Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh
Chương 20: Khí Lực Kiểm Trắc (2)
Theo thời gian trôi qua trong trường luyện võ người tham gia cũng càng ngày càng ít, cuối cùng, chỉ còn lại Nhật Thiên và cùng một vài người khác.
Nhật Thiên ngồi xếp bằng dưới đất tay chống cằm, nhàm chán nhìn chính mình đồng tộc tiếp tục kiểm trắc khí lực.
Khi ánh mắt đảo qua Hạ Vũ vị trí, trong lòng không khỏi hồi tưởng lại nàng khí lực thành tích.
Dựa theo đám người trong lúc nhàm chán bàn tán với màu mang tới cho hắn thông tin, và thông qua những chi tiết nhỏ ở trong đó, hắn đã có đại khái phán đoán.
Đầu tiên, có thể ở trước mười lăm tuổi có được Huyết Khí, bình thường tài năng khó mà làm được, người như vậy cũng cần phải có nhất định thiên phú, mới có thể thành công.
Chỉ là, người có thiên phú không phải muốn có là có được, cho dù là lấy nội tình của Hạ gia thì trong lần này thành niên nghi thức, đạt tới yêu cầu 50 ki-lô-gam lực lượng cũng chỉ tầm mười hai mười ba người.
Điều thứ hai, trong hơn một trăm người tham gia, cũng chỉ có một hai người cùng Hạ Vũ tiểu tỷ kia tương tự đạt tới trên 90 ki-lô-gam khí lực, mà có thể ra đòn đạt tới 100 ki-lô-gam lực lượng, chưa có một người xuất hiện.
Cuối cùng là….
Nhật Thiên ánh mắt đảo qua, nhìn lên hướng võ đài.
“Hạ Chấn Dực!”
Âm thanh vừa phát ra, thân mặc một bộ hắc y võ phục trên người, khuôn mặt thanh tú, thần thái cao sang ưu nhã, vóc dáng cao ráo khỏe mạnh thiếu niên từ từ bước lên.
Theo thiêu niên chậm rãi tiến tới, trường luyện võ có chút yên tĩnh, ở đây ánh mắt tập trung nhìn chăm chú phía dưới, hắn bước chân không vội không nhanh tiến tới tấm bia đá đen , ống tay áo kéo lên, lộ ra bàn tay trắng như tuyết.
‘Hắn mạnh…’
Thông qua chính mình trực cảm mang tới mách bảo, Nhật Thiên liền biết được, vị Hạ Chấn Dực tiểu ca này rất mạnh.
“Thì ra tiểu ca ca đó tên là Chấn Dực, đúng là một cái tên uy phong.”
Không sai, cái vị danh Chấn Dực này chính là cái vị thanh thiếu niên trước đó đã tò mò tìm tới Nhật Thiên hỏi chuyện, mà lúc Nhật Thiên rời đi, Hạ Chấn Dực cũng từng thử đi tìm Nhật Thiên để hỏi rõ.
Nhưng đáng tiếc cho hắn, vì nhờ có Trường Sinh Quyết, mà Nhật Thiên chỉ cần không đi gây chuyện hoặc làm ra động tĩnh lớn hấp dẫn chú ý, thì những người xung quanh sẽ trong vô thức bỏ qua hắn, cho nên Hạ Chấn Dực có tìm thế nào, cũng không tìm được bóng dáng nhỏ của Nhật Thiên.
Hạ Chấn Dực bước tới trước cái bia đá, không cần giống như bao người đồng tộc dư thừa Bộ quyền pháp, hắn trực tiếp nâng tay trái lên rồi đập thật mạnh vào.
Coong!
Một tiếng động vang lên, trên cột đá lập tức hiện lên một con số.
116!
“Hạ Chấn Dực, khí lực 116, thông qua!!”
Có chút rung động trước ba chữ số kim quang phát sáng trên bia, vị trung niên không nhịn được sợ hãi lắc lắc đầu than, quát lớn.
Hắn một quyền đó khí lực cao tới 116 kg! mà theo Chấn Dực vừa rồi thể hiện ra rất tùy ý một quyền, cho thấy đó hoàn toàn không phải hắn toàn lực.
Đám người phía dưới cứng đờ người ra, đờ đẫn nhìn bia đá hiện lên con số, trong lòng bọn hắn kinh ngạc không thể tin nổi.
" Chậc chậc chậc... tới 116 kg khí lực à... Thực không hổ danh Hạ gia ta đỉnh nhất thiên tài..."
Nghe trắc nghiệm viên công bố, trên đài cao chúng trưởng lão kinh hỉ hít vào một hơi, chúng trưởng lão khẽ gật đầu, đồng dạng là tâm thần rung động, cái tốc độ tu luyện này, chỉ có thể nói là quái thai.
Dưới võ đài, vốn có được thành tích xuất sắc đang cực kỳ cao ngạo Hạ Vũ cũng là bị ba con số kim quang trên bia đá kia làm cho hoa mắt.
Nàng ánh mắt dời đi, nhìn đang đứng cạnh tấm bia đá phong thái ưu nhã thiếu niên, trong lòng không khỏi cảm thấy uể oải, rõ ràng cùng trang cùng lứa, học tập cùng nhau, uống cùng một nguồn nước, sống trong cùng một nơi, tại sao giữ người với người lại trên lệch lớn tới vậy.
Tuy nhiên Hạ Vũ ánh mắt uể oải cũng rất nhanh thay đổi, nhanh như gió chuyển sang nóng bỏng hiếu chiến.
“Không hổ là ta nhận định cả đời túc địch, ngươi phải như vậy thì mới đáng để ta khiêu chiến chứ!”
Hạ Vũ ánh mắt nóng rực như lửa thiêu đốt chiến ý trong lòng được đốt lên hưng hực mà nhìn trên võ đài Hạ Chấn Dực, làm một người say mê chiến đấu, khát vọng có được đối thủ mạnh mẽ nàng tất nhiên là nhắm vào thiên phú được xem là mạnh nhất cả hạ gia này, tòa thành này Hạ Chấn Dực.
Còn vì sao nàng thể hiện ra chiến ý nặng như vậy là vì nàng trong lòng đang rất mong đợi tiếp theo giai đoạn của Nghi thức chính là thách đấu.
Tuy rằng giám khảo nói là ngươi không đạt được phép thách đấu người vượt qua kiểm trắc, nhưng chưa từng nói là không cho phép người vượt qua kiểm trắc thách đấu một người vượt qua kiểm trắc khác.
Vì vậy, chỉ cần giai đoạn khí lực kiểm trắc vừa đi qua, nàng liền có thể đưa ra lời thách đấu, mà trong trường hợp các nàng thực lực không quá mức trên lệch nhau, người bị thách đấu hiếm khi mà từ chối.
“…”
Mà trong bàn tán xôn xao đám người, Hạ Chính Quân sợ hãi than, nếu không phải đã từ mật thám nói ra nghe được tới Nhật Thiên thời gian qua biểu hiện, thì lúc này đây hắn có lẽ cũng sẽ giống như những kẻ khác vậy, kinh ngạc thán phục trước Hạ Chấn Dực thiên tư.
Nhưng giờ hết rồi, kể từ sau khi nhìn thấy, nghe thấy được Nhật Thiên thể hiện ra thiên phú, hắn tầm mắt được khai mở, không quá mức kinh ngạc gì với Chấn Dực biểu hiện, không điều gì khác, vì chính Nhật Thiên thật sự quá chói mắt, thiên tư của hắn phải gọi là quá mức thái quá, căn bản không có thể tưởng được trên đời có một người như Nhật Thiên như thế có thể tồn tại.
Nhật Thiên từ lúc bắt đầu luyện võ cũng đã hơn ba năm, trong đó có tới tận ba năm hoặc hơn cơ bản đều là tự chính hắn mày mò, tự thân tìm tòi mà luyện, trên bản chất thì không người nào dạy dỗ hắn, đem có hệ thống tính huấn luyện rèn luyện hắn, ngoại trừ một hai tháng gần đây.
Nói cách khác, ngoại trừ ba năm kia coi như chỉ là đánh ra nền mòng luyện bậy luyện bạ tự rèn luyện, thì Nhật Thiên xem như là chính thức bước vào con đường võ đạo tu luyện, cũng chỉ có gần hai tháng gần đây mà thôi.
Chỉ với hai tháng mà thôi thì đã có được trình tự cao cấp Huyết Khí Cảnh võ giả thực lực, cái loại thiên tư như vậy xin hỏi có ai trên đời so được với hắn.
“Hạ Nhật Thiên!!”
Ngay khoảnh khắc nói ra cái tên này giảm thị ánh mắt có chút phức tạp đối với cái tên thí sinh cuối cùng trong danh sách này.
Làm một trưởng lão hắn làm sao không biết gì về bên trong gia tộc tin tức, Hạ Nhật Thiên đánh chết cự lang mới nổi danh gần đây tiểu thiên tài hắn làm sao không nghe tới được.
Nhưng nếu không phải cái danh sách này do chính tay tộc trưởng đưa cho hắn cũng như nói cho hắn nghe vài điều về tiểu tử này, thì có lẽ hắn cũng sẽ như đám lão bằng hữu trên kia, mơ mơ hồ hồ không biết hay biết rõ ràng về tiểu tử này thiên tư đáng sợ cỡ nào.
“Cuối cùng cũng tới lượt mình rồi…”
Đang chán muốn chết Nhật Thiên nghe thấy tên của hắn được gọi lên, Nhật Thiên chậm rãi đứng lên, hắn quay đầu đem tầm mắt nhìn đứng trên đài cao phụ thân mà mỉm cười.
Nhìn đã tới lược hài tử của mình và còn đang mỉm cười nhìn hắn, Đại Nhật im lặng gật gật đầu, sau đó nhẹ nhàng tựa vào sát góc tường, thực hiện nghĩa vụ cận vệ trưởng của mình đảm bảo an toàn cho hạ gia cao tầng trưởng lão.
Tại trong trường luyện võ đám người ánh mắt phức tạp tò mò nhìn chăm chú, Nhật Thiên đi tới trước mặt bia đá.
Hồ ~
Hơi thở thở ra một hơi thật dài, theo đó hắn đem cơ thể mình khom nhẹ tạo thành trung bình tấn tư thế, chân phải bước ra sau, tay phải tay đặt bên eo, tay trái đưa về phía trước.
Hít!!
Ngay sau đó hắn hít một hơi thật mạnh vào, hai mắt mở to, gân mạch khắp người điên cuồng nổi lên trông như là đang có vô số con mãng xà quấn quanh người hắn, sau đó hắn một quyền vung ra mang theo mơ hồ nghe thấy tiếng xé rách không khí tiếng xé gió âm thanh.
Không xong…
Từ xa Đại Nhật luôn quan sát Nhật Thiên nhất cử nhất động, nhìn tên tiểu tử đó tư thế, hắn liền biết tên nhóc này đây là đang muốn dùng hết toàn lực lên người tấm bia.
Tại thời khắc nguy cấp, Đại Nhật hai mắt trừng to mãnh liệt uy áp từ trong người hắn phát ra, toàn bộ đều tập trung vào nhi tử của mình.
Ngay lúc Nhật Thiên đánh ra một quyền muốn chạm vào người bia đá, thì đột nhiên một luồng áp lực khó thở vô cùng đè lên người hắn, trong hoảng hốt hắn thất thần chợt nhớ tới lời phụ thân dặn dò, theo đó lực lượng trong một quyền cũng bị hắn thu lại phân tán đi hơn một nửa.
Coong!
Một quyền đánh vào bia đá làm nó rung lắc một chút, theo khí lực bia đá thoáng im lặng một lát, nhưng rất nhanh sau đó cường quang phóng ra, con số khí lực đã xuất hiện!
Chỉ thấy một cái chói mắt con số 57 hiện ra trên bia đá, mà Đại Nhật thấy kết quả như vậy thoáng thả lỏng một hơi.
Đám người nhìn tiểu đệ đệ như vậy mà có thể đánh ra mạnh tới 57 kg khí lực, hơi chút kinh ngạc cùng thán phục trước hắn thiên phú.
Nhưng chỉ là một chút mà thôi, vì so với hai người như Hạ Vũ cũng Chấn Dực thành tích, con số 57 coi như trung trung thường thường mà thôi.
Hơn nữa hai người này khi cùng với tuổi tiểu tử này, khí lực thành tích so với hắn còn phải cao.
“Hề ~ 57 kg sao… tiểu đệ đệ cũng không tệ đâu…”
Ấn tượng trước thành tích của Nhật Thiên, Hạ Vũ cũng khen ngợi nói.
“57… thật chỉ là 57 thôi sao…”
Ở một gốc cây không xa đó, tự lưng vào thân cây Chấn Dực híp nhẹ hai mắt nhìn Nhật Thiên lẩm bẩm nói.
So với đám người kia, riêng Chấn Dực cùng một vài người biết tình huống bên trong nhìn ra được một chút môn đạo bên trong một quyền kia của Nhật Thiên.
“Hạ Nhật Thiên, khí lực 57, thông qua!!”
“Vậy ra đó là hạ đội trưởng hài tử sao, 57 kg khí lực à… không tồi không tồi…”
“Nhỏ tuổi như vậy đã có năng lực như thế, xem ra hạ gia ta lại xuất hiện thêm một hạt giống tốt.”
Có không ít trưởng lão ở đây tất nhiên cũng nhận ra thân phận của Nhật Thiên và cũng biết hắn là bên cạnh bọn hắn cận vệ hài tử.
Tuy Đại Nhật xuất thân là hạ nhân, nhưng người ta là không hơn không kém Thiết Cốt Cảnh cường giả, tôn trọng cường giả là điều nhất định phải có, vậy nên bọn hắn không tiếc lời khen ngợi.
………………………………………………
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.
Cảm ơn mọi người, Love You All