Cặp Đôi Chia Tay 7 Năm Yêu Lại Rồi

Chương 15




Editor: Sn

Tuy nhiên các vị khách mời đã đánh giá thấp mức độ "gây chuyện" của đạo diễn. Bốn người trong khu vực cách ly không hề biết rằng, những gợi ý mà bốn người trong khu vực chờ đợi nhìn thấy hoàn toàn khác với những gì họ nhìn thấy.

【 Hiện tại trước mặt bạn có hai nút bấm, nhấn nút bên trái: Bạn sẽ rơi xuống hố bùn bên dưới và mất phần thưởng. Nhấn nút bên phải: Đồng đội của bạn sẽ rơi xuống hố bùn bên dưới và mất phần thưởng. Không nhấn nút nào: Được coi là bạn từ bỏ phần thưởng. 】

Bạn tưởng chỉ có thế thôi ư? Không hề! Thực ra, dù các vị khách trong khu cách ly có bấm nút hay không, các đồng đội ở khu chờ đều sẽ rơi xuống bùn lầy sau khi thời gian đếm ngược kết thúc. Sau khi rơi xuống bùn lầy, họ mới coi như bước vào thử thách cuối cùng. Những thành viên tưởng chừng như bị bỏ rơi sẽ phải lựa chọn: nhận lấy thẻ phần thưởng của bản thân hay nhận thay cho đồng đội.

Nhưng mà lựa chọn này ẩn chứa một "bẫy", họ chỉ nhận ra khi phần thưởng được trao. Nếu chỉ chọn phần thưởng cho bản thân, họ sẽ nhận được một phần thưởng, nhưng nếu chọn phần thưởng cho đồng đội, cả hai sẽ nhận được một phần thưởng.

Biên kịch: ... Quy tắc này thực sự không phải do tôi nghĩ ra.

Lúc này, bốn người trong khu vực cách ly vẫn chưa biết "luật chơi" tiếp theo đã muốn trèo ra ngoài đánh đạo diễn một trận.

Làm thế nào để chọn đây?! -- wattpad: pod1803

Bản thân mình hy sinh thì không vấn đề gì, nhưng nếu đối phương cũng chọn hy sinh bản thân thì chẳng phải là công cốc hay sao?

Nhưng nếu một người chọn hy sinh bản thân, người kia chọn hy sinh người kia, thì sau khi nhận được phần thưởng, hai người có thể tiếp tục làm bạn bè với nhau được không hả?

"Oa sao có thể vì một phần thưởng mà bỏ rơi tui chớ?!"

Hơn nữa, nếu một người chọn bỏ cuộc, người kia chọn hy sinh bản thân, vậy chẳng phải là uổng phí sao?

Đây thực sự là một trò chơi (hủy diệt) tình bạn.

Hiện tại những người đang ở khu vực cách ly là Ngốc Manh, Hoa chị, Tiểu Điềm và Số một.

Sau khi tiếng đếm ngược kết thúc, chỉ nghe thấy vài tiếng "ầm ầm", bốn người ở khu vực chờ đợi đều rơi xuống vũng bùn. Sau khi chờ đợi vài phút mà không thấy gì xảy ra, những người ở khu vực cách ly lần lượt mở cửa bước ra.

Số Một: Này, có ai rơi xuống không?

Hoa chị: Chuyện gì vậy, bên đó có phản ứng gì không?

Tiểu Điềm: Sao mình không rơi xuống?

Ngốc Manh: Bên mình không ai rơi xuống cả, bên đó thì tất cả đều rơi xuống rồi.

Bốn người sau khi bàn bạc, lập tức phát hiện âm mưu của đạo diễn. Việc họ có bấm nút hay không hoàn toàn không ảnh hưởng đến kết quả của đội đối diện, nhưng việc ai rơi xuống sẽ trực tiếp quyết định đội họ có nhận được phần thưởng hay không.

Nhân viên chương trình xuất hiện đúng lúc và thông báo luật chơi: Bốn thành viên rơi xuống sẽ có một lựa chọn bên dưới, nhận tấm thẻ phần thưởng cho bản thân hoặc lấy thẻ phần thưởng cho đồng đội.

Tiểu Điềm: Chắc chắn chị lớn nghĩ rằng mình là người nhấn cho cô ấy xuống, phải làm sao đây? Chị ý sẽ tức giận với mình mất!

Số một: Thôi xong phim rồi, lão kia chắc chắn sẽ không cầm giúp mình.

Hoa chị: ... Theo tính chất tiết niệu của giám đốc, sau một thời gian mà ông ta có bị người ta úp sọt đánh thì chắc sẽ không nghi ngờ lên đầu tôi đâu nhỉ.

Ngốc Manh: Có nhiều người muốn đánh ổng lắm, đợi nghĩ tới bọn mình cũng là chuyện rất lâu sau rồi.

Đạo diễn: Muốn thành công trong đời thì cần phải vui vẻ! - wattpad: pod1803

Chẳng mấy chốc, bốn người quần xắn cao, lấm lem bùn đất đã leo lên với phần thưởng trên tay.

Lãnh Diễm bước đến trước Ngốc Manh, nắm lấy tay cậu và đặt vào lòng bàn tay cậu một tấm biển ghi tên Ngốc Manh.

Ngốc Manh cầm tấm biển suy nghĩ một lúc rồi nói, em không ấn nút.

Lãnh Diễm nói: Anh biết. Bất kể em có chọn giống như lúc đầu không, anh đều sẽ vui vẻ chấp nhận.

Ngốc Manh: ...Bây giờ em ôm anh, có được coi là tai nạn diễn không?"

Lãnh Diễm: Không tính.

Ngốc Manh do dự một chút, hơi cứng nhắc vươn tay ôm lấy Lãnh Diễm, người đã chuẩn bị tư thế sẵn sàng. Cậu đặt cằm lên vai anh, khẽ nói: Cảm ơn.

Lãnh Diễm nhìn vào máy quay, nở một nụ cười hiếm hoi.

=========