Chân Thành Của Trái Tim

Chương 26: 26: Phòng Sách




"Sao em lại nghĩ rằng anh sẽ tìm người phụ nữ khác chứ"

Khuôn mặt Lăng Bắc Dịch bắt giác chau lại anh cúi xuống cắn nhẹ vào cổ cô." Á..a..em"

Anh tiến đến áp sát vào môi cô "Lăng Bắc Dịch này chỉ yêu mỗi Lưu Gia Kì ngoài em ra sẽ chẳng có người phụ nữ nào khác".

Sau đó là một nụ hôn chứa đầy những dục vọng lẫn tình yêu của anh trong đó. Những cúc áo của Gia Kì ngày càng được nới rộng bởi bàn tay ma thuật của người đàn ông thoáng chốc đã để lộ ra vòng một tuyệt hảo của người phụ nữ.

Anh cúi xuống hôn dài theo đường cong của ngọn đồi nhấp nhô trước mặt. Gia Kì chỉ có thể ôm lấy cổ anh làm điểm tựa bởi vì đang ngồi trên bàn làm việc của Lăng Bắc Dịch, hiện tại tư thế này không tiện chút nào!.

Lăng Bắc Dịch bắt đầu áp sát lấy Gia Kì kéo hai chân cô để qua hông mình. Cúi xuống ngậm lấy n.hũ h.o.a đang căng cứng của người phụ nữ những âm thanh phát ra khiến người ta phải đỏ mặt.

"Ưm..ưm..anh nhẹ thôi" cảm giác sôi sục kì lạ đang sôi trào trong người Gia Kì, cảm giác như khiến cả người cô muốn bùng cháy luôn vậy.

Nụ hôn ư.ớc át ấy đang trượt dài trên cơ thể tuyệt hảo của người phụ nữ, bàn tay anh lần nữa lướt trên đôi chân của Gia Kì mà vén váy cô lên lần mò vào nơi cấm địa của cô mà xoa nắn.

"Ưm..ưm..anh.." nghe tiếng rên nhỏ như mèo kêu của cô mà anh như sắp nổ tung, do phải kiềm nén, làm thật nhẹ nhàng. Ngón tay anh bắt đầu tiến sâu vào cấm địa đang rỉ nước ấy.

"Á..ưm" bị vật lạ xâm nhập nên cô có chút bắt ngờ.

"Không sao..anh sẽ thật nhẹ nhàng..em đừng sợ" nói rồi tốc độ ngày càng nhanh hơn một chút để giúp cô thích nghi.

Lăng Bắc Dịch cúi xuống cởi bỏ những thứ vướng víu còn lại trên người Gia Kì để lộ ra cơ thể tuyệt mỹ mà anh ngày nhớ đêm mong.

Cùng với sự thở dốc của Gia Kì là hàng loạt câu nói gợi tình của anh.



"Cơ thể em đẹp thật đó" giọng nói ngày một khàn đặc cúi xuống cắn lấy tai cô mà thì thầm "Em đẹp nhất khi không mặc gì hết"

Câu nói khiến cho Gia Kì như bốc hoả anh là đang khen cô hay là...

"Anh...vô sỉ"

Lăng Bắc Dịch bậc cười với câu nói của cô "Chỉ vô sỉ với mình em" nói rồi anh đặt cô nằm xuống bàn không nói gì thêm mà kéo hai chân cô rộng ra hai bên.

Gia Kì hốt hoảng trước hành động này của Lăng Bắc Dịch bắt giác lấy tay che đi vùng nhạy cảm của mình.

"Anh..anh làm gì vậy....không được nhìn" sao anh cứ nhìn chầm chầm nó như vậy chứ.

Nụ cười giang tà xuất hiện trên mặt anh không nói gì chỉ kéo tay cô ra mà cúi xuống hôn lấy nơi đang rỉ nước ấy.

"Á..anh..ưm...nơi đó...bẩn..lắm..áaaa" cô càng nói anh càng mút nơi đó thật chặt.

"Ngọt thật đấy" anh càng hôn càng nghiện rồi.

Gia Kì cố đẩy đầu anh ra khỏi nơi đó của mình nhưng lại bị anh kẹp chặt không thể nhún nhích được.

Sau đó là tiếng thở dốc không ngừng của Gia Kì cô thật sự không chịu nỗi kích thích quá lớn này. Sau anh lại có thể khiến cơ thể cô trở nên kì lạ như vậy.

Sau một lúc anh mới luyến tiếc mà buông cô ra. Anh đứng dậy cởi bỏ những thứ vướng víu trên người mình, vật đó đã căng cứng đến mức khó chịu anh thật không chịu nỗi nữa.



Khi trên người anh đã không còn mãnh vãi nào thì vật kia đã ngẳng đầu to lớn đến đáng sợ. Gia Kì chóng tay lên đỡ người dậy thì bắt gặp thứ không nên thấy kia. Sao nó lại to thế kia, nếu đưa vào liệu có ổn không. Cô đưa người lùi về phía sau.

Anh thấy cô đang dần lùi về phía sau như vậy liền bắt lấy hai chân cô lại kéo cô về phía mình, đặt thứ to lớn đang căng cứng ấy trước nơi đó của cô.

Gia Kì bắt giác cảm thấy rất sợ cô liên tục lắc đầu như muốn vùng dậy chạy khỏi đây vậy.

"Em đừng sợ.. anh sẽ thật nhẹ nhàng..nếu em đau anh sẽ ra ngay." anh cúi xuống hôn lấy mái tóc cô trấn an.

Nghe như vậy Gia Kì với yên tâm thả lỏng cơ thể mình. Vật to lớn ấy từ từ tiến vào nơi cấm địa, anh đã cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể bởi anh sợ cô sẽ đau khi... Bởi vì lần đầu là chuyện cô không ngờ tới với lại sau khi sinh tiểu Thiên thì cô và anh chưa từng làm chuyện này nên chỗ đó của cô có thể nói là vẫn chặt như lúc chưa sinh con.

" Á..a em.." do có vật thể lạ xâm nhập nên có hơi đau một chút.

"Em thả lỏng một chút sẽ không đau nữa"

cô dần dần thả lỏng cơ thể cho anh tiến vào.

Khi tiến vào ngày một sâu Gia Kì cảm thấy cơn đau đã không còn nữa mà thay vào đó là cơn khoái cảm. Cả người cô như mềm nhũng ra.

Thấy sắc mặt Gia Kì đã giảng ra anh biết cô không còn đau nữa nên dần dần tăng tốc, ra vào ngày một nhanh hơn. Cúi xuống hôn lấy ngục cô bên dưới thì ra vào liên tục. Âm thanh phongdang do hai cơ thể tạo ra vang khắp căn phòng.

"Anh..nhẹ..chút...nhanh quá...em không chịu....nỗi" cô ôm chặt lấy cổ anh mà bám víu.

Anh đã cố làm chậm hết mức có thể rồi, cô còn kiu anh chậm nữa thì như ai đó bóp chết anh cho rồi đi. Trong căn phòng, hai người vẫn kịch liệt ôm lấy nhau hoà làm một cả hai cùng nhau thở dốc cùng với những lần ra vào.

Sau một tiếng vận động kịch liệt Lăng Bắc Dịch phóng thích hết những mầm móng của mình vào trong cô. Anh mệt lã nằm lên người cô mà thở dốc.