Chầm Chậm Yêu Anh

Chương 97:Nhẫn cưới




"Hai người trông thật xứng đôi!" Nhân viên tư vấn dùng hết những lời có cánh mà không ngừng khen ngợi: " Quý khách muốn chụp một bức ảnh không ạ?"

Lời đề nghị đột ngột này khiến cô chưa kịp phản ứng mà nhìn sang anh, lúng túng từ chối: " Hay là chúng ta đừng...."

"Hãy chụp giúp tôi" Anh lạnh lùng cắt ngang lời cô mà đáp rồi đưa điện thoại của mình cho người chụp.

Người nhân viên nữ vui vẻ nhận lấy chiếc điện thoại rồi vào vị trí chụp hình: "1...2...3....tách!"

Cô vẫn chưa kịp điều chỉnh nét mặt ngạc nhiên của mình mà người nhân viên đã chụp vì thế bức hình không được ổn cho lắm nên nhân viên nữ ấy ngước mặt nhìn hai người rồi nói: " Phu nhân có thể tự nhiên thoải mái hơn ạ. Cả hai có thể đứng sát lại gần nhau hơn một tí nữa để thể hiện tình cảm"

Cô giơ tay định vội từ chối thì bỗng nhiên, một bàn tay nắm eo mình, bá đạo ôm cô vào lòng.

Cô nhìn anh với ánh mắt đầy kinh ngạc, thì thầm:" Không nhất thiết phải như thế mà..."

Hứa Thiên Hạo lạnh lùng nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô. Hờ hững nâng một lọn tóc của cô lên, đùa nghịch trên ngón tay rồi nói: " Làm cho tốt vào"

Mạn Mạn do dự nhìn gương trong phòng, ba tấm gương lớn hợp thành, được gắn trên vách tường, mặt gương sáng bóng bằng phẳng phơi bày mọi động tác mập mờ giữa cô và Vũ Tổng. Cô cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể nướng màn thầu luôn rồi.

" Vậy chúng ta bắt đầu chụp nhé, xin hãy nhìn vào máy ảnh và 1....2....3...tách!"

Tiếng chụp ảnh vừa vang lên xong, người nhân viên liền kiểm tra lại bức anh. Còn tay vẫn giữa chặt lấy eo cô.

Mạn Mạn dường như không chịu đựng nỗi tư thế thân mật này giữa hai người bèn duỗi tay, tìm cớ muốn thoát khỏi vòng tay anh.

" Chúng ta đi tiếp thôi" anh quay sang nhìn cô nói.

"Đi đâu? " Cô lộ rõ vẻ mặt hoang mang. Áo quần, trang sức đều mua đủ cả rồi, vậy anh ta còn muốn mua gì nữa.

"Dù là kết hôn giả nhưng cũng không thể thiếu nhẫn cưới được" Anh vừa nói vừa thong thả bước đến một quầy trang sức nhẫn ở gần đó.

Nhân viên nữ trực ở quầy liền giới thiệu: "Trong cửa hàng trưng bày rất nhiều mẫu mã và kiểu dáng cùng với chất liệu nhân khác nhau và cũng tùy theo yêu cầu của khách hàng mà phù hợp với mức giá. Quý khách muốn xem bộ nào ạ?"

Anh chỉ hết những chiếc nhẫn có trong quầy rồi hỏi người nhân viên: " Cô có thể giới thiệu một vài mẫu được không?"

Nữ nhân viên ấy liền lấy ra một cặp nhẫn rồi giới thiệu: " đây là cặp nhẫn cưới của Harry Winston Lotus Cluster (Sen). Chiếc nhẫn được thiết kế chung quanh viên đá quý với vẻ đẹp tuyệt diệu ở trung tâm. Những viên đá quý ở các cạnh được lựa chọn dựa trên hiệu ứng chúng mang lại cho viên đá chính, phần khung được thiết kế sao cho sử dụng ít kim loại nhất có thể để không làm mật đi sự chú tâm cho đá quý. Mỗi bề mặt – dù có dễ nhìn hay không – đều được gia công tỉ mỉ và sáng bóng"

Anh ngắm nhìn bộ sưu tập một lượt, quả thật là thiết kế rất tinh xảo. Nhưng cũng vì quá tinh xảo nên càng không phù hợp với con người của cô. Anh bèn hỏi: " Có loại nào thiết kế đơn giản hơn không?"

" Vậy thiết kế của cặp nhẫn Cartier này mang nét hiện đại, sang trọng và quý phái, nhưng cũng có nét cổ điển xen lẫn.Thân nhẫn được thiết kế trơn, ôm tay và vô cùng vừa vặn. Ở phần trung tâm của nhẫn được nhấn mạnh bằng một hình trái tim lớn cùng với viên kim cương thật giá trị. Không chỉ thể hiện đẳng cấp của mình, cặp nhẫn cưới kim cương Cartier còn thể hiện được tình yêu to lớn và vĩ đại của chú rể khi gửi gắm tâm tư, tình cảm của mình và chiếc nhẫn cưới cực kỳ đặc biệt này." Người nhân viên giới thiệu.

Cô nhìn giá tiền của cặp nhẫn, nghĩ rằng nãy giờ anh và cô cũng đã tiêu một số tiền không ít rồi nên bèn thì thầm:" Hay là, chúng ta cứ chọn đại một loại nào đó rẻ cũng được. Bởi đây cũng chỉ là kết hôn giả thôi mà, đúng chứ?"

" Vậy cô chọn xem" Anh nhìn sang cô rồi hỏi.

Cô không nghĩ ngợi gì mà quơ tay chọn đại, "chiếc này đi!"