Châm Biếm - Đại Bao Tử

Chương 49




Mật Mật đỏ bừng cả mặt, cô dùng tay che âm hộ nhưng bị Lăng Nhiễm mạnh mẽ đẩy ra.

Cơ thể cô run lên, nước mắt trên khóe mi từng giọt từng giọt rơi xuống, d*m thủy dưới thân cũng theo âm đ*o nhỏ hẹp mà òng ọc chảy xuống khe hở mông cô.

Đột nhiên, Lăng Nhiễm cúi người xuống, đưa đầu của mình đến giữa hai chân Mật Mật, một vật ấm áp lại ướt át gợi cảm liếm láp âm huyệt Mật Mật, cô nhịn không được hét lên một tiếng, cơ thể vặn vẹo và run rẩy trên ga giường lộn xộn, cô khẽ kêu trong run sợ:

“Lăng Nhiễm, Lăng Nhiễm, anh trai… anh trai, đừng… a, Lăng Nhiễm...”

“Kêu lại lần nữa, lần nữa nào.”

Lăng Nhiễm đang mút lấy miệng nhỏ ở bên dưới Mật Mật, đột nhiên hưng phấn lên, buông một tay ra, duỗi tay vuốt ve nửa người dưới đã sưng to của mình, anh ngậm lấy âm đế Mật Mật, điên cuồng nói:

“Kêu anh trai thêm vài tiếng, kêu tiếp đi, tiếp đi, gọi anh trai, nhanh lên gọi anh trai.”

“... Anh trai… Anh trai, đừng, đừng như vậy, anh trai… Mẹ sắp về rồi, anh trai...”

Mật Mật thực sự sốt ruột và sợ hãi, đêm qua bị Lăng Nhiễm chơi quá lâu, lúc này nơi đó của cô cực kỳ mẫn cảm, Lăng Nhiễm vừa liếm, cô liền cảm thấy cả người run lên giống như bị điện giật, nước ở dưới thân không ngừng chảy ra.

Đặc biệt là, Mật Mật còn nghe được tiếng Lăng Nhiễm nuốt xuống, anh uống hết tất cả nước dưới thân cô chảy ra.

Lăng Nhiễm điên cuồng mút máp dưới thân Mật Mật, anh nhắm mắt lại, giống như đỉa hút máu mà nuốt xuống từng ngụm từng ngụm, hận không thể ăn hết âm huyệt mềm mại của Mật Mật vào trong bụng.

Mà bàn tay đang vuốt ve nửa thân dưới của mình, động tác cũng nhanh hơn rất nhiều, dục vọng của anh quá, dục vọng quá mạnh mẽ, khiến cho đũng quần anh hầu như không thể che hết được dương v*t của anh.

Quá hưng phấn, Lăng Nhiễm thích như vậy, anh thích, anh thích, anh thích làm tình với em gái ruột của mình.

Đúng, em gái ruột.

Quang minh chính đại* mà đè em gái ruột cùng chung huyết thống của mình ở dưới thân, tách hai chân trần trụi của cô ra, mở âm huyệt cô ra, liếm láp âm đế non nớt của cô, phá hư cô, chiếm hữu cô, khiến cô sống không bằng chết, khiến cho trong lòng, trong mắt, trong đầu của cô chỉ có anh trai cô, người đàn ông của cô mới là tín ngưỡng duy nhất trong cuộc đời cô.

(*) Quang minh chính đại: đàng hoàng, không mờ ám, không lén lút

Anh muốn để lại dấu ấn của mình ở chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, gieo rắc hạt giống của anh, anh muốn cô hoàn toàn thuộc về mình.

Nếu đây là biến thái, vậy anh muốn cùng em gái ruột của mình đi về phía vực sâu biến thái.

Mật Mật càng khóc càng lớn, cô lắc đầu, hai chân không ngừng đạp lung tung trong không khí, hai mắt sưng đỏ, không biết từ lúc nào, cơ thể cô đã bị Lăng Nhiễm kéo đến giữa giường, cô cứ như vậy bất lực nằm ở trên giường, hai tay nắm lấy tóc Lăng Nhiễm, nước mắt lưng tròng nhìn lên trên nóc nhà.

Cơ thể cô chậm rãi cuộn lại, cô đột nhiên có một loại ảo giác, cảm thấy mình giống như một con côn trùng bé nhỏ tầm thường ở trên giường, vặn vẹo thân mình, rơi vào một một loại hưng phấn tình dục không sao hiểu được.

Đây là một loại hưng phấn khiến Mật Mật không cách nào kháng cự, cũng không phải cô muốn, nhưng cô chính là bị bắt phải cao trào.

Dưới thân chảy quá nhiều nước làm Mật Mật cảm thấy vô cùng xấu hổ, bên dưới cánh mông non mềm, một bãi d*m thủy đã sớm thấm ướt một mảng lớn trên giường.

Cả người Mật Mật run lên, chính vào lúc này, một cây côn th*t thô cứng nóng bỏng thọc vào dưới thân đầy mật dịch nhớp nháp.