Cắn Nhầm Một Cái Thôi Mà, Làm Gì Căng

Chương 70: Bản năng của dã thú (Thịt)




“Ưm! Ưm!”

Thời điểm tiểu Nghiêm đi vào, miệng dưới đã sớm bị khai phá vẫn bị căng thành bóng loáng, vô cùng cố sức… Không, Cố Giản có cảm giác nó còn căng hơn bình thường nữa. Thật tà môn.

“A!”

Tà môn nhất là vừa vào nó đã chọc thẳng một đường xuyên qua bụng của cậu… Cố Giản có cảm giác như bị đâm rách bụng.

Nhưng thật ra cái thứ khiến cậu không chịu nổi chính là lần này tiểu Nghiêm muốn đâm rách một nơi nào đó vô cùng kỳ quái. Cậu có cảm giác nó muốn chui vào dạ dày của cậu, xuyên đến tận cổ họng…

“Ức… Sâu a sâu quá rồi a ư…”

So với cậu, Hạng Nghiêm lại cảm thấy như mình đã nhìn thấy bí mật được bật mí ở nơi tận cùng của động thiên không đáy.

Hai mắt hắn tỏ sáng như hai cái đèn pha, vốn còn muốn tranh thủ cởi quần áo vướng víu trên người ra, tận tình cùng bạn đời da thịt kề sát da thịt, phát hiện này lại khiến hắn không kiềm lòng được mà muốn khám phá nó trước.

Phụt phụt…

“Á á chậm ừ!..”. Ủ𝓷g‎ hộ‎ chí𝓷h‎ chủ‎ 𝒗ào‎ 𝓷gay‎ ﹙‎ T‎ 𝘳‎ 𝐔‎ m‎ T‎ 𝘳‎ 𝘂‎ y‎ ệ‎ 𝓷﹒V𝓷‎ ‎ ﹚

Cố Gian bị người tàn nhẫn nắm mông đâm đến hai mắt đầy sao, tiếng rên rỉ mắc kẹt trong cổ họng, đến cuối chỉ còn mấy tiếng nghẹn ứ như tiểu chó con đang rên ư ử, nửa người trên đã nằm gục trên vai tên gấu tó nhà mình rồi.

Còn cuồng phong bên dưới vẫn đang diễn ra, dần dần góp gió thành bão…

Bên trong căn nhà kho chật hẹp dần chỉ còn tiếng cơ thể phập phồng va chạm vào nhau tạo thành tiếng nước lách nhách khiến người tê cả da đầu, liều mạng bỏ trốn chứ không dám đứng đây một phút nào nữa.

Hai con người bên trong lại như rơi vào trạng thái vong ngã, đã sớm quên đây là nơi nào mà chỉ biết ra sức cày cáy.

“Hừ hừ ứ ứ…”

“Ha…”

Mồ hôi chứa đầy pheromone đã thấm ướt quần áo trên người họ khiến chúng bết lại, vô cùng khó chịu. Nhưng hai con người kia chả ai cảm giác tới, thứ đang chiếm trọn linh hồn của họ là khoái cảm che trời ngập đất đang phát ra từ xương cụt cùng tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ không chút tiết chế của bạn đời.

Khi dục vọng xâm lấn, cái gì mà phong thái lễ nghi vốn không còn tồn tại. Thứ còn sót chính là bản năng của dã thú.

Trong lúc mơ hồ Cố Giản cảm giác mình giống như bị thao túng, bị xuyên thủng rồi nhưng vẫn còn lắc mông hùa theo. Khi cái chày kia giã vào tận cùng nơi đáy chậu, cậu chỉ thấy sướng rơn người, bên trong bên ngoài ra sức phun nước phụt phụt.

“Hức! Chỗ đó thật sướng a…”

Chừng nửa tiếng sau…

“A ức ức Hạng Nghiêm… Đừng! Căng quá á á…”

Nhưng bất kể cậu có la lớn cỡ nào, giọng đã sớm khàn đi, thành tiếng vịt đực thì cái phễu nhỏ bị nông ra thành hình nấm vẫn tiếp tục bị căng phồng ra, chèn ép đến đau đớn. Ở giữa đau đớn là khoái cảm, không biết đâu mà lần.

Phụt!

“!!!”

Đợi bên trong vang lên tiếng nước bắn phá khắp nơi, Cố Giản đã ngã đầu qua một bên ngất xỉu.

Ngẫm lại một chút, từ lúc họ quen nhau tới giờ Hạng Nghiêm khi làm cậu chỉ thành kết ba lần. Lần đầu tiên là khi họ làm tình lần đầu với nhau, hắn khí huyết cùng nhiệt huyết tuổi trẻ vừa ra đã không nhịn được chỉ còn bản năng muốn nắm giữ cậu mà thành kết. Lần đó Cố Giản sau khi hắn bưng kết thì ngất xỉu. Lần thứ hai là lúc Cố Giản bắt quả tang Tô Đan Chi táy máy tay chân với hắn, ngược lại Cố Giản không ngất đi lúc đó nhưng là bị làm đến tàn nhẫn mà ngất xỉu.

Lần thứ ba là lần này.

Không phải Hạng Nghiêm không muốn lần nào cũng bày tỏ sự chiếm hữu không có hạn cuối với cậu, chỉ là Cố Giản uy hiếp hắn, không cho hắn làm vậy, cho nên hắn không có làm nữa.

Cho đến hôm nay.

Lần trước hắn vô tâm vô phế mà bưng kết không đúng chỗ đúng nơi hại Cố Giản khó chịu muốn chết. Lần này hắn làm đúng chỗ đúng nơi Cố Giản vẫn không chịu nổi.

Đúng vậy, Hạng thiếu gia lần này đã vào được đúng vị trí cần thiết rồi. Hắn cảm thấy độ sướng khi bước vào nơi đó còn lớn hơn gấp mấy lần so với bên ngoài, khiến hắn dù có bị Cố Giản cắn chết cũng muốn khóa chặt nơi đó.

Nơi nào ngon thì đều là của hắn.

Cứ như vậy giữ tận mười phút Hạng Nghiêm mới dần thoát khỏi khoái cảm sau khi thành kết trong cơ thể bạn đời của mình. Hắn cảm nhận được bụng nhỏ của Cố Giản đã căng phồng lên.

Cái bụng kia trước đây có múi, giờ thì không còn nữa. Hiện tại nó bằng phẳng dù vẫn rất săn chắc, tràn ngập mỹ cảm nhưng lúc này lại trông rất mềm mại. Hắn vẫn thấy hình dáng của mình đang phồng lên bên dưới lớp da thịt trắng mịn kia.

Nhưng hắn sớm không còn tâm tư đi để ý chuyện này nữa.

“Cố Giản?”

Bởi vì hắn phát hiện người trong lòng da thịt thật nóng. Rõ ràng nên dễ chịu đi rồi mới phải.

Lại thêm hắn còn trong người cậu nên càng cảm nhận được sức nóng kinh người kia hơn.

Lật khuôn mặt đang úp trên vai mình ra, không ngoại lệ nhìn thấy nó ửng hồng như đang phát sốt.

Rõ ràng Cố Giản đang dần dần nóng sốt, càng ngày nhiệt độ càng cao.

Cậu phát tình.

Ý nghĩ này vang lên trong đầu Hạng Nghiêm như hồi chuông cảnh báo.

Đương nhiên cái phát tình này không phải loại phát tình do pheromone xung đột mà thành như lúc nãy, mà là kỳ phát tình chính thức của Cố Giản.

Vì vô tình lôi kéo phát tình tạm thời kích thích lại còn được bạn đời xoa dịu dẫn tới kỳ phát tình chính thức kéo tới luôn hay là vì cái gì Hạng Nghiêm không biết. Hắn chỉ biết hiện tại hắn phải mang cậu rời khỏi đây.

Kỳ phát tình chính thức lần đầu tiên của Cố Giản bởi vì tính đặc biệt của nó mà không biết sẽ kéo dài bao lâu, đây nhất định không phải là chỗ tốt cho họ sử dụng. Nếu không ban đầu Hạng Nghiêm đã không hỏi kỹ Cố Giản như thế. Kết quả… Vẫn là tránh không khỏi.

“Ưm… Tên tó…”

Lúc hắn rút khỏi người cậu kinh động đến Cố Giản, cậu rầm rì mấy tiếng nhỏ vụn phản kháng theo bản năng nhưng không tỉnh lại. Thứ khiến hắn đổ mồ hôi đầy đầu là cái miệng kia thời điểm hắn đi ra cứ cố sức bấu lấy hắn không rời. Hạng Nghiêm phải định lực mười hai phần lắm mới chịu nổi cám giỗ này. Hắn biết thời kỳ phát tình Omega luôn rất dính người nên mới có phản ứng này.

Biết không thể để lâu hơn được nữa, Hạng Nghiêm sau khi rút chim liền sơ sài chỉnh chu lại cho mình, sau đó gói kỹ, ôm lấy bạn đời xông ra ngoài.

“Tên tó…”

“Đừng nhúc nhích.”

Trấn an người trong lòng, Hạng Nghiêm như một cơn lốc lao ra khỏi nhà văn hóa.



P/s: Nước cuốn tới mông rồi, chạy mau!!