Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cha Ta Cứ Ngao Ngao Gọi, Phải Làm Sao Bây Giờ !!!!

Chương 4: Hổ Khiếu Sơn Lâm.




Chương 4: Hổ Khiếu Sơn Lâm.

Chương 4: Hổ Khiếu Sơn Lâm.

(Sáng sớm)

Lúc này, Tô Tiểu Thất đang đi dạo trong rừng tìm chỗ ở mới, trong miệng kẽo kẹt nhai lấy đồ vật gì đó.

‘Thật là tốt bụng a, sáng sớm báo thức còn đưa điểm tâm, đúng là chim tốt.’ Tô Tiểu Thất cảm thán.

Hiện tại xung quanh Tô Tiểu Thất đều là tiếng nói, có tiếng chim, chuột, rắn, vv... hắn đều có thể nghe thấy và hiểu được bọn chúng đang nói gì.

Đây là tác dụng của Vân Giới Ngôn Ngữ Bao, bên trong bao gồm Vân Giới toàn bộ ngôn ngữ, không gì không nói không gì không hiểu. Điều này lí giải cho việc hắn có thể trò chuyện cùng chim, dù sao cũng là ưu tú thông dịch viên.

Từ tiểu động vật xung quanh chắt lọc được thông tin, Tô Tiểu Thất định vị được vị trí của bản thân. Thế giới này tên là Vân Giới, bao gồn năm khu vực: Trung Địa, Tây Hải, Nam Hải, Bắc Địa cùng Đông Châu, nghe tên liền biết vị trí.

Hắn hiện tại đang ở cánh Đông Nam của Tử Vong Sâm Lâm, khu rừng lớn nhất nằm chính giữa Đông Châu.

Tử Vong Sâm Lâm chia Đông Châu thành năm phần, cả khu rừng hình dáng tiếp cận hình chữ nhật, nằm ở trung tâm, bốn góc kéo dài tới tận biển, chiếm diện tích lớn nhất. Bốn phía là bốn thành Đông, Tây, Nam, Bắc.

Muốn di chuyển giữa các thành phải đi qua Tử Vong Sâm Lâm nên hầu như ít có người di chuyển khỏi khu vực của mình, trừ khi thật sự cần thiết.

Thế lực trong Tử Vong Sâm Lâm cũng rất nhiều. Hổ tộc, Hồ tộc, Hầu tộc là ba đại Yêu tộc đứng đầu của Tử Vong Sâm Lâm, mỗi tộc đều có Tam Giai Độ kiếp kỳ Đại Yêu trấn giữ, không người dám mạo phạm.

Bên dưới liền có Hùng tộc, Lang tộc, Điểu tộc, Xà tộc, Thử tộc,v.v....Thấp nhất đều có Tam Giai 900 năm Đại Yêu trấn giữ, không phải ai cũng có thể chọc.



Đừng nhìn mạnh nhất chỉ có Tam Giai mà bản thân cảm thấy nhẹ nhàng. Nên nhớ, Tô Tiểu Thất tấn thăng từ Nhất Giai Tinh Quái lên Nhị Giai Yêu Quái chỉ đề thăng 50 năm thọ mệnh. Trong khi tấn thăng Tam Giai Đại Yêu cần trăm năm tu vi, chưa kể đến tu hành đến Tam Giai Độ kiếp kỳ.

Dựa theo Nhất Giai thăng Nhị Giai chỉ tăng 50 năm thọ mệnh, Nhị Giai thăng Tam Giai cũng sẽ chỉ tăng 500 năm thọ mệnh mà thôi. Tính ra mới biết tu hành khó cùng gấp rút đến cỡ nào.

Tô Tiểu Thất cũng trầm mặc một lúc, xem ra hắn phải chú ý đột phá, không thể dây dưa đến khi c·hết già vẫn còn ở Nhị Giai. Trước đó hắn vẫn là tìm được chỗ ngủ rồi tính.

Cùng lúc đó, tại một nơi khác trong Tử Vong Sâm Lâm.

“Lý lão đầu, thật có thể đi đến nơi sao, ta bỗng dưng có cảm giác bất an.”

“Xin phu nhân đừng lo, lão đầu ta nhất định sẽ bảo đảm phu nhân cùng tiểu thư an toàn đến Đông thành.”

Trong xe ngựa, ngồi một vị phong vận tràn đầy phụ nhân, trong ngực ôm một bé gái chưa tròn một tuổi. Lúc này, Lý Thanh Vân mặc dù cố tỏ ra trấn định, nhưng trong lòng vẫn luôn lo sợ sẽ có chuyện không may xảy ra. Nàng nhìn xuống con gái đang ôm trong tay, trong lòng liền kiên định.

‘Dù cho có chuyện gì xảy ra, Yến nhi vẫn phải sống, cho dù ta trả giá nhiều cỡ nào chăng nữa !!’

“Lý lão đầu, còn bao lâu nữa có thể tới Đông thành ?”

“Phu nhân, theo lão đầu ta tính toán, chạy hết sức thêm nửa ngày, chiều tối nay liền có thể chạy tới Đông thành.” Trước xe ngựa vang lên âm thanh khàn khàn.

Đánh xe là một lão đầu, cả đầu tóc hoa râm, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn nhưng ánh mắt cực kì sắc bén, thân thể rắn chắc vung vẩy roi thúc ngựa chạy về phía trước. Hắn là Lý Thống, hộ vệ trưởng Lý gia, biệt danh Lý lão đầu.

Hai ngày trước Lý gia bị người tập kích, toàn gia chỉ có phu nhân, tiểu thư cùng hắn chạy thoát thân. Gia chủ cùng hộ vệ đội liều c·hết đoạn hậu để hắn đưa phu nhân cùng tiểu thư đi, chạy đến Lý gia chủ gia ở Đông thành.

Hắn đã đánh xe hai ngày đêm, đổi ba con tuấn mã, con thứ tư cũng đã sắp gục, trong lòng hắn thật sự mong nó đủ kiên trì chạy được đến nơi.



Ngồi trong xe ngựa Lý Thanh Vân cảm giác bất an càng ngày càng lớn, bỗng dưng.

“Gàoo Gừ !!!”

Bên cạnh rừng cây, một đầu đỏ thẫm Huyết Hổ lao về phía xe ngựa, yêu khí theo sau bốc lên đầy trời lá cây cùng bụi đất, Huyết Hổ hai bên móng vuốt trảo về phía trước.

(Keng !!!)

Lý lão đầu rút đao, một đao chém về phía trước đỡ lấy Huyết Hổ móng vuốt, trong miệng la to:

“Phu nhân mau chạy a, đầu này Huyết Hổ yêu khí cực nặng, tu vi phải trên 500 năm, lão đầu ta liền liều cái này mạng già.”

Lý Thanh Vân cắn răng, nhảy lên yên ngựa chặt đứt dây kéo, một tay ôm con gái một tay cầm roi thúc ngựa chạy đi xa.

“Tới a, súc sinh !!!”

Nhìn thấy phu nhân cưỡi ngựa chạy đi, Lý lão đầu liền la to, hấp hẫn Huyết Hổ chú ý, đao trong tay không ngừng chém về phía đầu này súc sinh. Hắn mặc dù là Tam Giai Võ Soái, nhưng tu vi chỉ có 478 năm, đánh không lại Huyết Hổ.

Cho dù hôm nay có c·hết tại đây, ít nhất hắn bảo hộ được phu nhân cùng tiểu thư. Cái mạng này liền là lão gia cùng phu nhân ban cho hắn, vậy thì hôm nay hắn liền trả lại đi.

.........



“Gào Gừ !!”

Đang ra roi thúc ngựa Lý Thanh Vân tâm bỗng nhiên siết chặt, nàng đã chạy được gần hai giờ, tiếng gầm phía sau ngày càng tiếp cận, chỉ còn cách nhau một hai cây số.

Trong lòng nàng biết rõ mình tránh không thoát, mặc dù từ bỏ liền thật có lỗi với Lý lão đầu, nhưng nếu không làm vậy, đầu kia lão hổ liền sẽ không buông tha, nàng cùng con gái đều sẽ c·hết tại nơi này.

Móc ra từ trong ngực một tờ ẩn thân phù, Lý Thanh Vân liền th·iếp lên người con gái, bọc nàng lại thật kĩ càng tránh cho nàng khỏi bị cóng c·hết, sau đó đào một cái hố dưới gốc cây, cẩn thận đặt vào rồi dùng cành cây che khuất.

Đứng nhìn dưới gốc cây một lúc, Lý Thanh Vân dứt khoát quay người, bộc phát tu vi cưỡi ngựa phóng nhanh đi, trên mặt đất chỉ còn chừa lại hai vệt nước mắt.

Ẩn thân phù chỉ có thể ẩn được một người, nàng có thể chọn mình sử dụng rồi che kĩ con gái tìm chỗ trốn, nhưng với tu vi của Huyết Hổ thì tỉ lệ bị đầu này lão hổ tìm ra là quá lớn.

Không lâu sau, một vệt đỏ thẫm phóng nhanh qua kéo theo cuồng phong cùng bụi đất chạy về hướng Lý Thanh Vân rời đi.

Chờ đến khi không còn động tĩnh gì nữa, Tô Tiểu Thất lúc này mới mò ra, hắn nhìn về phía gốc cây. Dưới gốc cây bắt đầu truyền ra lúc có lúc không tiếng thút thít, rất nhỏ nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy.

Hắn đưa móng vuốt gỡ bỏ đống cành cây phía trên, trong hố liền nằm một đứa bé quấn chặt trong tã lót, bên trên dán một tấm phù, lúc này đã sáng tối chập chờn.

Tô Tiểu Thất cảm thấy thực sự khó xử, kiếp trước hắn bạn gái còn chưa có, nói gì đến lấy vợ sinh con. Nhờ hắn trông hài tử không bằng thả trôi sông, tỉ lệ sống sót còn cao hơn đưa vào trong tay hắn. Hơn nữa, hắn hiện tại không có tay a !!!!

‘Thôi, không nghĩ nữa, liền tùy duyên đi.’ Tô Tiểu Thất nghĩ thầm, miệng thì cực kì cẩn thận cắn vào tã lót mang đứa bé lên.

‘Dù sao cũng không thể để lại đây đi, ít ra vẫn có thể xem như lương thực dự trữ a, quả là một cái tà ác ý nghĩ, hắc.’ Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng dù sao hắn bên trong vẫn là người, làm không được.

‘Cẩu hệ thống, đánh dấu.’

[Đinh, túc chủ nhận được Lang Nhân Huyết Mạch x 1]

‘Đồ quỷ gì, hiện tại ta đã là sói còn cho ta Lang Nhân Huyết Mạch, làm sao biến a, hố cha hệ thống !!!’

Tô Tiểu Thất thật cạn lời, lang nhân là người sói, người biến thành sói, hắn liền là sói, chẳng lẽ có thể lại biến thành người sao ??? Không trùng hợp vậy chứ ??? Ta sắp có tay rồi ???