Chương 2271
Diệp Phi (Phàm) khẽ nhíu mày: “Lại là người bịt mặt à? Liệu người này có phải là người bịt mặt ở Thiên Thành không?”
Có điều trong lòng Diệp Phi (Phàm) lại cực kỳ khiếp sợ. Người này giết chết Miêu Kim Qua và tám vị tổ tông của Miêu Thị, người này cũng biến thái quá đi mất.
Dù rằng anh không đánh với đám người Miêu Kim Qua đến cuối cùng nhưng chín người bọn họ đều có thực lực Địa Cảnh, dù có hơi già nhưng vẫn rất lợi hại.
Diệp Phi (Phàm) đánh một trận chết đi sống lại, đánh bị thương mấy người đó, bản thân anh cũng mang một thân đầy vết thương, ấy vậy mà người bịt mặt lại có thể chém giết một cách đơn giản, đúng là quái vật.
Điều này khiến Diệp Phi (Phàm) bắt đầu tò mò với thân phận của đối phương.
“Cũng có thể đó.”
Tống Hồng Nhan điềm đạm nói tiếp: “Một người giết Hợi Trư, một người giết Miêu Kim Qua và tám vị tổ tông, thực lực của người này đúng là đáng sợ cực kỳ.”
“Có một người bịt mặt mạnh mẽ như thế âm thầm bảo vệ cậu đúng là thần kỳ thật, nếu có tận hai kẻ mạnh như thế thì đúng là hiếm đến mức như vớt trăng dưới nước.”
Cô cười một tiếng: “Dù sao thì cậu cũng chẳng phải là hoàng tử gì.”
“Nếu phân tích như thế, chắc là hai bọn họ là một. Chỉ là thật kỳ lạ, tại sao người bịt mặt đó lại bảo vệ em trong âm thầm chứ?”
Diệp Phi (Phàm) thở ra một hơi dài: “Em cũng đâu có giá trị gì đâu.”
“Ai mà biết được?”
Tống Hồng Nhan nhìn anh bằng ánh mắt sâu xa: “Nhưng đó cũng là chuyện tốt mà. Ít nhất cậu có nhiều thêm một tầng bảo vệ nữa.”
“Vốn dĩ tôi cũng tò mò, định bảo Linh Chi đi điều tra xem, nhưng nghĩ đến chuyện người đó không có ác ý gì lại thôi, biết đâu mình làm thế lại khiến người ấy có ác cảm.”
Cô lại rót cho Diệp Phi (Phàm) nửa ly nước nóng.
Diệp Phi (Phàm) hớp một hơi rồi hỏi tiếp: “Thôi không quan tâm đến người bịt mặt nữa, tình hình ở Miêu Thành sao rồi?”
“Miêu Kim Qua và tám vị tổ tông vừa chết thì Lầu Tám Góc như rắn mất đầu, Miêu Phong Lang và Viên Thanh Y đã khống chế hết rồi.”
“Có điều vẫn có những người không nghe lời, định phản kháng lại, cuối cùng bọn họ bị Viên Thanh Y giết sạch.”
“Viên Thanh Y giết chết một trăm đàn em của Miêu Kim Qua, những người phản kháng yếu đi, sau khi Viên Thanh Y giết thêm hai trăm tên đàn em nữa thì tám mươi phần trăm đám người đó đều quỳ xuống.”
“Viên Thanh Y giết hết hai trăm người không chịu đầu hàng nên không còn ai dám phản kháng nữa.”
“Sau đó Miêu Phong Lang hạ cổ, nắm năm trăm sinh mạng trong tay, hắn và Viên Thanh Y hoàn toàn khống chế Lầu Tám Góc trong tay.”
“Nửa đêm hôm qua có vài thế lực phụ thuộc vào Miêu Thị hô hào đòi báo thù cho Miêu Kim Qua, cuối cùng bị Miêu Phong Lang sai đám độc vật tiêu diệt hết một nửa, nửa còn lại tháo chạy về địa bàn của chúng. Có điều Viên Thanh Y không buông tha cho bọn họ. Bà ta lấy tiền của riêng mình hối lộ khắp nơi, dẫn ba trăm người của Lầu Tám Góc tìm tới cửa, giết hết những người không phục.”
“Có thể nói gọn là, một tay đưa tiền, một tay vung dao. Nghe bảo rằng sau khi trời sáng, ở Miêu Thành không còn ai dám phản kháng nữa, cũng không còn tiếng khóc của các thành viên Miêu Thị.”
“Bây giờ Miêu Phong Lang tạm giữ chức hội trưởng ở Miêu Thành, Chung Thiên Sư và Hoàng Thiên Kiều ở bên cạnh giúp đỡ hắn.”
“Viên Thanh Y cũng ở đó tầm mười ngày đến nửa tháng, sau khi tình hình ổn định rồi sẽ về Long Đô.”
Tổng Hồng Nhan nói cho Diệp Phi (Phàm) biết tin tình báo mới nhất: “Tạm thời là như thế, Miêu Thành không còn chiến tranh nữa, lại vẫn còn trụ vững dưới tay người của Miêu Thị.”
“Người đàn bà đó đúng là tàn nhẫn.”