14.
Tôi biết rằng mọi thứ không hề đơn giản, nhưng không ngờ bọn họ lại đưa tôi đến đây.
Bệnh viện Tâm thần Song Đảo.
Gia đình Chung Dữ mở một bệnh viện trên một đảo hoang.
Lúc này, tôi mới cảm thấy có chút sợ hãi.
Không lẽ làm giống trên phim, sẽ đem nhốt tôi cùng một đám bệnh nhân tâm thần, để phá vỡ tuyến phòng thủ tâm lý của tôi hả?
Cho tới khi họ dùng thang máy đưa tôi xuống tầng hầm, tôi mới nhận ra mọi chuyện không còn đơn giản như vậy.
Nhìn bề ngoài, đây là một bệnh viện tâm thần.
Nhưng trên thực tế, ở đây, đang tiến hành những thí nghiệm vô cùng tàn ác trên cơ thể sống.
Tôi đi trên hành lang dài, nhìn những gian phòng kính hai bên. Những người bên trong đau đớn thống khổ, kêu rên không ngớt.
Tay tôi bất giác run rẩy.
"Lâm Kiều, như tôi đã nói, tôi sẽ có cách khiến cô mở miệng."
Bọn họ dừng lại.
Và tôi bị đưa vào một gian phòng kính, tay chân bị trói bằng dây đai.
Tôi vội hét lên: "các người muốn làm gì vậy?"
Ba Chung đứng bên ngoài, cười nói: "Cô yên tâm, đây là cơ thể của con trai tôi, tôi sẽ không làm tổn thương nó."
Một y tá cầm kim bước đến gần tôi...
Chung Dữ ở bên cạnh giải thích: "Đây là một loại chất độc thần kinh, nó sẽ không làm tổn thương đến cơ thể.
Nhưng sẽ khiến cô đau không chịu nổi, đau gấp mười lần sinh con. Lâm Kiều, nếu cô không muốn chịu khổ thì mau nói đi ".
Thế nhưng, tôi có thể nói cái quái gì đây?
"Tôi không biết!" Tôi gào lên.
Ba Chung lắc đầu: " Đồ cố chấp ngang bướng, tiêm đi!!"
Cây kim mỏng đâm vào vai tôi.
Tiêu rồi!!
Tôi tuyệt vọng nhắm mắt. Thế nhưng nỗi đau đớn kia cũng không xuất hiện.
Tôi vội vàng mở mắt ra.
Tôi đang đứng bên ngoài gian phòng kính.
Mà Chung Dữ, lại bị trói trên giường, với vẻ mặt hoảng hốt.
Tôi nhìn xuống, nhìn vào cơ thể của mình.
Đã hoán đổi lại rồi.
Bên trong phòng kính, Chung Dữ đau đớn kêu lên: "Ba! Con là Chung Dữ! Con là Chung Dữ!"
Bởi vì quá đau đớn, nên hắn ta không thể nói thêm.
Mấy giây sau, hắn run rẩy, đau nhức ngất xỉu.
Ba Chung hoàn toàn không nhận ra điều gì, lắc đầu: "Có vẻ như cô ta vẫn còn ngoan cố. Làm cô ta tỉnh lại, tiêm thêm một mũi nữa."
HAHAHA ( này bà nu9 thay mị cười nè)
TỐT, THÊM MỘT MŨI NỮA. THÊM MỘT MŨI NỮA
Tôi kìm nén kích động, che bụng dưới, cau mày nói: "Ba, miệng vết mổ của con hơi đau, con đi nghỉ ngơi một lát đây."
Ông ta gật đầu: "Đi đi! Ở đây có ba rồi."
Che bụng, giả vờ đau đớn, rời khỏi phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
Sau khi ra ngoài, nhanh chóng chạy phía bờ biển, nơi có mấy chiếc cano cao tốc.
Tôi xuống bến tàu, nhanh chóng lái cano, rời khỏi đảo.
Trên đường đi, tôi đã gọi cho cảnh sát: "Đúng vậy! Tôi gọi để báo án, báo về các cuộc thí nghiệm tàn độc trên cơ thể sống ở bệnh viện tâm thần Song Đảo!"
Gọi điện thoại xong, tôi tải những video đã quay lên internet.
Ngay khi tôi ra khỏi, tôi đã bí mật dùng điện thoại quay lại lại bằng chứng buộc tội họ.
Lúc cano sắp sang bờ bên kia, tôi nghe thấy tiếng ầm ầm rượt đuổi từ phía sau.
Có mấy chiếc cano cao tốc đang đuổi theo tôi.
Họ đã phát hiện ra.
Tuy nhiên, lúc này xe cảnh sát cũng đã tới trên bờ biển.
"Cô là người gọi báo án?"
"Vâng là tôi."
"Nhanh, đưa cô ấy lên xe."
Anh cảnh sát trẻ bước đến gần tôi, vẻ mặt khẩn trương dìu tôi vào xe cảnh sát.
Một thân cảnh phục, làm tôi cảm thấy yên tâm.
Đoạn kết:
Bệnh viện tâm thần của Nhà họ Chung bị bại lộ, cảnh sát đã đến hiện trường ngay lập tức và bắt giữ tất cả các nghi phạm.
Hai cha con nhà Chung đều phải ngồi tù.
Con gái tôi được đưa cho tôi.
Hồ Duyệt không chết, chỉ mất hai chân.
Sau khi Chung Dữ vào tù, cô ta đã đến thăm hắn, và chửi rủa hắn một cách ác độc.
Chung Dữ sửng sốt trước những việc hắn chưa từng làm, nhưng dù có giải thích thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng ai tin.
Bọn họ từ một cặp đôi yêu đương kiểu mẫu thời đại học trở thành cặp đôi oán hận!
Còn tôi, sau đó, thuận lợi bồi bổ chăm sóc cơ thể cũng như chăm sóc con gái thật tốt.
Một năm sau, kết hôn với một anh cảnh sát đẹp trai.
Quá khứ đen tối không thể truy cứu.
Cuộc sống của tôi, từ giây phút này mới bắt đầu.
< hoàn>
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ♥️♥️♥️đây là bộ đầu tay mị tự edit + so raw + beta có thể k thuận miệng hay còn nhiều sai sót.. nhưng mong mọi người góp ý vui vẻ đừng bắt bẻ mị. 3 ngày 14 chương thật sự là điều mị k nghĩ 1 mình mình có thể làm được.. nên một lần nữa cảm ơn mọi người đã ủng hộ mị♥️♥️♥️♥️mị chuyên về H văn nên có khá n bài review với giới thiệu H văn nếu mọi người thích có thể follow rồi mị sẽ đăng những bài review lên cho mọi người🥰🥰