Sáng hôm sau Lão Đạo Sĩ và Ông Lâm cũng đã tỉnh lại, bọn họ sau đó đã rời đi khỏi nhà trọ kia mà suy nghĩ rằng không biết tiếp theo phải làm gì để có lại ma lực của ông Lâm bằng cách đeo chiếc vòng chân đạo ngược này vào chân ả chứ?
Cứ thế bọn họ đã rơi vào trong suy tư một lát lâu mà Lão Đạo Sĩ cũng đã nghĩ ra được một kế sách, đó là họ sẽ giả làm người bán đồ đến nhà nữ quỷ dụ dỗ ả mua chiếc vòng chân này...Nói đến đây bọn họ đã làm theo những gì mình suy nghĩ.
Vậy là Lão Đạo Sĩ đã hoá trang thì một lão già đầu tóc bạc phơi, trên tay cầm một chiếc thúng rỗ đựng rất nhiều đồ vật trang sức. Ông giờ đây đã đi đến chỗ căn nhà mình đã thuê nhưng bị nữ quỷ chiếm lấy làm nhà ở của mình.
Lão Đạo Sĩ bấy giờ bắt đầu rao bán những món đồ trang sức kia kia : "Ai mua trang sức không ? Trang sức đây..."
Nữ quỷ bên trong nhà nghe tiếng rao bán trang sức mà ngay lập tức để ý đến. Vốn là một người phụ nữ nên ai mà chả mê trang sức chứ ? Và nữ quỷ cũng như vậy, ngay lập tức ả ta liền ra ngoài đó xem thử.
Ả xem trang sức rồi bắt đầu lựa từng cái xem thử cái nào hợp với mình, giờ đây Lão Đạo Sĩ đã lấy chiếc vòng kia lên mà nói : "Này cô gái xinh đẹp à ! Nhìn cô với khí chất vạn ngời như này. Tôi nghĩ những món trang sức này quá tầm thường không hợp với cô đâu...Hơn hết tôi có một món trang sức vô cùng quý và nó là bấu vật gia truyền của nhà tôi... Hơn hết là tôi tin rằng cô sẽ thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên mà quyết định sẽ mua nó..."
Trước câu nói của Ông mà cô vô cùng tò mò cô tự hỏi rốt cuộc đó là thứ gì mà người đàn ông này lại nói một cách chắc chắn rằng cô sẽ thích nó như vậy ? Thế thì cô đã bảo ông ta hãy lấy thứ đó ra cho cô xem thử, nếu thật sự nó vừa ý cô thì không những cô sẽ mua nó mà còn cho ông thêm tiền...
Ông ta bậc cười rồi nói rằng : "Được tôi sẽ cho cô xem. Và chắc chắn cô không thích nó mới là lạ. Bởi đây là món bấu vật của gia tộc tôi..."
"Hưa nó là gì vậy chứ ? Và mình phải xem thử nó mới được. Để xem nó như nào mà lão già này lại chắc chắn mình sẽ mua như vậy..."
Trong sự tò mò của cô thì ông ta cũng đã lấy ra chiếc vòng chân kia, giờ đây nó phát ra một luồng ánh sáng màu vàng vô cùng đẹp và lấp lánh. Điều này đã khiến cô bị thu hút mà đưa mắt nhìn chăm chăm nó như bị hốt hồn cô lên tiếng : "Woa nó quả là đẹp thật ! Ông nói không sai, chắc chắn là tôi sẽ mua món đồ này rồi ! Vì nhìn nó quá tuyệt..."
Thế là cô đã hỏi giá về chiếc vòng chân này rồi mua lại nó từ tay ông. Trong khi ông thì đang nở một nụ cười đắc ý bởi vì cô đã rơi vào cạm bẫy của mình. Sau một lát cô đã rời đi còn ông thì lên tiếng :
"Nữ quỷ à giờ đây ngươi đã mắc bẫy của ta rồi ! Và cũng đã đến lúc ngươi phải trả lại những gì mà vốn dĩ không thuộc về ngươi rồi !"
Sau đó ông lột lớp hoá trang ra và rời đi mà trong đầu lại suy nghĩ rằng : "Giờ thì mình cần chờ thời điểm đến đó là tối nay khi chiếc vòng chân kia bắt đầu phát nguy sức mạnh đảo ngược của nó thì... Mình sẽ tự tay giết chết con quỷ này..."
Bước vào bên trong nhà trong sự vui vẻ đến tột độ bởi vì mình vừa mua được một trang sức vô cùng đẹp và giá trị. Ả nữ quỷ không ngừng ca hát trong sự hạnh phúc mà lên tiếng : "Thật không ngờ trên thế gian này lại có một chiếc vòng chân đẹp như này. Và mình sẽ đeo nó vào đôi bàn chân xinh đẹp này của mình HáhhhhaHà..."
Nói rồi ả đã đeo chiếc vòng chân kia vào chân của mình trong sự hạnh phúc mà reo vang : "HáhhhhaHà chiếc vòng chân này thật đẹp làm sao ? Và nó rất hợp với đôi chân này của mình..."
Sau đó ả đã chìm trong sự vui vẻ khi có được chiếc vòng chân kia...
Thời gian giờ đây bắt đầu trôi, những đám mây màu trắng đã dần bị mây đen bao phủ, giờ chiếc vòng chân đã bắt đầu siết chặt chân của ả lại điều này khiến ả vô cùng hoang mang lo lắng mà tự hỏi rằng :
"Chuyện gì đã xảy ra vậy ? Tại sao chứ vòng chân lại đang siết chặt lấy chân mình ? A đau quá đi mất mình không thể nào chịu đựng được A !!!"
Bên ngoài là Lão Đạo Sĩ cùng với Ông Lâm đã chờ đợi thời khắc này rất lâu rồi, khi mặt trăng bắt đầu loá dạng, giờ đây bọn họ cũng đã hành động để lấy lại sức mạnh của mình. Cứ như vậy bọn họ đã bước vào bên trong nhà, và nhìn nữ quỷ đang đau đớn kêu rào bởi chiếc vòng chân đang bắt đầu hủt hết năng lực của ả để chuyền vào người Ông Lâm.
Giờ đây nữ ma lai đã nhìn chăm chăm Lão Đạo Sĩ và Ông Lâm, ả tả lên tiếng trong sự tức giận và cũng đón ra được rằng chắc chắn hai người bọn họ đã làm gì đó để hảm hại cô nên mới khiến cô trở nên như này. Giờ cô quát lớn trong sự tức giận với ánh mắt như viên đạn muốn lao về phía họ bắn chết họ ngay...
"Các người...Lũ khốn các người ! Các người đã làm gì ta hả ? Tại sao ta lại trở nên như vậy ? Hơn hết khôn hồn thì hãy mau nói cho ta biết các ngươi đã làm gì ta ! Bằng không thì các ngươi đừng trách ta tại sao lại độc ác..."
Lão Đạo Sĩ bậc cười nói : "Vậy sao ? Thế ngươi sẽ làm được gì nào ? Trong khi bản thân của ngươi đã không còn ma lực. Bởi vì chiếc vòng chân kia đã bị hút hết ma lực của ngươi và trả lại ma lực ấy cho Ông ta rồi ! Vậy nên bây giờ ngươi không phải là đối thủ của bọn ta..."
Nữ quỷ bậc cười thật lớn, ả ta cắn chặt môi trong sự tức giận mà quát lớn : "Hưa ta quả thật là ngu ngốc khi bị các ngươi lừa dễ dàng như vậy. Nhưng mà ta nhất định sẽ không thua cuộc như vậy. Ta sẽ chiến đấu đến cùng. Và tiêu diệt các ngươi..."
Lão Đạo Sĩ : "Hưm đến giờ này rồi ! Mà vẫn còn mơ mộng hảo huyền sao ? Để xem thử ngươi sẽ làm được gì nào...Trong khi ngươi một lúc một yếu đi !"
Nữ ma lai : "Ồ vậy à ! Thế thì trước khi a dần yếu đi và mất hết ma lực này thì ta cũng sẽ kéo theo các ngươi xuống địa ngục cùng ta !"
Ả nhắm mắt lại từ trong mắt bay ra một nguồn sức mạnh màu đen, chốc lát nó hướng về phía hai người. Lão Đạo Sĩ giờ đây cùng Ông Lâm sử dụng cây kiếm không ngừng chém nguồn sức mạnh ấy khi nó bay về phía hai người. Lão Đạo Sĩ có chút lo lắng lên tiếng :
"Không xông rồi ta đã dự đoán sai một bước. Đó là ma lực kia sẽ tích tụ lại rất lâu để ông có thể hồi phục lại ma lực của mình. Hơn hết nữ quỷ kia vẫn còn sức mạnh của ma lực...Nên e là chúng ta đang tự lao đầu vào nguy hiểm !"
Nữ quỷ mỉa mai trả lời : "Ngươi nói rất đúng các ngươi đã tính sai một bước rồi. Và các ngươi đang tự đâm đầu vào nguy hiểm. Hahhahahahaha và bây giờ ta sẽ dùng sức mạnh của ma lực cuối cùng này trước khi nó biến mất hoàn toàn ra khỏi cơ thể ta. Để tiêu diệt lũ người các ngươi..."
Ả ngay lập tức đã khiến tay của mình dài ra mà lao đến chỗ Lão Đạo Sĩ và Ông Lâm. Những cánh tay đó bắt đầu bắt lấy hai người, và tấn công họ nhưng mà bọn họ đã tránh né nên đã không sao. Nhưng rồi giờ đây cả hai đã bị bàn tay ấy hất ngã xuống dưới mặt đất, nhanh lúc bọn họ chưa kịp phản ứng gì thì bàn tay kia đã bắt lấy hai người. Nữ quỷ nhìn chăm chăm họ mà thở dài nói : "Thật tội nghiệp cho các ngươi. Các ngươi muốn đối đầu với ta à ? Nhưng tiếc là các ngươi chưa làm được gì đã thua cuộc rồi nằm trong lòng bàn tay của ta. Còn giờ thì ta sẽ cho các ngươi chết một cách đầy nhẹ nhàng nhất. Khi rơi vào bụng của ta. Rồi bị axit bên trong bào mòn, cho đến khi phân quỷ thành nước háhahhahaha...Rồi ta sẽ no bụng..."
Hai người cố gắng vùng vẫy trong tay của ả nhưng lại bất lực không thể thoát ra, bấy giờ ả đã đưa hai người lên hư không mà ngước mặt lên trời. Sau đó há họng ra, rồi cái miệng của ả đã bắt đầu to ra như một cái hồ vậy. Ngay chốc lát ả đã thả hai người vào bên trong miệng mình, bọn họ bắt đầu rơi xuống bên dưới bụng của ả ta...
Ả bậc cười và liếm mét của mình ả nói :
"Háhahhahaha...No ghê ! Bởi vì hôm nay đột nhiên lại lại có một bữa ăn ngon lành tự dâng đến mệng ta Hahhahahahaha..."
Hai người cứ như vậy mà rơi vào bên trong bụng của nữ quỷ, bọn họ la hét trong sự sợ hãi. Giờ đây cả hai đã rơi vào một khối thịt nhô lên giữa một nơi bao phủ toàn là nước. Lão Đạo Sĩ thở dài trong sự lo lắng mà lên tiếng : "Hazz ta nghĩ rằng giờ đây chúng ta đã rơi vào trong cơ quan dạ dày của ả ta ! Và chúng ta đang ngồi trên lá phổi của ả. Hơn hết ta không biết phải làm cách nào để thoát ra khỏi đây. Với lại nơi đây rất nguy hiểm. Bởi vì nó được bao phủ bởi axit từ dạy dày. Một khi rơi xuống đó thì chúng ta sẽ thịt nát chỉ còn lại xương...
Ông Lâm giờ đây bắt đầu hỏi Lão Đạo Sĩ trong sự lo sợ rằng : "Vậy làm sao chúng ta có thể rời khỏi đây ? Trong khi bao vay chúng ta là những mối nguy hiểm chứ ?"
Lão Đạo Sĩ im lặng một lát lâu như đang suy nghĩ một điều gì đó rồi lão trả lời : "Chỉ có một cách để rời khỏi đây thôi ! Đó là chúng ra phải đi qua hết các cơ quan trong cơ thể này và thoát khỏi đây bằng cổ họng của nữ quỷ, khi thời điểm ả tách dầu ra khỏi cổ vào thời khắc ăn đêm đó là lúc 3 cảnh giờ nữa. Và nếu như chúng ta không thoát khỏi được đây trong ba canh giờ nữa thì...Axít từ da dày của ả sẽ dâng lên và nuốt chửng chúng ta cho đến chết !"
Vậy là bọn họ giờ đây cố gắng để thoát khỏi cơ thể của ả bằng cách đi qua các cơ quan trong cơ thể, bọn họ rời khỏi gan của ả và bắt đầu đi đến tim, nơi có những âm thanh không ngừng đập liên hồi khiến bọn họ muốn ngã xuống dưới mặt nước axít kia nhưng may mắn bọn họ đã bám được vào trái tim và cố gắng bước đi và rồi cũng vượt qua được cơ quan tim ấy một cách dễ dàng.
"Hai chúng ta đã vượt qua được cơ quan tim rồi ! Và sắp tới sẽ là thanh quản, nơi đó là một cơ quan để tạo ra âm thanh, và nơi này cũng rất là nguy hiểm. Bởi vì những âm thanh ma mị đầy chết chóc ở đó sẽ khiến chúng ta bị giam cầm trong bức tường âm thanh mãi mãi...Vậy nên cậu hãy cầm thứ này bịt tai lại. Và hãy cẩn thận đừng cho nó rơi ra khỏi tai nghe rõ chưa ?"
Căn dặn Ông Lâm xông bọn họ bấy giờ bắt đầu đi đến cơ quan thanh quản, sau một hồi thì bọn họ cũng đã đến nơi. Cơ quan thanh quản là nơi có một quả thanh không ngừng nhô lên xuống phát ra âm thanh, nó tạo ra một cơn gió thật mạnh và những chất nhầy nhụa như keo. Hơn hết nó còn phát ra một nguồn năng lượng rất nóng để trao đổi khí tạo ra chất nhầy được gọi là nước bọt kia...
Đang cố gắng để thoát ra khỏi cơ quan này thì đó bị tai của Ông Lâm đã rơi ra bên ngoài, giờ đây những âm thanh ma mị đang bắt đầu rào hét khiến Ông Lâm cảm thấy vô cùng khó chịu và nhứt tai. Ông đưa tay bịt tai của mình lại với sắc mặt không tốt đang nhăn nhó. Ông lên tiếng : "A nhứt tai quá khó chịu quá ! A !!!"
Nhìn ông Lâm đã rơi vào tình cảnh kia mà Lão Đạo Sĩ bắt và thở dài trong sự bất lực không biết phải làm gì. Bấy giờ những chất nhầy nhụa kia đã dần rơi xuống rồi bao vay lấy Ông Lâm và tạo ra một nơi giam giữ ông. Ông giờ đây đã ngục ngã mà quỳ xuống dưới mặt đất trong sự bất lực không thể làm được gì mà không ngừng rào hét : "A đau tai quá có ai không ! Cứu tôi với A !"
Lão Đạo Sĩ vô cùng hoang mang giờ đây lão không biết phải làm gì. Sau đó rơi vào trầm tư, và tự nói với bản thân mình : "Mình phải làm gì đó thôi để cứu cậu ta. Không thì sau một lát nữa cậu ta sẽ trở thành một kẻ điếc thậm chí nguy hiểm hơn là có thể chết !"
Thế là Lão Đạo Sĩ đã mặc kệ sự nguy hiểm mà xuống bên dưới lão tạo ra một thanh kiếm và chém về cục thanh quản nhưng nó đã tạo ra một nguồn sống âm làm nhát chém kia tan biến. Thậm chí là hất về phía ông những âm thanh ghê rợn, khiến ông bị đẩy ngã xuống dưới mặt đất. Rồi thứ che tai ông lại cũng đã rơi ra ngoài...
Lúc này ông vô cùng hoang mang và cũng rơi vào tình trạng như Ông Lâm : "Giờ mình phải làm sao đây chứ ? Trong khi mình cũng như ông Lâm khi bất lực rơi vào tình cảnh như vầy...Và nếu không thoát khỏi đây thì mình sẽ bị điếc tai và bị những âm thanh này đánh tan xương nát thịt mất..."
Cứ thế hai người đã cố gắng chịu đựng, và những giọng nói kia cũng đã mạnh hơn khi khiến hai người bay lên không trung, bọn họ giờ đây và đập khắp nơi...
"A giờ mình phải làm sao đây chứ ? Làm ơn để thoát khỏi mối nguy hiểm này đây !"
Lão Đạo Sĩ chốc lát nhìn chăm chăm Ông Lâm mà lên tiếng : "Ông Lâm ông hãy cố gắng đánh thức ma lực của mình đi ! Bởi như vậy mới có thể cứu được chúng ta không thì chúng ta sẽ chết đó ! A !!!"
Ông Lâm nghe theo lời của Lão Đạo Sĩ mà bắt đầu nhắm mắt lại cố gắng để tạo ra thần lực, nhưng tất cả cũng chỉ là thất bại, cho tới khi lão đạo sĩ rào hét trong sự đau đớn khi va đập đầu vào phần cơ thịt, điều này khiến đầu của Lão Đạo Sĩ bị thương và đang chảy máu...
Ông Lâm vô cùng lo lắng cho Lão Đạo Sĩ mà hỏi rằng ông có sao không ? Lão Đạo Sĩ lắc đầu lên tiếng Ông Lâm hãy cố gắng đánh thức ma lực của mình đi...
Vậy là Ông Lâm đã cố gắng hết sức của bản thân, sau một lúc ông cũng đã đánh thức được ma lực của mình. Giờ ánh mắt của ông đỏ ngầu, ông nhìn chăm chăm vào phần thanh quản mà đưa tay tạo ra một thành kiếm, chốc lát ông chém về phía nó. Sau đó nó đã vỡ tan tành.
Giờ đây cả hai lại thuật lợi vượt qua cơ quan tiếp theo Lão Đạo Sĩ lên tiếng : "Thật may mắn là ma lực của cậu đã quay trở lại nên chúng ta mới thoát chết. Không thì...
Còn giờ chúng ta hãy rời khỏi đây thôi. Bởi các cơ quan mà chúng ta cần vượt đã vượt qua hết rồi..."
Sau đó bọn họ bắt đầu leo từ dây thanh quản cho đến cuối càn cổ của nữ quỷ.
Thời khắc đã đến nữ quỷ chốc lát đã tách dầu của mình ra để đi kiếm đồ ăn. Thì bọn họ cũng đã chua ra từ cổ của cô điều này khiến ma nữ voi cùng bàn hoàng...
"Thật không ngờ là các ngươi lại cao siêu đến như vậy khi có thể sống sót mà thoát ra cơ thể của ta. Nhưng mà thật là uổng công khi các người đã cố gắng thoát ra. Bởi vì thứ đang chờ các ngươi là cái chết !"
Ả lại dùng cơ quan nội tạng của mình để quấn lấy bọn họ, sau đó há miệng ra với ý định phun lửa thiêu chết họ :
"Giờ thì ta sẽ dùng nhọn lửa tử thần này. Để tiêu diệt các ngươi Hahhahahahaha..."
Ả phun lửa về phía hai người, nhưng không làm được gì cả. Bởi vì giờ hai người đã được bao vệ bởi kết giới ả vô cùng tức giận trong sự ngạc nhiên lên tiếng : "Tại sao lại có thể như vậy chứ ? Trong khi mình không giết được bọn chúng ? Không lẽ nào ma lực của mình đã không còn sao ?"
Ông Lâm bấy giờ lên tiếng :
"Phải ma lực của ngươi đã không còn. Giờ nó đã quay lại với ta ! Và ta sẽ tiêu diệt ngươi. Ngươi ta thường nói rằng gieo nhân nào ắt gặp bão đó ! Và ta chính là cơn bão đó người sẽ trừ khử ngươi..."
Nói rồi Ông Lâm nhắm mắt lại, và lại mở ra từ ánh mắt đã bay ra một quả cầu lửa khiến ả vô cùng lo lắng khi bi quả cầu lửa kia va vào người, và nó làm ả ta bị phỏng.
Trong khi Ông Lâm thì bậc cười lên tiếng : "Nữ quỷ à ngươi đã thua rồi ! Và giờ đây ta sẽ thu phục ngươi..."
Sau đó Ông Lâm đã tạo ra một cây kiếm, rồi chưởng nó về phía ả ta. Ả giờ bị cây kiếm kia đâm vào người và lửa đã bắt đầu bùng cháy khiến ả bốc cháy. Ả giờ đây la hét trong sự tuyệt vọng trong ngọn lửa đang thiêu rụi ả...
Giờ đây Lão Đạo Sĩ đã bảo Ông Lâm hãy lấy bình ra mà thu phục nữ quỷ vào bên trong. Rồi Ông Lâm cũng đã thu phục con quỷ đó vào trong chiếc bình kia. Giờ mọi chuyện đã ổn định Lão Đạo Sĩ lên tiếng : "Cậu làm tốt lắm giờ mọi chuyện đã kết thúc rồi !
Hơn hết chúng ta chỉ còn thu phục 5 con quỷ nữa là có thể cứu con ông rồi. Và giờ một cuộc hành trình mới sẽ lại mở đầu ta với ta. Ông có đồng ý bước tiếp trên đường gian nan này không ?"
Ông Lâm đáp : "Đương nhiên là có rồi ! Bởi tôi cần phải cứu đứa con tội nghiệp của mình. Và đó là mục đích sống của tôi !"
Thế là hai người giờ đây bắt đầu rời đi trên con đường trải dài những cơn dông tố bão táp mà bọn họ sắp phải trải qua...