Cậu Dám Không Thích Tôi

Chương 20: Mỏ hỗn




Vì lúc trước hắn có giao du với đám côn đồ, cũng chỉ vì kiếm miếng cơm manh áo giờ đây khi hắn phản bọn chúng, chúng thường xuyên gây sự với hắn, đến nơi hắn làm việc gây sự. Hôm nay đang đi trên đường bọn chúng thấy hắn liền lao tới, những lần trước đây hắn đã bỏ qua nhưng có lẽ lần này thì không.

" Tao nói lại lần nữa cho đám chúng mày biết đám chó tụi mày đánh đéo lại tao nên biết thân biết phận tý đi. Tuyệt đối đừng gây sư với tao và hai đứa em của tao "

Nói rồi hắn đập đầu tên đó mạnh xuống đất.

" Nói bọn mày tới tìm em tao để tính sổ thì chúc đám tụi mày bình an "

Hắn đi ra và gọi xe cứu thương, không hiểu sao hắn cứ đánh người bị thương nặng rồi lại lấy điện thoại của chúng gọi xe cứu thương, cũng vì vậy cô và cậu ta học được điều này từ hắn. Trên mặt hắn lúc này có một vết thương do bị đánh trúng, hắn bị thương không nhiều chỉ vài vết bầm nhẹ ở trên hai tay, nhưng đám đó không biết rằng đánh người thì không đánh mặt ư? Còn đâu khuôn mặt lãng tử của hắn nữa chứ.

- Ở quán cà phê -

Cô tới để làm việc còn cậu và cậu ta đi theo cô, lúc này hắn cũng đến.

" Mới đánh lộn? "

Cô và cậu ta đồng thanh hỏi.

" Đánh thì đánh trúng chứ còn đánh lộn là đánh cái đếch mẹ gì "

"..."

Hết giờ làm việc.

" Đm đau, mẹ nó hỏng khuôn mặt lãng tử của tao "

" Anh im mẹ mồm coi "

" Mày nín mẹ họng đi "

Hai người nói cùng lớp hắn thì bất lực, chịu thôi hai người họ cũng học từ hắn ra mà. Còn đâu hai đứa em ngây thơ hiền lành của hắn. Chị và cậu đứng một bên quan sát cũng chán nản.

" Đây được gọi là mỏ hỗn hay đi cùng nhau ư? "

" Cháu cũng không chắc nữa "

Chị bỗng giật rung người vì giờ ngay cả cậu cũng xưng cháu.

" Con mẹ nó mày ngồi im coi "

" Mày băng bó kiểu đó đứa mẹ nào chịu ngồi im "

" Ngậm mẹ mồm hết lại luôn đi, xuống ngày mở họng ra là mẹ "

"..."

Nói người ta vậy thôi chứ cậu cũng có khác gì họ đâu.

" Vậy ba đứa là anh em ư? "



" Dạ "

Ba người họ đang nói chuyện còn cô và cậu thì đứng một góc.

" Cậu đừng gọi như vậy nữa "

" Sao lại không được. Anh bạn nhỏ "

Mặt cậu bỗng đỏ lên, ngại ngùng.

" Cuối thấp xuống "

Cậu có chút khó hiểu nhưng vẫn làm theo lời cô, cậu vừa cuối xuống cô liền đưa tay lên xoa đầu cậu. Cảnh tượng này thu vào tầm mắt của ba người, họ liền đưa cặp mắt oánh giá nhìn về phía cô và cậu.

" Nhìn nữa kẻo rớt con mắt ra "

" Rớt con mẹ mày hé "

Cô im lặng giơ ngón tay giữa lên về phía hắn.

- Ở nhà trọ -

" Sao rồi "

" Không biết "

" Cmn "

Rõ ràng hôm trước còn yêu thương mà nay lại mở miệng ra chửi lộn, đúng là cuộc đời chả ai biết trước được điều gì.

" Hai đứa bây cút liền "

" Đell "

Vậy là nguyên buổi tối họ luôn trao những lời yêu thương tới nhau.

" Mệt quá đell nghĩ ra gì để cãi tiếp rồi "

" Tôm sông sứa biển "

" Ngậm mẹ mồm lại "

" Cmn hai người câm mẹ hết đi "

Ba người họ quá bất lực lẫn nhau rồi, hắn thực sự đang rất hối hận, cả cậu ta và cô đều học đều này từ hắn bây giờ cái mỏ càng ngày càng hỗn không còn thuốc chữa.

" Cái mõ hai đứa bây học từ ai vậy? "

" Còn ai vào đây nữa "



" Đm. Cái tốt đell học học toàn ba cái mẹ gì đâu không "

" Anh có gì tốt à "

" Mày tốt chỗ nào "

" Điểm mẹ nào cũng tốt. Hai đứa câm mõm lại luôn là được được rồi đấy "

" Đell "

Hắn liền thẳng tay tẩn cả hai một cái. Chuyện gì hắn không được nhưng việc đấm hai tên này thì hắn làm được, còn rất giỏi nữa.

" Đm "

" Cmn "

Vậy là cả hai lại bị vả cho thêm một phát. Công nhận mọi thứ đang diễn ra có phần không ổn định cho lắm, vậy mà chắng thể hiểu kiểu gì có thể sống chung như vậy được, đúng là không hiểu nỗi. Lúc thì yêu thương nhau, lúc thì chửi nhau như gì đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau.

" Vậy là thích cậu ta thầy hả? "

" Có lẽ vậy "

" Nói chứ coi kẻo làm người ta khổ "

" Khổ con mẹ nó chứ khổ "

Có lẽ bây giờ cô đang dần xác định được là cô thực sự đã rung động với cậu rồi. Rồi tiếp theo cô nên làm gì cứ giả bộ im lặng như vậy tiếp à.

" Đương nhiên là không rồi "

" Vậy giờ làm sao? "

" Ai biết "

" Mày thích người ta đem đi hỏi nó, nó biết con mẹ gì đâu mà trả lời.

Vậy là bây giờ thích cậu ta thật rồi sao, phải làm sao đây. Cô chưa bao giờ phải như thế này, thật không ngờ tên ngốc như cậu ta vậy mà lại có thể khiến cô rung động, chả hiểu nỗi bản thân đang nghĩ gì nữa. Cô cứ năm lăn qua lăn lại và rồi thì chuyện gì đến cũng sẽ đếm cô đập đầu vào tường một cái rõ đau.

" Ngu "

" An ủi người ta tý đell chết đâu "

" Không tao chết á "

" Được rồi đi ngủ thôi. Anh ngủ ngon út ngủ ngon "

" Chúc hai người ngủ ngon "

Hắn và cô đồng thanh đáp.