Cậu Ấy Là Của Tôi!

Cậu Ấy Là Của Tôi! - Chương 22




Minh thấy có xô xát liền nhảy xuống, ra hiệu tắt nhạc rồi nhấc cô ả tắc kè hoa kia đứng lên

- Hey!! Anh là chủ ở đây, cô em có chuyện gì thế??

Nghe nói là chủ thì cô ả mừng hết sảy, cầm lại cọc tiền mặt vênh lên

- Người của anh bao nhiêu đây không đủ để tiếp khách hả?? Đã thế còn thái độ này nọ nữa

Minh quay sang Quân hỏi:

- Em nói gì cô em này thế??

- Đủ cho cô ta đi sửa mặt! – Quân đáp

- Em nói đúng rồi đó! – Minh gật đầu như tán thành ý kiến của Quân

Minh quay sang cô ả đang hậm hực kết bên

- Em à!! Bar anh không tiếp khách, muốn thì sang bar khác đi..Với lại em ấy không phải là nhân viên

- Bar nhà quê hả? Không tiếp khách …Làm như có giá lắm ấy!! Đây là tiền đấy …nhiêu đây gọi được đứa nào thì gọi ra lẹ đi – cô ả này vẫn đứng đó chua ngoa

- Cầm lấy mà sửa mặt đi – Nhi từ đằng sau Quân bước ra, dí lại số tiền đó vào ngực cô ả

Mắt Nhi lóe lên tia chết chóc, cô giơ tay tát cho ả hai cái làm ả bị đơ rồi đấm thẳng vào mặt làm ả quay đơ ….Vừa ngượng dậy thì hi rút con dao bấm ra, lưỡi dao sắc bén hiện ra làm ả xanh mặt

- Trái hay phải – Nhi lạnh lùng lên tiếng, đặt con dao lên má phải rồi lại quay sang má trái

Cô ả kia vừa 1 phát đấm của Nhi chưa kịp hoàn hồn thì đã bị khuôn mặt lạnh gáy của Nhi hù cho điếng người nên vội lắc lắc đầu không nói lên lời

- Nghe rõ đây!! Cậu ấy là của tôi …Cậu ấy là bạn trai tôi....Kế cuối, cậu ấy không phải trai bao …Và cuối cùng là ở đây không phải là ổ mại dâm ….

- Con trai sao?? X..xin lỗi…T…tôi tưởng là con gái – ả ta trố mắt nhìn

- Còn chưa biến?? – Nhi gằn giọng

Nghe được câu cuối ả liền xách dép chạy lẹ, Nhi đứng lên ghé sát vào người Minh giơ con dao kề ngay cổ Minh

- Chán sống chưa mà động tới cậu ấy!!??

- Chưa!! Anh còn trẻ! Anh còn muốn lập gia đình – Minh giơ hai tay đầu hàng, lắc đầu quyết liệt, anh chưa thấy cô gái nào lại dễ sợ như Nhi đây

- Phòng?? – tay cô vẫn kề con dao lên cổ Minh

- 1 và 2 – Minh đáp nhanh, anh vẫn còn muốn sống

Nhi nhét nhanh con dao vào túi và lôi cổ Quân đi , thấy mọi người vẫn nhìn cô quét nhanh ánh mắt và trầm giọng lên tiếng

- Nhìn gì!!??

Vừa dứt câu thì nhạc nhanh chóng được bật lên, mọi người ai làm việc nấy không dám quay lại nhìn

Minh đi vào quầy rượu nói với 1 người nhân viên

- Tống cổ hết mấy đứa tính lập ổ mại dâm cho anh!!

- Vâng!! – cậu nhân viên kia nghe lệnh liền lui vào trong

- Kiểu này anh phải cám ơn hai đứa rồi!! – Minh thích thú nhìn Nhi với Quân

Nhi đi 1 loạt các phòng thì mới thấy có căn phòng dán “ 1 và 2” …Nhìn cái bảng dán mà Nhi điên người

- Chấp luôn – Nhi lẩm bẩm trong miệng rồi lôi Quân vào

Căn phòng rất đơn giản, 1 chiếc giường đôi..Hết!

- Trong bar sao lại có phòng ngủ vậy? – nãy giờ Nhi không nói gì nên anh mới lên tiếng hỏi

- Phòng này của nhân viên..Chắc anh ta vừa mới kêu dọn ra ở đỡ với ai để có chỗ cho mình – Nhi trả lời không nhìn Quân

Quân thấy thế liền hỏi:

- Em giận anh hả??

Nghe chọc đúng tim đen Nhi liền quay lại đè sát anh vào tường, siết chặt cánh tay của anh, ánh mắt lại lóe lên tia chết chóc

- Tại sao lại để anh ta lôi lên đó?? Tại sao không xuống ngay lập tức mà còn đứng đó nhún nhảy là sao??

- A..Anh…- Quân nghẹn lời, đúng thật lúc đó anh có thể xuống nhưng anh nhìn xung quanh ai cũng muốn ăn tươi nuốt sống anh nên anh không dám xuống, nghĩ lại lúc đó anh lại nước mắt ngắn dài – Anh…sợ…

Nhi nới lỏng tay ra để lại vết hằn đỏ trên cánh tay anh, cô thở dài che mắt, ngửa cổ lên trời

- Nên mắng anh cái gì bây giờ??

- Nhi nè!! – Quân gọi

-G…- chưa kịp nói thì Quân ghì cổ Nhi xuống, trao cho cô 1 nụ hôn nồng nàn

Khi buông ra thì anh cười khì, cô chớp mắt rồi cũng cười

- Giờ em mới biết anh vũ phu thế đấy – Nhi đang ám chỉ vụ lúc nãy Quân lấy cọc tiền ném vào mặt ả kia

- A..Anh không có vũ phu mà!! – Quân lại tiếp tục mè nheo

- Vũ phu!! Vũ phu!! Vũ phu!! – Nhi vẫn chọc

- Không chơi nữa – Quân phồng miệng chui lên giưởng ngủ luôn

Nhi thấy im im nên đến cạnh bên giường thì đột nhiên Quân vùng dậy ôm chầm lấy Nhi, nhưng cô lại nhanh hơn né sang 1 bên làm anh ngã đập mặt xuống đất

- Em ác lắm..hic…- Quân xoa cái mũi của mình

Nhi cười rồi rút con dao lúc nãy ra làm Quân giật mình, cô phi thẳng con dao đến cái camera nhỏ xíu ở góc tường …Cái này Minh lắp để bảo đảm rằng trong phòng của nhân viên không có gì mờ ám tuy hơi mất riêng tư nhưng được cái là camera đó chỉ quay được mỗi cái giường những cái khác thì bị khuất hoặc không rõ

- Lúc nào em cũng mang con dao đấy sao – Quân ôm gối chỉ chỉ vào con dao nhỏ

- Con dao này mẹ em tặng hôm sinh nhật 4 tuổi ….Mẹ nói em phải giữ nó bên người – Nhi nói tỉnh rụi

- Để làm gì – Quân vẫn ngây mặt ra đó

- Có cái này thì không phải sợ thằng nào cả …Mẹ em nói thế đấy – Nhi lôi đâu ra 1 chai nước uống ngon lành

Quân chỉ biết lắc đầu thở dài, ai đời lại tặng cho đứa bé 4 tuổi 1 con dao cơ chứ??Người mẹ tỉnh nhất năm đây rồi!! Quân đang ảo não thì đột nhiên mắt sáng rỡ lên gọi Nhi rối rít

- Nhi..Nhi…Nhi ơi!!

- Hử?? – Nhi đang lò mò cái gì trên điện thoại nên chỉ phát tiếng trong họng

- Anh đi tập gym nha?? Thấy mấy người tập gym vừa cao lại vừa có cơ nữa đấy

Nhi không nói gì, Quân lại hỏi tiếp

- Em thấy sao??

Vẫn là sự im lặng …Được vài giây cửa phòng đột nhiên bị bật tung, Minh nhào vào thở hổn hển la ầm ĩ

- Ai…Ai…Ai cần đi tập thể hình đâu??

Quân trố mắt nhìn còn nhi chỉ cười nhẹ chỉ về phía Quân, Minh lao nhanh về phía Quân, đưa cho Quân 1 tấm thẻ hội viên

- Mai em đến tập nhé!! Anh sẽ hướng dẫn – Minh cười

Chưa kịp hoàn hồn thì Minh đã vọt nhanh nhưng Nhi chặn ở cửa chỉ vào cái camera mà Nhi vừa phi dao vào phá tan tành

- Anh bật lên đúng không??

- Hì hì…Thôi anh chuồn – Minh gãi đầu rồi luồn nhanh ra ngoài

Nhi đóng cửa, leo lên giường đắp chăn tính ngủ nhưng cô vẫn thấy Quân còn ngắm cái thẻ hội viên liền ngồi dậy giật cái thẻ hổi viên nhét vào túi rồi khoác tay qua cổ Quân

- Không phải anh muốn đi tập sao? Em đăng kí xong rồi đấy giờ thì ngủ đi

Quân không nghĩ là Nhi nhanh tay đến vậy, thấy cô im im tưởng không vừa lòng ai dè lôi cả chủ đến tận đây đăng kí thẻ hội viên … “ Anh Minh này đùng là người thích làm chủ” – Quân suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ

~ Hôm sau ~

- Mẹ ơi!! Quần áo của con đâu mất hết rồi – Quân mới dậy đã la om sòm, câu chuyện rất ngắn: Anh dậy, trên người không thấy áo nên la

- Đêm hôm qua anh cứ kêu nóng, ngủ mớ cởi áo rồi ném vào mặt em ….Quần vẫn còn đây nè – Nhi thức giấc mặt cau có cứ giật giật cái dây nịch của Quân cỏn anh thì cứ túm lấy cái dây nịch trông thật buồn cười

- Áo nè!! Mai mốt còn ném lung tung thì em xé nát áo – Nhi quăng cho Quân cái áo, rút con dao để trong túi ra cái “xoạch” thì lưỡi dao hiện ra làm Quân xanh mặt gật đầu lia lịa

Vừa mới bước ra khỏi phòng thì gặp Minhđứng ngay cửa với vẻ mặt nham nhở hơn bao giờ

- Cười gì?? – Nhi nhăn nhó khi điệu bộ đó

- Hai đứa khi nào cưới đây …..Em hại đời trai của Quân rồi mà…Lúc nãy thấy la dữ ghê!! – Minh cứ huých vào cánh tay Nhi

Quân đỏ mặt, níu lấy vạt áo của Minh đây lí nhí

- Anh ơi!! Quần vẫn còn!!

“Rắc” cổ Minh tưởng chừng như gãy sang 1 bên, vậy là nãy giờ từ chọc vui sang chọc giận thần chết đấy à … Minh đây chuyển từ nham nhở sang run cầm cập. Mới sáng sớm mà bị ăn đòn thế này chắc khỏi làm ăn gì quá!!

- Lần này tạm tha – Nhi đi sượt qua người Minh nói nhỏ nhưng đủ làm anh vừa rợn gáy vừa nhẹ nhõm tưởng bị tẩn 1 trận rồi chứ..May ghê!!

Quân tính leo lên xe Nhi chở về kí túc xá ai dè bị Minh tóm lại

- Em còn phải đi tập nữa mà

- Thẻ nè!! – Nhi ném cái thẻ hội viên cho Minh chụp

- Mượn 2 ngày nhé – Minh chỉ chỉ vào Quân

Nhi chỉ gật nhẹ rồi phóng xe đi luôn

Minh vẫn cười tuoi nhìn Nhi phóng đi, khi cô đã đi khuất thì Minh liền cười đến tận mang tai nhìn Quân, Quân giật bắn mình với điệu cười không thể gian hơn của Minh

- Hai anh em ta đi chuốt lại vẻ bề ngoài nà!! – Minh giơ cái thẻ atm vừa lôi từ túi quần ra rồi lôi Quân đi xềnh xệch

Thế là Minh lôi cổ Quân đi từ tiệm này sang tiệm khác, Quân dáng người nhỏ dễ chọn đồ, chủ yếu toàn thấy đồ đáng yêu còn Minh thì năng động..Chỉ hơn 1 tiếng mà tay hai người không cầm thêm nữa

- Uống đi em!! – ghé vào tiệm nước trong siêu thị, minh đưa cho Quân 1 ly nước rồi ngồi đối diện Quân

- Sao anh mua nhiều đồ thế!? – Quân vừa uống nước vừa hỏi

- Có sao đâu, coi như là anh đãi em đi để mai mốt đi đám cưới hai đứa không cần nhét phong bì – Minh vẫn cười tươi như rói

“Phụt”, Quân nghe đến đoạn đám cưới liền phun hết nước đang uống vào mặt Minh. anh hoảng loạn 1 tay rút giấy chùi mặt cho Minh, 1 tay chùi miệng mình, mấy cô nhân viên đi qua cười khúc khích:

- Chời ơi!! Em gái kia đang lau mặt cho bạn trai kìa!! Tình cảm quá!!

Quân đang sửa chữa sai lầm của mình nên không nghe chứ Minh thì nghe tất, Minh bình thường sẽ không thích bị gán ghép linh tinh chỉ thích mình gán ghép người khác nhưng nhìn cậu nhóc tóc tím để dài dễ thương này thì gán 1 tí chắc cũng không chết ai đâu

- Đi cắt tóc nhé – sau khi cái mặt Minh đã hết nước thì anh lên tiếng

- Hả!? Không được!! – Quân đứng lên kèm theo ly nước ngã xuống chảy dần tới chỗ Minh