Chương 3: Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, Đệ Nhất Bản Mệnh Thần Thông.
Chương 3: Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, Đệ Nhất Bản Mệnh Thần Thông.
Tô Tiểu Thất cả người không được khỏe, thật, liền là không được khỏe. Cả thân hắn ướt sũng mồ hôi, lâu lâu cơ trên người lại rung lên một lần, mặc dù nghỉ ngơi được một lúc hắn vẫn chưa thể trở lại trạng thái bình thường.
Nhưng đây không phải lí do duy nhất, trở lại thời điểm hắn vừa mới dung hợp xong Thế Giới Chi Tâm. Tô Tiểu Thất lúc này cả người thoát lực, bốn chân duỗi ra bốn phía, đôi lúc giật giật một cái cho người ta biết hắn vẫn còn sống. Miệng hắn lúc này lưỡi rớt ra ngoài, nước bọt chảy đầy đất, hai hàng nước mắt chảy nghiêng làm người ta nhìn thấy mà đau lòng.
[Đinh, dung hợp Thế Giới Chi Tâm thành công, cảm ơn túc chủ đã sử dụng dịch vụ.]
Tô Tiểu Thất chịu đựng t·ra t·ấn suốt một tiếng rưỡi đồng hồ, cả người như bị bẻ thành từng khúc, nhưng hắn liền không quan tâm, tâm thần hắn lúc này liền chạy đến trong người tiểu thế giới đi. Lúc hắn nhìn thấy tiểu thế giới kém chút không để hắn kêu cha gọi mẹ, cái này, thật là tiểu thế giới a.
Cả tiểu thế giới hình dạng là một khối trôi nổi hình vuông mảnh đất, chỉ nhìn thấy bề mặt, bên dưới là một màu đen, diện tích lúc này chỉ có 0,01 km vuông, đã vậy chỉ toàn đất cùng đá, bên trên tìm không được một ngọn cỏ, con kiến cũng không có.
‘Cẩu hệ thống, như này là ý gì, cái này cũng gọi tiểu thế giới, ít ra cũng cho ta vài cọng cỏ chứ sao trông nó lại như thế này ???’ Tô Tiểu Thất không nhịn được, trong đầu liền chất vấn hệ thống.
[Đinh, phương này tiểu thế giới không có bản mệnh thần thông, không hình thành được hệ thống quy tắc, chưa hấp thu được năng lượng không thể diễn biến ra bất kì vật gì. Có đất đã rất rất tốt rồi, túc chủ, ngài nên vui mừng đi.]
‘Thật phục ngươi cái này cẩu hệ thống.’ Tô Tiểu Thất liền nhả rãnh một câu.
Liền biết không trông cậy được hệ thống việc gì. Nhịn lấy thân thể đau đớn, Tô Tiểu Thất nhìn xem trong cơ thể biến hóa. Lúc này eo hắn trong đan điền liền có một quả cầu trong suốt nằm ở đấy, bên trong lơ lửng một mảnh đất nhỏ, ngoài ra không còn gì cả.
Đôi lúc có vài tia sáng trắng sữa từ bên ngoài chui vào trong đất, mảnh đất nhỏ liền mắt thường có thể thấy được lớn hơn một chút, qua một lúc diện tích đã lớn thêm 0,001 km vuông rồi ngừng lại, quả là thần kì....
‘Cái gì đây a, muốn nó lớn lên tới ta còn phải chờ tới ngày tháng năm nào ???’ Tô Tiểu Thất bất lực nhìn chính mình thể nội thế giới, thật là hố a....
[Đinh, túc chủ có thể chủ động bổ sung năng lượng thúc đẩy tiểu thế giới trưởng thành.]
‘Có thể thử xem, trước đó ta liền dùng xong lần này lấy được vật phẩm đi.’
Sau đó, một viên huyết kim sắc đan dược xuất hiện lơ lửng trước mặt Tô Tiểu Thất, chính là Huyết Mạch Thăng Cấp Đan. Đan hương tỏa ra bốn phía, chỉ hít một hơi liền làm cho hắn huyết mạch sôi trào.
Tô Tiểu Thất liền cắn một phát nuốt xuống bụng, dù sao nhìn lâu cũng là lãng phí dược liệu, hôm nay thống khổ đã đủ nhiều, thêm một cái bớt một cái cũng không quan trọng.
Nuốt vào được một lúc, sắc mặt Tô Tiểu Thất lúc này cực kì đặc sắc, không phải vì đau mà là dị thường thoải mái. Đan dược tỏa ra dược lực liền làm dịu cả người hắn, thấm vào nội tạng cùng cốt tủy khiến cho khí huyết hắn lưu thông cực nhanh, bắt đầu đào thải cặn bã ra ngoài cơ thể.
Cốt tủy tạo ra máu mới nồng độ càng đậm, khí tức của Tô Tiểu Thất lúc này liền tăng lên, toàn thân xương cốt kẽo kẹt kêu, xung quanh lúc này nhiệt độ trở nên cực kì cao, hơi nước mù mịt khắp hang động.
Đợi hơi nước tản đi hết, trước mặt làm gì còn lão sói xám, chỉ còn một đầu cao hai mét, toàn thân trắng tinh bạch lang. Thân thể cơ bắp càng thêm săn chắc, dù phủ một lớp lông vẫn có thể nhìn thấy cơ bên dưới ẩn hiện. Đuôi phía sau càng thêm rắn chắc hữu lực.
Trên đầu sói, bên mắt phải, lông xung quanh mắt liền vẽ lên một đường màu vàng kim, trong mắt kim quang càng sáng hơn mấy phần. Trong miệng răng cùng dưới bàn chân móng vuốt càng cứng, càng sắc, cào nhẹ lên vách đá đều có thể nhìn thấy rãnh.
Chưa kịp Tô Tiểu Thất tận hưởng huyết mạch thăng cấp khoái hoạt, âm thanh hệ thống lại vang lên.
[Đinh, túc chủ thăng giai thành công, giải tỏa đệ nhất bản mệnh thần thông: Lang Nha Trảm.]
Thì ra Huyết Mạch Thăng Cấp Đan ngoài giúp Tô Tiểu Thất chiết xuất huyết mạch, dược lực còn đem tu vi của hắn đẩy lên đến Nhị Giai Yêu Quái, quả thật hảo sự thành song. Tô Tiểu Thất lập tức mở ra thông tin cá nhân.
[Túc chủ: Tô Tiểu Thất
Chủng tộc: Bạch Nguyệt Lang
Giới tính: Đực
Tu vi: 15 năm (Nhị Giai Yêu Quái)
Tuổi thọ: 09/70 năm]
[Thần thông: Lang Nha Trảm]
[Túi đồ: Hiện không có vật phẩm]
Chủng tộc biến hóa từ Sâm Lâm Lang thành Bạch Nguyệt Lang, tu vi cũng tăng lên 7 năm bước vào Nhị Giai Yêu Quái. Nhất làm Tô Tiểu Thất vui mừng là tuổi thọ tăng thêm năm mươi năm, khiến cho hắn bớt đi một phần lo lắng. Dù sao, sống được là kiếm được, không lỗ.
Trên bảng xuất hiện thêm một hạng thần thông, Tô Tiểu Thất liền muốn thử. Hắn nhắm ngay ngoài cửa hang một gốc cây đại thụ, há miệng tụ lực. Một lúc sau một đạo năng lượng hình bán nguyệt từ miệng sói bay ra ngoài, đánh trúng tảng đá bên cạnh đại thụ, đem tảng đá chém làm đôi.
‘Uy lực còn có thể, chỉ là chính xác kém chút, cần luyện tập.’ Tô Tiểu Thất chẹp miệng nghĩ, dù sao cũng là lần đầu sử dụng, đánh trật cũng có thể hiểu được, đúng không ???
(Ục Ục Ục....)
Lúc này bỗng dưng bụng đói cồn cào, thăng cấp xong huyết mạch cơ thể liền thiếu năng lượng. Tô Tiểu Thất không thể làm gì khác, gặm lấy gặm để thịt nai.
‘Mặc dù mùi vị không được tốt, dù sao cũng qua gần nửa ngày không xử lí, nhưng quá đói, đành chấp nhận đi thôi.’ Hắn vừa ăn vừa nghĩ.
Nhìn trong hang bừa bộn xương cốt cùng da thú, Tô Tiểu Thất liền cảm thấy phiền muộn, không có tay hắn thật sự lười dọn dẹp. Dù sao xương cốt cùng da thú chất thành đống, mùi vị không cần nói liền có thể tưởng tượng được.
Mặc dù có thể xua đuổi động vật khác không tới làm phiền hắn, nhưng thối là không thể chối cãi.
Sau khi thăng cấp giác quan càng thêm nhạy bén, lúc trước có thể chịu đựng được mùi vị hiện tại liền xông Tô Tiểu Thất đầu váng mắt hoa.
‘Không thể làm gì khác, ngày mai liền đi tìm một chỗ mới, tối nay đành ngủ cạnh cửa hang vậy.’
Bước ra nằm cạnh cửa hang, Tô Tiểu Thất bỗng nhiên cảm thấy bản thân quên mất việc gì.
‘Cẩu hệ thống, đánh dấu.’ Quả nhiên, không nhớ liền thật sự quên hôm nay còn một lần đánh dấu.
[Đinh, túc chủ đánh dấu thành công, nhận được Vân Giới Ngôn Ngữ Bao, hiện tại dung nhập túc chủ kí ức, mời túc chủ chuẩn bị.]
‘Cẩu hệ thống, khoa....’ Chưa kịp nói hết câu, Tô Tiểu Thất trước mắt liền đen, đầu ngã xuống giữa hai chân, khuôn mặt biểu cảm cực kì an lành.
Trời sáng, Tô Tiểu Thất nghe loáng thoáng bên tai hình như có người nói xấu chính mình.
“Hắn thật thối a, ăn ở thật bẩn, không biết đường đi tắm hay sao.”
“Đúng đúng, nhìn dáng vẻ thật bảnh bao, không ngờ bản thân hắn liền là cái kẻ ăn dơ ở bẩn.”
“Thật, mất mặt thay hắn.”
Tô Tiểu Thất đứng bật dậy, nghe ngóng xung quanh. Cuối cùng ánh mắt khóa chặt lại cành cây trên đầu, nơi đó đứng hai con chim. Xem ra vẫn là cặp tình nhân, mới sáng sớm đã tình tình ái ái, thật ngứa mắt.
“Là hai ngươi đang chửi rủa bản đại gia đúng không ?? Hử ??”
“Chửi thì như thế nào, nhà ngươi làm gì được bọn ta !!!”
“Rất tốt.” Tô Tiểu Thất cười, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm răng trắng muốt.