Cao Thủ Tu Chân

Chương 445




“Sao, ngồi một mình ở đây chán lắm đúng không?”.



Diệp Thiên ngồi một mình một cách vui vẻ, đang hưởng thụ những điểm tâm mà Hồ Ngọc Nguyệt chuẩn bị cho từng người, Tiêu Thiến Tuyết lại đột nhiên ngồi xuống bên cạnh cậu.



“Cũng bình thường!”.





Diệp Thiên trả lời đại một câu, rồi đút tiếp miếng bánh hoa quế vào miệng.



“Tôi thấy anh là khách của Hồ Ngọc Nguyệt, thấy anh ngồi một mình tẻ nhạt nên đến hỏi han chút!”.



Tiêu Thiến Tuyết đầy vẻ kiêu ngạo, bĩu môi nói: “Đúng là không biết loại người đến nội lực cũng không tu luyện được như anh thì đến đây làm cái gì, ở đây ai ai cũng đều là cao thủ trẻ tuổi, tu vi kém nhất cũng ở cấp võ sư, đương nhiên không ai thèm giao lưu với anh rồi!”.



Diệp Thiên nghe thấy vậy, không kìm được bật cười, cô bé này tuy bề ngoài có vẻ ghê gớm, nhưng thực sự lại rất tốt bụng, cho nên khi nhìn thấy cậu bị cô lập mới chủ động đến nói chuyện với cậu.



“Không sao, chẳng phải vẫn có cô Tiêu đến nói chuyện với tôi sao?”.



Diệp Thiên trêu chọc cười nói.



“Đúng là cái đồ, tôi có lòng tốt đến nói chuyện với anh, mà anh còn dẻo mỏ, nếu để tôi tức giận thì tôi mặc kệ anh đấy!”.



Tiêu Thiến Tuyết lại chống hông, trừng mắt nhìn Diệp Thiên, Diệp Thiên lắc đầu, vừa bất lực vừa buồn cười.



Cậu đưa mắt nhìn ra xa, ở hàng ghế trước, có chín chỗ ngồi cao cấp, rõ ràng là phân biệt đối xử với những cao thủ trẻ tuổi khác.



Trong chín người thì Diệp Thiên đã gặp bốn người, đó là Diệp Tinh, Lí Thanh Du, Hoa Lộng Ảnh, và Kỷ Nhược Yên được cậu cứu trong một lần tình cờ gặp ở Lư Thành.



“Anh nhìn gì thế? Chín người này không phải là anh không biết đấy chứ?”.



Tiêu Thiến Tuyết nói nhỏ: “Bọn họ chính là chín cao thủ tuổi trẻ đỉnh cao trong giới võ thuật Hoa Hạ, ngôi sao Song Tử Thủ Đô, và Tam Anh Tứ Mỹ!”.



“Vậy sao?”.



Diệp Thiên mỉm cười, hai tay kê sau đầu, dựa vào ghế dửng dưng nhìn về phía trước.



“Cái anh này, thái độ gì vậy hả?”.



Tiêu Thiến Tuyết hơi cảm thấy bất mãn, đang định nói thêm điều gì thì một bóng người chân giẫm lên dải lụa trắng đột nhiên bay xuống giữa trung tâm quảng trường.



Người vừa đến chính là một người phụ nữ xinh đẹp thướt tha, dáng vẻ dịu dàng, khuôn mặt hiền hòa, nhưng cô ấy vừa xuất hiện thì các cao thủ trẻ tuổi có mặt tại hiện trường đều trở nên nghiêm túc, kèm theo vẻ kính nể.



“Là sư phụ đến!”.



Tiêu Thiến Tuyết vui mừng thốt lên.



Người phụ nữ xinh đẹp đột nhiên xuất hiện này chính là chưởng môn của phái Hồ Ngọc Nguyệt, Lí Tẩm Vân, được gọi là ‘chủ của Hồ Ngọc Nguyệt’, đứng thứ tám trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ.



Lí Tẩm Vân mặc bộ váy trắng, cô ấy mỉm cười gật đầu với chín thiên tài đỉnh cao trước, sau đó chắp tay chào bốn phía.

“Kính chào các vị, phái Hồ Ngọc Nguyệt của tôi trong ba ngày trước tình cờ phát hiện ra Huyệt Đạo Đồng Nhân thời Tống trong điện Triều Dương ở Lũng Tây!”.