Chương 2744:
Lúc này, trong một tòa nhà cao cấp ở Yến Đô.
Sắc mặt Yoshida hết sức khó coi, ông ta tát La Thế Hoành, tức giận quát: “Tôi chỉ bảo ông đưa Hạ Hà về đây thôi, chuyện của mẹ Hạ Hà là sao hả? Bây giờ cái chết của bà ta đã lên trang nhất các tờ báo ở Yến Đô rồi đấy”.
La Thế Hoành sợ đến mức run lẩy bẩy, vội quỳ xuống, nói với vẻ sợ hãi: “Ông Yoshida, xin lỗi ông! Tôi cũng không ngờ tên khốn đó lại giết mẹ Hạ Hà, càng không ngờ chuyện này sẽ bị truyền khắp Yến Đô, ông Yoshida, rất xin lỗi, tôi sai rồi!”
Đúng lúc này, chuông điện thoại của La Thế Hoành bỗng vang lên, ngay sau đó, giọng Lạc Khải truyền đến: “Nói cho Yoshida biết, chủ tịch Dương đã đồng ý ký hợp đồng thu mua tập đoàn Nhạn Chấn, nhưng nếu các người làm hại bạn của chủ tịch Dương, chủ tịch Dương cam đoan sẽ không để các người sống sót rời khỏi Yến Đô nữa”.
Sau khi cúp máy, La Thế Hoành vội nói: “Ông Yoshida, Dương Chấn đã đồng ý ký hợp đồng thu mua tập đoàn Nhạn Chấn với ông rồi ạ”.
Yoshida cũng không bất ngờ, trên mặt vẫn tràn ngập vẻ tức giận.
“Đồ khốn kiếp, nếu cái chết của Lục Văn Tĩnh gây ảnh hưởng gì đến kế hoạch của tôi thì ông cứ mua sẵn mộ cho mình đi!”
Yoshida lạnh lùng nói: “Chuẩn bị hợp đồng cho kỹ vào, bảo Dương Chấn đến tập đoàn Thuận Thiên để ký hợp đồng thu mua luôn”.
La Thế Hoành vội nói: “Vâng, tôi đi xử lý chuyện này ngay đây ạ”.
Nửa tiếng sau, trong văn phòng chủ tịch ở T†âng cao nhất tại trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên.
Dương Chấn và Lạc Khải đều đến, La Thế Hoành ngồi trên ghế văn phòng, cười ha hả, nhìn về phía Dương Chấn: “Chäc Cậu Chấn đã biết địa vị của gia tộc Yoshida ở nước Dương, thế nên mới đồng ý ký hợp đồng thu mua tập đoàn Nhạn Chấn, nhưng cậu yên tâm, gia tộc Yoshida rất giàu, ông Yoshida cũng bằng lòng thu mua tập đoàn Nhạn Chấn với giá cao hơn giá thị trường 30%”.
Dương Chấn híp mắt, nhìn chăm chăm vào La Thế Hoành: “Tức là tôi còn phải cảm ơn Yoshida vì đã đồng ý thu mua tập đoàn Nhạn Chấn của tôi với giá cao hơn giá thị trường 30% à?”
La Thế Hoành cười khan, lập tức đưa hợp đồng thu mua đã được chuẩn bị sẵn cho Dương Chấn: “Đây là hợp đồng thu mua, chủ tịch Dương xem thử, nếu không có vấn đề gì thì ký thôi!”
Dương Chấn không buồn nhìn nội dung hợp đồng, cầm bút ký tên luôn.
La Thế Hoành thoáng sững sờ, hình như không ngờ Dương Chấn lại ký hợp đồng thu mua tập đoàn Nhạn Chấn một cách tùy tiện như thế, thậm chí không thèm đọc nội dung, chẳng lẽ anh không sợ bản hợp đồng này có vấn đề à?
“Hạ Hà đâu?”
Dương Chấn tiện tay ném hợp đồng cho La Thế Hoành rồi hỏi.
Lúc này La Thế Hoành mới hoàn hồn, ông ta mỉm cười: “Cậu Chấn nói gì thế? Sao tôi không hiểu? Hạ Hà mà cậu nhäc đến là ngôi sao nổi tiếng Hạ Hà ư? Nếu đúng vậy thì có lẽ cô ấy đã về đến nhà rồi đấy”.
Dương Chấn híp mắt nhìn La Thế Hoành: “Nếu bạn tôi gặp bất trắc, ông sẽ chết thê thảm đấy! Mặt khác, nói cho Yoshida biết, ba ngày sau, nếu ông ta vẫn ở Yến Đô, tôi sẽ đích thân tiễn ông †a lên đường”.
Anh nói rồi dẫn Lạc Khải rời khỏi tập đoàn Thuận Thiên.
Vừa ra khỏi tập đoàn Thuận Thiên, Dương Chấn đã gọi cho Hạ Hà, lần này tiếng chuông vừa vang lên, Hạ Hà đã nghe máy.
“Dương Chấn, mẹ tôi chết rồi! Mẹ tôi chết rồi!
Sau này tôi nên làm gì? Tôi nên làm gì đây? Hu hu hu…”
Hạ Hà hoàn toàn sụp đổ, lớn tiếng gào khóc.