Chương 15: Yêu Đan.
Hỏa Lang mang theo hắn đi tới một mảng rừng cách chỗ ở của Ảnh Lang khá xa, bên này cây cối xung quanh gốc cũng không có xương cốt chất thành đống, không khí cũng trong lành vài phần.
Nhìn thấy cảnh này Tô Tiểu Thất cũng âm thầm thở ra, tạm được đi, muốn hắn ở trong mấy chỗ nhà xí kia thì thà g·iết hắn còn hơn.
“Huynh đệ ngươi ở tạm nơi này a, chỗ này vẫn còn mới. Thành đống hài cốt liền là tộc ta vinh dự, trang trí thế nào thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi.”
Hỏa Lang nói xong liền vội vàng quay đầu chạy đi xem náo nhiệt, Thanh Lang đã đi trước một bước, nghe đâu là có ai đó mang chiến lợi phẩm trở về.
‘Cái này vinh dự ta từ chối, cả ngày ngửi thấy đều là mùi xác c·hết, mũi của các ngươi còn khỏe sao ? Khỏe thì để dành mà ngửi đi, cảm ơn.’
Trong đầu thành tâm nhường lại bản thân phúc lợi, Tô Tiểu Thất cũng chạy theo sau, xem náo nhiệt nha, làm sao có thể thiếu hắn đây.
Lúc này Lang Tộc tộc địa trước cổng vây đầy một mảng toàn sói là sói, huyên náo không thôi.
“Không hổ là thiếu tộc trưởng, chiến tích kinh người như vậy cũng chỉ có tộc trưởng lúc còn trẻ đạt được đi.”
“Chỉ có hơn chứ không kém a, chúng ta Lang Tộc sau này đều nhờ thiếu tộc trưởng rồi.”
“Thiếu tộc trưởng uy vũ, Tam Giai Võ Soái nói g·iết liền g·iết, không những một mà còn là hai cái, dương danh ta Lang Tộc a !!!”
“Bọn ngươi nhìn, thiếu tộc trưởng còn mang về nhiều chiến lợi phẩm như vậy, không biết lát nữa có thể đổi được bao nhiêu yêu đan.”
“Cái kia con nít da mịn thịt mềm, trông thật ngon a...”
Một đầu nâu đỏ sói không nhịn được thèm thuồng, nước dãi đều chảy ra đất, chưa kịp làm gì đã bị bên cạnh đồng bạn ấn đầu xuống đất.
“Thiếu tộc trưởng tha tội, thiếu tộc trưởng tha tội, Hỏa Lang hắn bình thường liền ngu ngốc, không phân rõ trái phải, tiểu nhân thay hắn tạ lỗi, mong thiếu tộc trưởng khoan dung.”
“Hừ..” Trả lời hắn cũng chỉ là âm thanh khinh bỉ cùng một cái màu đen bóng lưng.
Thanh Lang lúc này cúi đầu, mồ hôi chảy ròng, trong lòng âm thầm may mắn mình nhanh trí. Tên ngốc dưới chân hắn không biết bản thân vừa mới dạo qua một vòng quỷ môn quan, còn đang loạn đạp, kêu gào hắn nhấc chân lên đây.
“Ngươi muốn c·hết cũng đừng kéo ta theo, Ám Lang không phải như tộc trưởng cha hắn, không có ta, ngươi một tiếng xin thứ tội cũng nói không được.”
“Buổi sáng kẻ nào dám mạo phạm hắn, buổi chiều liền được đưa đi ôm gốc cây. Ngươi như muốn cũng có thể cùng mấy tên đó chen cùng nhau.”
Nhỏ giọng răn đe cảnh cáo Hỏa Lang, Thanh Lang liền đem chân nhấc lên, dưới chân hắn ngốc sói vô tội phủi phủi trên mặt đất cát, không biết nghe lọt được mấy chữ vào tai.
“Kia là các ngươi thiếu tộc trưởng sao ?”
Thanh Lang quay đầu, nhìn thấy người hỏi là đầu kia bạch lang, liền gật đầu trả lời.
“Đúng, hắn gọi Ám Lang, ngươi tốt nhất né tránh đừng chọc tới hắn, hắn cũng sẽ không kiêng nể ngươi là từ Trung Địa tới.”
“Dù sao tộc trưởng che ở hắn trên đầu, có gì sự tình cũng là tộc trưởng gánh, gây sự xong hắn liền có thể ung dung phủi mông bỏ đi, mà ngươi chỉ có thể cam tâm nhận lầm, thông minh một chút a.”
“Cảm ơn. Có cách nào để ta đổi được yêu đan không ? Trên người ta tu luyện tài nguyên đều rơi trên đường chạy trốn, lúc này chỉ còn vài món không đáng giá đồ vật, có thể dùng đổi yêu đan đi ?”
Tô Tiểu Thất nhận Thanh Lang nhắc nhở cũng biết đầu này sói quan tâm mình liền cảm ơn một tiếng, sau lại cẩn thận dò hỏi lên yêu đan.
Hắn nghĩ đây chính là thứ bọn này yêu quái dùng để tu luyện, chẳng trách tu vi tăng tiến nhanh như vậy, hắn cứ nghĩ trước giờ tu vi chỉ có thể bị động hấp thu, xem ra là bản thân sai lầm a.
“Ngươi có thể đi tìm Phong Lang lão đầu kia, trong tộc dùng chiến lợi phẩm đổi yêu đan, chỉ có hắn dùng yêu đan đi cùng người khác đổi vài cái không biết đồ vật.”
“Còn đổi được hay không chỉ có thể dựa vào ngươi, dù sao bọn ta trên người cũng không có cái gì đồ tốt cho ngươi mượn.”
Được rồi, phần cảm động khi nãy hắn có thể vứt vào nhà xí. Thanh Lang tên khốn này lại nghĩ hắn muốn mượn đồ, ta Thất gia có nghèo đến vậy sao ?
“Ngươi đi về phía tây nửa tiếng liền có thể thấy chỗ ở của hắn, Phong Lang cái này lão đầu tính cách quái gở, điên điên khùng khùng, ngươi cứ hùa theo hắn là được, ta liền không đi theo.”
Thanh Lang nói xong gật đầu ra hiệu, mang lên Hỏa Lang rời đi.
‘Đi, xem thử có thể dùng đồ vật gì đổi, mong là không quá khó tìm đi.’
Tô Tiểu Thất vừa nghĩ vừa theo hướng tây tiến lên, qua gần nửa tiếng hắn liền thấy trước mặt một gốc kì lạ cây.
Trên thân cùng cành cây treo đầy loạn thất bát tao đồ vật, xung quanh chỗ gốc cây cũng không có xương cốt mà là một vòng các loại thùng chứa, bên trong đựng đầy các loại hình thù kì quái vật phẩm.
Một đầu màu xanh lá cây nhạt sói, cả người bọc trong vải rách, lúc này đang cặm cụi mò mẫm trong đống đồ trước mặt, lâu lâu còn lẩm bẩm vài tiếng khó nghe.
Nếu như muốn hình dung thì nó trông càng giống một tên ăn mày hơn là một đầu sói. Ừm... sói ăn mày, không sai.
“Phong Lang lão gia gia, tại hạ Nguyệt Lang, nghe đồng tộc nói ngài dùng yêu đan cùng cái khác yêu quái đổi đồ, hôm nay tới đây mong muốn đổi một nhóm yêu đan.”
“Có thể nói cho tại hạ biết ngài cần đồ vật gì để đổi sao? Ai u..”
“Ngươi đầu này sói ngu, không biết làm chút tiếng động sao, hù dọa nhau như vậy vui lắm hử ???”
Bỗng dưng nghe thấy phía sau có người nói chuyện, Phong lão đầu giật mình quẳng đi trong miệng đồ vật, không ngừng trách cứ đầu kia thiếu đạo đức bạch lang.
Cái kia đồ vật bay ra đập trúng bất ngờ không kịp chuẩn bị Tô Tiểu Thất, làm đầu hắn lúc này dính đầy nước dãi. Một mùi hương thoáng qua làm hắn dạ dày cuồn cuộn, kém chút phun ra ngoài.
‘Ọe !!! CMN này mùi gì a !!!’
Thối ! Quá thối ! Hắn cảm giác mình giống như bị cả một hầm ủ mười năm phân dội lên đầu. Không chút chần chờ, Tô Tiểu Thất liền đem đầu ủi trên mặt đất, cả đầu đều muốn trọc mới ngừng lại chính mình động tác.
Nhìn tới đầu kia sói trong miệng vàng khè, răng không còn được mấy cái, hắn lại thấy ác tâm, không nhịn được lại muốn n·ôn m·ửa một trận. Làm sao lại bẩn được tới trình độ này a !!
“Khụ, xin.. khụ khụ, xin lỗi Phong lão, ta nghĩ ngài đã biết ta tới liền không để ý chuyện này.” Trong mũi vẫn còn thoang thoảng “hương thơm” sặc đến Tô Tiểu Thất làm hắn ho vài tiếng mới bình thường trả lời.
“Ngươi muốn dùng cái gì đổi với ta thì mau mang ra, ta còn đang bận công tác đây.” Phong Lang không để ý trước mặt mình bạch lang khó chịu, hối thúc Tô Tiểu Thất để hắn nhanh nhanh đổi xong rời đi, bớt ngăn trở hắn tìm đồ tốt.
Suy nghĩ một lúc, Tô Tiểu Thất liền chạy tới gốc cây sau lưng, chọn trong tiểu thế giới một ít cây cỏ, vài món chứa năng lượng vật phẩm cùng lấy ra trong hệ thống không gian một lon Coca Cola, giả vờ là hắn lúc trước giấu ở đây, lúc này đem ra.
Coca Cola đánh dấu được một thùng hắn đã uống hết gần một nửa, lúc này chỉ còn mười ba lon, nhưng nếu như đáng giá hắn cũng sẽ không tiếc đem ra đổi lấy yêu đan tăng lên bản thân tu vi, dù sao sau này vẫn có thể đánh dấu được nha.
“Ừm, mấy món đồ này cũng tạm được, ta có thể cho ngươi 20 viên yêu đan, này bình màu đỏ chứa là vật gì ?”
Đem vài viên đá cùng một ít cành cây định giá, Phong Lang lão ăn mày nghi hoặc ngửi ngửi lon kia Coca.
“Đây là đồ tốt a Phong lão, ta cũng không có bao nhiêu hàng, hiện tại chỉ còn mỗi một bình này. Bên trong đều là ngọt ngào nước uống, đổi cho ta đảm bảo ngài sẽ không hối hận.”
Tô Tiểu Thất xấu bụng dụ dỗ lên trước mặt mình lão nhân, một chút cảm giác tội lỗi đều không có, ai bảo vừa gặp liền cho hắn một món quà lớn đây.
“Đồ tốt sao ? Vậy thì thêm 30 viên, tổng cộng liền 50 viên yêu đan, cầm lấy rồi đi đi.” Đem một bọc đồ nhỏ ném cho Tô Tiểu Thất, Phong lão lang liền mang lên mới đổi được đồ vật chui vào hốc cây.
‘Quá dễ dàng đi, có khi nào ta bị hố rồi không a ??’ Tô Tiểu Thất trong lòng nghi hoặc, đưa mắt dò xét trong bọc đồ vật.
[Tên vật phẩm: Yêu Đan]
[Chú thích: Luyện thành từ nhiều loại không biết tên nguyên liệu, sử dụng có thể tăng lên tu vi nhưng lâu ngày sử dụng sẽ lưu lại cặn bã, cản trở thăng giai.]
Hắn nhìn ngó, chờ lúc Phong lão đầu không để ý liền đem bọc thu vào hệ thống không gian. Có vẻ này đồ vật cũng không đáng giá hắn sử dụng, lại tìm cách đổi lại vài món đồ tốt thôi.
“Ta có thể nhìn một chút xung quanh đồ vật sao ?” Tô Tiểu Thất hỏi dò.
“Nhìn xong liền cút đi !! Thật phiền phức.” Trong hốc cây vọng ra âm thanh, xem ra Phong lão đầu thật sự khó chịu rồi a.