Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3013






Chương 3218

Trưởng lão Vạn chỉ cười chứ không nói gì.

Trần Dục nói ngay: “Ai biết khi nào phó hội trưởng Đỗ mới về chứ, Võ Minh vừa được thành lập, là lúc cần người lãnh đạo nhất, chúng ta không thể chần chừ nữa, phải mau chóng chọn minh chủ mới thôi”.

Trần Dục nói rồi nhìn hai trưởng lão Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ khác, lạnh lùng hỏi: “Trưởng lão Cung và trưởng lão Giang nghĩ thế nào?”

Sắc mặt của trưởng lão Cung và trưởng lão Giang đều rất khó coi, sao họ lại không nhận ra giọng điệu đe dọa của Trần Dục chứ?

Ninh Thiên Hòa nhìn hai người họ: “Hai người cứ yên tâm, có tôi ở đây, đừng ai hòng huỷ bỏ vị trí minh chủ, cho dù định chọn lại minh chủ thật thì cũng phải chờ phó hội trưởng Đỗ về rồi tính tiếp!”

Nghe thấy thế, trưởng lão Cung và trưởng lão Giang càng khó xử hơn.

Bây giờ là lúc chọn phe, một khi đứng sai thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Trưởng lão Vạn cười híp mắt: “Nếu phó hội trưởng Ninh đã không đồng ý thì thôi, chờ phó hội trưởng Đỗ về rồi bàn chuyện chọn minh chủ mới”.

Ông ta nói rồi liếc Mã Siêu đã đứng dậy, lại nhìn về phía Ninh Thiên Hòa: “Nhưng việc có người xông vào trụ sở chính của Võ Minh là chuyện lớn, có phải chúng ta nên xử lý không?”

Sao Ninh Thiên Hòa lại không hiểu ý trưởng lão Vạn chứ, ông ta lập tức giận dữ nói: “Tôi cảnh cáo các người, đừng có ý xấu với người bên cạnh minh chủ”.

Ông ta nói rồi nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu muốn gặp minh chủ nhỉ? Giờ tôi sẽ đưa mọi người đi gặp minh chủ ngay!”

Ông ta vừa định bước tới thì đã bị trưởng lão Vạn chặn đường.

Trưởng lão Vạn cười ha hả, nhìn Ninh Thiên Hòa: “Phó hội trưởng Ninh, họ xông vào trụ sở chính của Võ Minh, đó là tội chết”.

Ông ta lại quát lớn: “Trưởng lão Trần! Chưa ra tay đi hả?”

Trần Dục lập tức vui mừng, vội nói: “Vâng, để tôi đi giết mấy tên khốn dám xông vào Võ Minh!”

Thấy Trần Dục đi về phía Mã Siêu, Ninh Thiên Hòa lập tức nổi giận: “Trần Dục, ông dám!”

Ông ta bị trưởng lão Vạn ngăn cản, không thể đi cứu Mã Siêu, Trần Dục là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn có hai trưởng lão đang bối rối.

Sao họ lại không hiểu tình hình bây giờ, trưởng lão Vạn và Trần Dục có quan hệ mật thiết, rất có thể họ đã móc nối với nhau nhằm gây rối từ lâu, nhưng hồi trước Đỗ Trọng ở đây nên họ không có cơ hội.

Bây giờ Đỗ Trọng đã rời khỏi Võ Minh, trưởng lão Vạn và Trần Dục hợp sức, Ninh Thiên Hòa không phải đối thủ của họ.

Trần Dục mặc kệ Ninh Thiên Hòa, bước từng bước về phía Mã Siêu.

Lúc này, Mã Siêu đang cố đứng đó, nét mặt hết sức dữ tợn, sức mạnh của Thị Huyết Châu khiến cơ thể anh ta đau đớn dữ dội.

Dù sao anh ta cũng chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, phát huy thực lực sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đã là cực hạn rồi.

Thị Huyết Châu vốn đã bị phong ấn cũng vô cùng táo bạo, đang điên cuồng tấn công phong ấn, một khi phong ấn bị phá, có lẽ Mã Siêu sẽ nổ tung ngay.

Có thể nói, anh ta thả sức mạnh của Thị Huyết Châu ra cũng không khác gì tự đào mộ chôn mình, vì Thị Huyết Châu vốn đang bị phong ấn, kẻ địch của anh ta lại quá mạnh, nếu muốn đánh bại kẻ địch, anh ta phải chủ động phá bỏ phong ấn thôi.

“Vẫn chưa đủ!”

Mã Siêu nghiến răng, hạ giọng.