Dịch giả: Titan
Cổ chủ sự sau một phen trầm thanh khí giãn thoại hấp dẫn đại bộ phận chú ý của tu sĩ ở hội trường, sau khi nghỉ ngơi một chút ông ta tiếp tục nói:
- Phương pháp bổ túc huyết mạch thường chia ra làm ba loại. Loại thứ nhất là từ trong tay của đồng cấp tu sĩ mua phế khí huyết mạch trong quá trình dung huyết đào thải ra. Nhưng mà chúng phải là đồng chúc tính, lại hoang phí đại lượng thời gian và pháp lực luyện hóa khi dung hợp huyết mạch cộng thêm khôi phục pháp lực trong phế khí huyết mạch. Loại thứ hai là từ đồng chúc tính phế khí huyết mạch cùng các loại linh thảo trân quý luyện chế thành Phá Chướng đan. Loại này có thể trong quá trình bổ túc huyết mạch giảm sút được thời gian khôi phục phế khí huyết mạch. Loại thứ ba là đường ngắn nhất và hiệu quả tốt nhất. Đó là trực tiếp có được dung huyết châu của tu sĩ hoặc yêu thú đồng chúc tính. Sau đó cùng dung hợp huyết mạch pháp lực. Tuy nhiên phương pháp này là phương pháp khó thực hiện nhất. Không nói loại phương pháp này cần tu sĩ và yêu thú sinh tử đánh giết. Hơn nữa vô luận là tu sĩ hay là yêu thú, trước khi tử vong phần lớn đều phá liệt tâm mạch không gian khiến cho dung huyết châu băng hủy. Vì thế lấy được dung huyết châu cực kỳ khó khăn. Chưa kể đến đó là dung huyết châu cần phải có chức tính tương đồng với huyết mạch bản thân.
Cổ chủ sự nhìn mọi người ở trong hội trường đều nghiêm túc nghe ông ta nói, tiếng nói chợt chuyển:
- Phương pháp lấy dung huyết châu cực kỳ khó khăn. Nhưng lần này buổi bán đấu giá vẫn thông qua các loại đường tắt lấy được một số dung huyết châu có tu vi và chúc tính bất đồng. Kính thỉnh các vị đạo hữu đang ngồi ở đây giám thưởng cùng đấu giá.
Tu sĩ ở hội trường đều ồ lên cả kinh. Một vị nữ tu sĩ đem một hộp gấm đưa đến tay của người chủ trì trong hội trường. Sau khi mở hộp gấm ra, bên trong chính là ba viên dung huyết châu lớn bằng hạt đậu. Cổ chủ sự nói:
- Tu vi đạt tới dung huyết ba tầng bằng huyết mạch phong thủy chúc tính dung huyết châu ba viên, thích hợp bằng huyết mạch phong chức tính, thủy chúc tính hoặc là phong thủy chúc tính dung huyết tâng ba tu sĩ dùng để đột phá dung huyết kỳ sử dụng. Giá khởi điểm một vạn năm ngàn linh thạch. Mỗi lần tăng giá không được ít hơn năm trăm linh thạch.
Cô chủ sự lời vừa dứt. Tu sĩ ở hội trường lập tức hộ cao ra giá. Tiếng ra giá thay nhau vang lên:
- Một vạn sáu ngàn linh thạch. - Ta ra một vạn bảy.
- Một vạn tám ngàn linh thạch. Ta muốn cái này.
Ba viên dung huyết châu này chính là do Lục Bình ủy thác Đa Bảo Các phách mại. Nó là dung huyết châu lấy được từ Kiều Huy Bằng. Lục Bình không ngờ rằng dung huyết châu đến luyện huyết sơ kỳ có thể khiến cho tu sĩ ở tại trang điên cuồng như thế, nhất thời ngẩn ngơ nhìn phách mại hội tiến hành.
Sử Linh Linh cùng mọi người thì ở bên cạnh hân thưởng tu sĩ ở trong hội trường báo giá cạnh tranh tới đỏ mặt tía tai. Tràng phách mại hội này đối với bọn họ mà nói trọng yếu nhất chính là tăng cường kiến thức, chứ không phải là tham dự đấu giá. Với tài lực của bọn họ thì không cách nào tham dự vào.
Ngay cả như Hồ Lệ Lệ luận về trình độ bác học thì không có bất kỳ người nào trong bao gian có thể bị kịp. Nhưng đối với các bảo vật và linh tài chân chính thì kiến thức của Hồ Lệ Lệ phần lớn là có từ ngọc giản hay sách vở. Trong khi đó Lục Bình có được là từ vật thực. Vì thế vật phẩm ở trên phách mại hội cho dù Hồ Lệ Lệ sớm đã nhận thức nhưng nàng vẫn nhìn mắt không kịp chớp. Trong khi Lục Bình thì đã sớm khuyết thiếu sự hăng hái rồi.
Ba viên dung huyết châu cuối cùng bị một tu sĩ ở trong bao gian dùng hai vạn một ngàn linh thạch đấu được. Qua nửa thời thần sau, bao gian thứ mười chín trên truyền tống bình đài hoang mang lóe lên, một linh thạch đại xuất hiện ở trên đó. Lục Bình tiếp lấy xem xét rồi như không có chuyện gì, đem linh thạch trong chuyển tiến vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
Phách mại hội tiếp tục tiến hành. Tiếp theo đó là hai lần phách mại dung huyết châu. Lần thứ nhất là hai viên dung huyết tầng bốn dung huyết châu. So với dung huyết tầng ba dung huyết châu còn quý báu hơn, dùng để đột phá dung huyết trung kỳ. Chúng đã bán ra được tới hai vạn tám ngàn linh thạch. Lần thứ hai là đấu giá sáu viên dung huyết tầng sáu dung huyết châu bị nâng giá tới sáu vạn sáu ngàn linh thạch. Giá trên trời này bị tu sĩ ở bao gian số một mua được, bị Sử Linh Linh cùng mọi người hô to "đúng là người có tiền".
Đa Bảo Các Cổ chủ sự vô tình hay cố ý hướng mọi người ở tại tràng thổ lộ rằng dung huyết châu có được là từ yêu tộc hải vực sau khi khai phóng hải lễ cấm, càng khiến cho tu sĩ ở tại tràng xôn xao không dứt. Lục Bình cùng mọi người có thể đoán được sau buổi phách mại hội này, tu sĩ tiến nhập yêu tộc hải vực sẽ nghênh đón một đợt cao phong mới.
Quả nhiên, tiếp sau đó vật phẩm ở trên phách mại hội bắt đầu trở thành đặc sản của yêu tộc hải vực. Một lượng lớn dung huyết trung hậu kỳ yêu thú bì, gân, xương, thịt, huyết chất lượng thượng phẩm đua nhau bị tu sĩ cạnh tranh đấu giá. Các loại linh thảo, linh tài, linh quán độc đáo đến từ yêu tộc hải vực hết lần này đến lần khác trùng kích thần kinh của tu sĩ ở tại tràng. Sau khi bị Cổ chủ sự kích động, yêu tộc hải vực đã trở thành thiên đường dành cho tu sĩ muốn phát tài. Và họ đã tuyển chọn bỏ quên sự nguy hiểm ở đó.
- Chư vị đạo hữu, tiếp sau đây vật phẩm để chư vị đấu giá chính là một món phòng thủ pháp khí thượng phẩm.
Cổ chủ sự trong lúc nói, từ trong tay tu sĩ thiếu nữ bên cạnh tiếp lấy một thuẫn bài màu xanh nhạt. Tiếp đó giới thiệu:
- Cái tỵ thủy thuẫn này sử dụng dung huyết châu của yêu thú ở trong biển. Cùng thượng giai thủy chúc tính linh tài lưu ly thủy tinh thiết luyện chế mà thành. Là thượng giai phòng thủ pháp khí. Tinh phẩm trong tinh phẩm. Có thể cấp cho tu sĩ sử dụng nó sự an toàn chân chính.
Lục Bình không để ý tới Cổ chủ sự thao thao bất tuyệt giới thiệu, trực tiếp hướng Trần Luyện dò hỏi món pháp khí này như thế nào. Trần Luyện nghe Lục Bình hỏi thăm, biết là hắn thiếu một món phòng thủ pháp khí, nghe Cô chủ sự giới thiệu e rằng đã động tâm tư rồi. Trần Luyện tử tế nhìn tỵ thủy thuẫn ở trong tay Cổ chủ sự ở trên khán đài có hơi chút tiếc nuối, đáp:
- Món pháp khí này ở trong thương giai pháp khí xem như không tệ. Nhưng mà do phương pháp luyện chế có vấn đề. Món pháp khí này sau này không thể để thăng đến đỉnh cấp pháp khí được nữa.
Lục Bình gật đầu một cái, nói:
- Không thể đề thăng thì không thể đề thăng vậy. Dù sao cũng chỉ là quá độ. Ở gần một luyện khí sư như người chẳng lẽ còn sợ sau này không có đỉnh cấp pháp khí để sử dụng hay sao?
Trần Luyện liền vội vàng lắc đầu nói:
- Xin đừng! Đỉnh cấp pháp khí mặc dù ta biết phương pháp luyện chế. Nhưng với tu vi dung huyết tầng hai của ta bây giờ, luyện chế pháp khí rất là miễn cưỡng. Ngươi nếu muốn luyện chế đỉnh cấp pháp khí thì hãy tìm cha của ta mới được.
Lục Bình cười nói:
- Ta bây giờ còn chưa có tư cách sử dụng đỉnh cấp pháp khí. Chờ đến thời điểm ta có thể sử dụng được thì chẳng phải là Trần đại luyện khí sư nhà ngươi luyện chế đỉnh cấp pháp khí đã không phải là vấn đề nữa hay sao?!
Trần Luyện bỉu môi nói:
- Lấy tốc độ tu luyện của ngươi, sợ rằng chờ ngươi tu đến dung huyết hậu kỳ ta tu tới trung kỳ đã là không tệ rồi.
Lời của Trần Luyện nhất thời khiến mọi người ở trong bao gian cùng cộng minh, rối rít khiển trách Lục Bình có tốc độ tu luyện không thể tưởng tượng nổi, đem các bằng hữu đều bỏ rơi lại ở phía sau. Chung Kiếm nói:
- Không biết người tu luyện như thế nào chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa pháp lực còn hùng hậu. Chỉ mới dung huyết tầng ba tu vi mà đã có thể đem thượng cấp pháp khí điều khiển đắc tâm ứng thủ rồi. Bọn ta sợ rằng chỉ có thể đến dung huyết trung kỳ mới có thể bình thường sử dụng được thượng cấp pháp khí.
Tất cả mọi người đều tràn đầy sự đồng cảm. Lục Bình chẳng qua là yên lặng cười. Người khác không biết hắn đã đem công pháp tu luyện đổi thành Bắc Hải Thính Đào quyết, ngày sau tốc độ tu luyện e rằng sẽ giảm đi rất nhiều, rơi lại ở phía sau người khác. Dĩ nhiên Lục Bình cũng tự tin cho dù tu vi của mình lạc hậu ở phía sau nhưng thực lực sợ rằng sẽ không dưới một ai trong các tu sĩ ngang hàng. Thậm chí còn cao lên không ít.