Dương, hơn nữa còn công khai trên bản tin. Trước mắt thì quan hệ của hai bên đang trở nên tệ đi…” Tên thuộc hạ báo cáo.

“Biết rồi.” Người đàn ông thần bí gật đầu, có vẻ mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của anh ta.

“Còn có, tối hôm qua, Nhĩ Đông Trần và Vương Vô Địch Yên Kinh đã gặp nhau.” Thuộc hạ của anh ta ngập ngừng, rồi nghiêm nghị báo cáo: “Anh ta tát Vương Vô Địch một cái, còn dùng tay không lật xe Vương Vô Địch.”

Nghe tới đây, người đàn ông thần bí nheo mắt.

“Nói lại lần nữa.”

Tên thuộc hạ lặp lại báo cáo vừa rồi: “Tối hôm qua, Nhĩ Đông Trần và Vương Vô Địch đã gặp nhau, anh ta tát Vương Vô Địch một cái, rồi dùng tay không lật xe Vương Vô Địch, trước mắt thì Vương Vô Địch đã bị thương nặng và nhập viện rồi ạ.”

“Dùng tay không…lật xe?” Người đàn ông thần bí hơi nheo mắt lại, giọng nói khàn khàn, giống như là một con dã thú.

"Thú vị... Thú vị..." Khóe miệng của người đàn ông bí ẩn từ từ nhếch lên, một nụ cười nghiêm nghị đột nhiên xuất hiện.

“Vậy thì…ra tay đi…” Người đàn ông thần bí ra lệnh, một luồng khí tức đáng sợ nổi lên: “Thay chúng, đổ dầu vào lửa.”

….

Bệnh viện đa khoa XX.

Bệnh viện thể chế cấp nhà nước này có trang thiết bị y tế tiên tiến và các biện pháp an ninh cực kỳ nghiêm ngặt.

Vương Vô Địch đang nằm trên giường bệnh, được kiểm tra y tế bằng nhiều thiết bị y tế công nghệ cao. Tuy chỉ bị thương nhẹ... nhưng để đề phòng, anh ta đã trải qua cuộc kiểm tra sức khỏe tỉ mỉ nhất. Cậu con trai thứ hai của nhà họ Vương, cành vàng lá ngọc, một cơn thịnh nộ của anh ta cũng đủ để rung chuyển toàn bộ thành phố T. An toàn của anh ta nhất định phải được đảm bảo không chút sơ hở!

Đúng lúc này, một chiếc Maybach màu đen từ xa đột nhiên phóng tới, bỏ qua sự ngăn cản của an ninh bệnh viện, trực tiếp phá rào lối vào ở cổng rồi lao thẳng vào bệnh viện.

Cửa xe Maybach mở ra, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và đeo kính râm chậm rãi bước ra khỏi xe. Anh ta che kín đến nỗi không thể nhìn rõ mặt một chút nào!

Trong viện, một đám nhân viên bảo vệ cầm vũ khí đột nhiên xông ra! Đây là bệnh viện! Những bệnh nhân bên trong đều là những nhân vật cốt cán và quan trọng của thành phố! Cực kỳ quan trọng!

Thân ảnh người đàn ông đội mũ lưỡi trai chợt lóe, cả người hóa thành một đạo lưu ảnh!

"Bốp bốp bốp!” Đám bảo vệ cầm vũ khí bị đá bay, máu văng tung toé!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai lướt qua như một bóng ma, bước thẳng vào tòa nhà bệnh viện.

Mỗi tên bảo vệ gặp trên đường đều bị anh ta trực tiếp hạ gục, thật giống như ác quỷ, không ai có thể ngăn cản!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đút hai tay vào túi quần và đi đến một khu VIP ở cuối hành lang...

Tại khu phòng bệnh viện, Vương Vô Địch đang nằm trên giường bệnh, được các bác sĩ và y tá kiểm tra.

Đột nhiên, “Bùm!” Một tiếng động lớn! Cửa phòng bị một lực rất lớn đạp tung!

Vương Vô Địch rất sốc! Ngay sau đó, ánh mắt của anh ta liền dán chặt vào người đàn ông quen thuộc ở cửa phòng!

Một bộ đồ đen, đôi giày da rách nát, và mùi khói tỏa khắp người! Dù đeo khẩu trang và đeo kính râm nhưng vẫn không thể che giấu được khí chất của mình!!

“Trần Xuân Độ?!!!” Ánh mắt của Vương Vô Địch đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giọng nói mang theo sự phẫn nộ muốn giết người!

“Tao còn chưa đến tìm mày mà mày đã tự đến tìm chết sao?!!!” Vương Vô Địch vô cùng tức giận, cả người anh ta run lên!!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đột nhiên mỉm cười, anh ta từng bước đi vào trong phòng.

Sắc mặt của những bác sĩ và y tá ở đó lập tức thay đổi, họ vội vã bước tới để ngăn cản anh ta!

"Thưa anh, anh định làm gì?! Đây là phòng bệnh, xin anh hãy đi ra ngoài!"

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai trực tiếp giơ một tay lên!

“Bốp bốp bốp!” Lòng bàn tay anh biến thành một dư ảnh, tung ra liên hoàn tát!

Những bác sĩ và y tá bị tát tới toé máu!

Hả! Lúc này, vẻ mặt Vương Vô Địch đột nhiên thay đổi!

"Trần Xuân Độ! Láo toét! Mày định làm gì?!" Một tia kinh hãi hiện lên trong mắt Vương Vô Địch!! Lúc này, anh ta đa cảm nhận được hơi thở của sự chết chóc!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đeo kính râm, nhưng sát khí trong mắt lại tăng vọt như dã thú!

“Giết mày.” Giọng nói của anh vang lên, toát ra sát khí kinh khủng! Giọng nói này mặc dù có chút khàn khàn và kỳ quái, nhưng hình như là giọng của Trần Xuân Độ! Giống y hệt giọng anh!

Mắt Vương Vô Địch co rút kịch liệt, anh ta đột nhiên từ trên giường bệnh đứng dậy. Cùng lúc đó, người đàn ông đội mũ lưỡi trai vung nắm đấm lên.

Vương Vô Địch loạng choạng nhảy lên khỏi giường bệnh để né sức công phá của nắm đấm đó!

“Bùm!” Cú đấm đánh thẳng vào giường bệnh, một đấm thôi cũng làm giường bệnh bằng kim loại tan tành...đúng là kinh hồn bạt vía!!

"Trần Xuân Độ...! Mày đang tìm chết phải không! Mày dám động vào tao?! Tao nhất định sẽ giết hết họ Trần và tập đoàn Lê thị của mày!” Vương Vô Địch hét lên đe doạ.

Với một nụ cười đáng sợ trên môi, người đàn ông đội mũ lưỡi trai tiến lại gần Vương Vô Địch.

Vương Vô Địch run lên, nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp lao tới cửa sổ phòng bệnh.

“Choang!” Cửa kính phòng bệnh bị đập vỡ, vì muốn sống nên Vương Vô Địch đã nhảy qua cửa sổ chạy trốn.

Phòng bệnh không ở quá cao nhưng cũng là tầng ba đó!

Vương Vô Địch đã nhảy thẳng xuống dưới rồi rơi trên bãi cỏ và bãi bùn phía dưới. Trên mặt anh ta hiện rõ sự đau đớn kinh hoàng. Một tiếng hét thảm thiết vang lên, chắc là gãy chân rồi. Nhưng Vương Vô Địch cũng chẳng nghĩ nhiều, anh ta nhịn đau đứng dậy rồi chạy trốn.

Cùng lúc đó, các nhân viên bảo vệ cầm súng cũng đang lao về hướng này!!

“Cậu Vương…cậu không sao chứ?!!!” Bảo vệ vội vàng đỡ Vương Vô Địch dậy, vẻ mặt đầy lo lắng và quan tâm.

Vương Vô Địch cả người run lên, anh ta đột nhiên chỉ vào cửa sổ phòng lầu ba, tức giận nói: "Giết hắn cho tôi! Tôi sẽ chịu trách nhiệm!"

Các nhân viên bảo vệ giương súng, xả đạn vào cửa sổ của khu vực lầu ba!

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nhếch mép cười, thông qua lớp kính râm, anh lạnh lùng nhìn Vương Vô Địch.

“Đoàng đoàng đoàng!” Vô số viên đạn từ dưới lầu bắn tới.

Đột nhiên, bóng của người đàn ông đội mũ lưỡi trai lóe lên, rồi hóa thành dư ảnh, cả người biến mất trước cửa sổ...

Vương Vô Địch sững sờ nhìn chằm chằm vào cửa sổ tầng ba, người đó đã hóa thành dư ảnh rồi biến mất

Lúc này, hai tay anh ta nắm chặt lại, sắc mặt xanh mét!!

“TRẦN-XUÂN-ĐỘ!!” Chỉ có tiếng gầm giận dữ đó vang lên, như muốn trút bỏ luồng sát khí đáng sợ của anh ta vào lúc này!!