Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cẩu Đến Vô Địch - Đột Nhiên Có Người Kể Chuyện Về Ta

Chương 13: Một quyển từ điển




Chương 13: Một quyển từ điển

Nhưng trong lúc ba người còn nói chuyện vui vẻ, từ ngọn núi cách xa nghĩa trang, đã từ lúc nào xuất hiện một thân ảnh toàn thân mặc áo đen chùm kín người, đang dùng một vật có hình dáng khá là giống một chiếc ông nhòm, chĩa về phía ba người mà nhìn.

mặc dù dùng đến ống nhòm, nhưng do khoảng cách giữa hắn và đám người Lý Phong vẫn rất xa, vì thế cơ hồ không thể thấy ba điểm nhỏ trước mắt.

"Tên này là kẻ nào? có thể diệt được vật chủ tá thi châu của ta một cách nhẹ nhàng như vậy.?" Người áo đen nghi hoặc.

Đột nhiên, còn đang quan sát say sưa, bống nhiên hắn nhìn thấy Lý Phong quay đầu nhìn về phía hắn làm hắn rùng mình một cái, vội vàng cất đi ống nhòm, dùng khinh công chạy đi thật xa.

"Chẳng lẽ kẻ kia nhìn thấy hành tung của ta?" vừa chạy hắn vừa tự nhủ, trong đầu còn có ý định muốn quay trở lại để nhìn rõ thực hư, nhưng ý nghĩ này lại đị hắn vứt qua sau đầu.

Vừa lúc nãy Lý Phong đã bày ra một bộ thực lực quá khủng bố, nếu quả thực còn dám quay lại, để đối phương tìm ra được, quả thực là mọc cánh cũng khó thoát.

"Ngươi nhìn cái gì vậy.?"

Lúc này lão Mã nhìn thấy cử động kỳ lạ của Lý Phong liền hiếu kỳ hỏi, còn quay đầu nhìn về phái mà hắn còn đang nhìn chằm chằm.

"Không có gì, chắc là hắc thủ sau màn" Nghe thấy lời của lão Mã, Lý Phong quay đầu cười nói.

Vừa rồi hắn cảm giác hình như có thứ gì đó đang nhìn mình, lúc hắn quay về phía ngọn núi xa xa thì cái cảm giác này đột nhiên biến mất.

Điều đầu tiên hắn nghĩ đến là tên kia là hắc thủ sau màn, sau khi thấy mình cảm nhận được khí tức của hắn thì bỏ chạy.

Lý Phong cũng không có ý định đuổi theo, dù sao đối phương là người chơi hệ tâm linh nha, mình là chơi hệ vật lý, đuổi g·iết hắn vớ vẩn là lật thuyền trong mương.

Ngộ nhỡ đối phương chó cùng dứt dậu, làm ra cử động gì đó, nguy hiểm này hắn vẫn là cân nhắc.

Đối với mấy chuyện quỷ dị, hắn đúng thật là tay mơ, đây cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với chuyện kỳ bí ở trong thế giới này.

Hai người lão Mã và đạo trưởng khi nghe thấy Lý Phong nói như vậy, cũng giật mình một cái, mồ hôi lạnh chảy ra, nếu đúng như tên tiểu tử này nói, chẳng phải mình bị người ta cho vào sổ đen rồi sao, thật sự là hoạ vô đơn chí a.

"Vậy, vậy phải làm thế nào bây giờ, chúng ta bị người ta để ý rồi, hắn thật sự sẽ quay lại sao.?" lão Mã nói. dùng sao lão cũng chỉ là người qua đường a.



Đạo Trưởng thấy lão Mã như vậy, mặc dù muốn an ủi đối phương, nhưng dù sao cũng phải cho đối phương có tâm lý mà chuẩn bị, liền gật đầu.

"Có thể, dù sao tá thi châu vẫn còn ở đây, chắc chắn tên này sẽ quay về tìm cách đoạt lại nó."

lão Mã nghe thấy vậy thì sắc mặt tối sầm, cái đồ vật này quả thực là bùa đòi mạng nha, vì thế ông ta suy nghĩ một lúc, cắn răng quay về phía Lý Phong.

"Lý Phong, hay là ngươi nghe ta ném vật này đi, dù sao đây cũng là một tràng rắc rối, vứt nó đi rồi, chẳng phải là có thể vô tư vô lo?"

Lý Phong sau khi nghe lão Mã nói vậy, lại bắt đầu lấy từ người ra ta thi châu, nhìn nó chằm chằm.

"Vậy này... rơi vào tay kẻ xấu, sẽ mang đến tai hoạ a." Lý Phong thầm nghĩ.

theo như lời lão đạo trưởng nói, để luyện được Tá Thi Châu đến cấp độ như thế này, hàng trăm toà thành đã bị diệt, nếu nó một lần nữa được sử dụng, hậu quả thật không thể tưởng tượng.

Trầm tư một lúc lâu, Lý Phong tặc lưỡi một cái, nhét lại hạt châu vào trong người, giơ lên nằm đấm.

"sợ cái gì, tên khốn sát thủ sau màn mà dám xuất hiện, ta sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất."

Rồi quay về nói với hai lão già s·ợ c·hết đứng bên cạnh.

"Hai người tạm thời qua nhà ta ở, ta đoán là con hàng này sẽ còn quay lại trộm thứ này, đến lúc

đó chúng ta trong ứng ngoại hợp, chẳng phải là bắt được hắn.?"

"Đạo trưởng, ngài có cách nào đấu lại cái tên dùng quỷ để hại người này không.?"

lão đạo sĩ trầm tư nhìn Lý Phong, làm ra vẻ mặt tiếc hận nhìn hắn.

"Tạm thời không có a, người ta ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, ngay cả thực lực của đối phương chúng ta còn không biết, làm sao ra kế sách đối phó."



Lý Phong sau khi nghe thấy vậy thì chầm mặt lại, trong đầu có chút tiếc hận, đối phó quỷ dị ta vẫn còn là tay mơ nha, làm sao bây giờ.

"Ngộ nhỡ đối phương cho quỷ đến hại mình, cái loạn này theo trong phim ảnh kiếp trước nha, là không chịu sát thương vật lý."

Còn đang ảo não, bỗng nhiên hắn nhớ đến cái gì, trong đầu liền nói với hệ thống.

"Hệ thống hệ thống, nếu ta học pháp thuật đuổi quỷ, liệu có thể tăng cấp được không.?"

chỉ trong một hơi thở, âm thanh lạnh lẽo của hệ thống đã vang lên.

"Đinh, hệ thống xin được giải đáp câu hỏi của chủ nhân."

"Bất kỳ công pháp, võ kỹ, phương pháp đuổi quỷ nào cũng có thể nâng cấp bằng điểm hệ thống."

"Xin hết"

"Thật là có thể như vậy?."

Lý Phong trong lòng vui sướng, quay về nhìn lão đạo sĩ với một ánh mắt chìu mến.

Lúc nãy hắn đột nhiên nhớ ra, chẳng phải bên cạnh mình vẫn là một lão đạo sĩ đạo pháp cao thâm hay sao, biết đâu hắn mượn được bí kíp đuổi quỷ, rồi dùng điểm hệ thống nâng cấp nó lên, vậy thì không phải sợ mấy thứ không sạch sẽ nữa rồi.

Lúc này trong mắt Lý Phong, lão đạo sĩ đã trở thành một vị thần tài.

Ngay lập tức, hắn bày ra một bộ dáng khúm núm, hai tay đan nhẹ vào nhau, ánh mắt híp lại nói với lão đạo.

"a tiền bối, ngài có thể dạy ta phương pháp đuổi quỷ được không, ngày dạy cho ta chút bản lĩnh, vậy là không sợ tên kia quay lại gây phiền phức rồi."

Nghe được lời ngông cuồng của Lý Phong, lão đạo vẻ mặt mộng bức mà nhìn hắn.

Lão theo thầy mình học đạo từ năm tám tuổi, nay đã hơn năm mươi mới học được một chút da lông, tên tiểu tử này vòi vĩnh đòi mình truyền đạo để đối phó với kẻ kia, thật là có chút hơi muộn nha.

Tên tiểu tử này bây giờ mới bắt đầu học nghệ, cho dù là thần nhân, cũng không thể tiến cảnh thần tốc a.



Lão đánh giá giá Lý Phong từ đầu đến chân, cũng không nhìn ra hắn có thiên tư để học đạo, nhưng vẫn đành thở dài một hơi.

Dù sao người ta cũng là cao thủ nha, tầm tuổi này học được một thân thực lực như vậy, biết đâu con đường học đạo cũng là thiên tài?.

Nhìn đến ánh mắt chờ mong của Lý Phong, đạo sĩ lắc đầu cười cười, lấy ra từ hộc tủ sau lưng một quyển sách đã cũ, nhét vào tay Hắn.

Lý Phong vội vàng nhận lấy quyển sách, nhìn qua thật tổng thể phải dày đến mấy trăm trang, trang bìa đã ố vàng vì năm tháng, tuy nét chữ đã bị mờ đi, nhưng vẫn nhìn ra được bốn chữ,

"Từ Hàng Bảo Điển" Lý Phong lật đi lật lại một vòng, là một quyển từ điển, bên trong là từng cách để đối phó với những thứ không sạch sẽ, còn có bói toán, phong thuỷ.

"Cái này là.?" Hắn còn tưởng lão đạo đưa cho mình công pháp tu luyện gì đó a, đưa cho hắn quyển từ điển này thật là bất khả tư nghị nha.

Mặc dù hắn cũng không có coi nhẹ quyển từ điển này, nhưng muốn cho hệ thống thăng cấp theo kinh nghiệm của hắn là phải đọc hết tư liệu bên trong nha.

Cầm lên quyển từ điển dài mấy trăm trang, làm hắn có chút ngán ngẩm, nghẹn ngấy ở cổ họng.

"Mất bao lâu đọc hết được chỗ này nha."

Nhìn bộ dáng của Lý Phong, lão đạo sĩ cũng biết tên tiểu tử này không có cao hứng, liền cười đối với Hắn mà nói.

"Tiểu tử, không phải vội, trừ tà khu ma cũng không phải cái gì đao to búa lớn, đều là kinh nghiệm của tiền nhân truyền lại, đám người chúng ta cũng chỉ là dựa theo kinh nghiệm của các tiền bối để lại mà làm theo.

Còn mấy thứ cao siêu hơn, vẫn là phải dựa vào thực lực của bản thân.

Ý của lão là muốn đối phó với những thứ nguy hiểm, vẫn phải xem người võ công như thế nào, tỉ dụ như muốn diệt tử cương đi mây về gió, người thường chỉ dùng có bùa chú vẫn là châu chấu đá xe.

Lý Phong nghe cũng hiểu ý của lão đạo sĩ là gì, bèn thở dài một cái, cất quyển từ điển vào thắt lưng, nói.

"Chúng ta về thôi, ta về nhà nghiên cứu cái thứ này."

Cứ thế ba người hai già một trẻ từ trong màn đêm đi từ nghĩa trang quạnh quẽo đi vào trong Thanh Liên thành.

"Ngươi a, bát tự không tệ, nhìn ra được là kẻ có số chui gầm chạn nha."