"Hẳn xem thường thực lực của một vị Trúc Cơ uy tín lâu năm, cũng quá coi trọng thực lực Thiên Đạo Trúc Cơ của bản thân mình. . .”
"Gó lẽ theo thời gian qua đi, hắn cũng sẽ trưởng thành, sẽ viễn siêu vị chân truyền Âm Sơn tông này, thế nhưng trước mất thì. . .”
Trong lúc nhất thời, vô số người nghị luận ầm ĩ, đệ tử Thanh Dương tông thì càng thêm lo lắng như lửa đốt.
Đã có người kích động muốn xuất thủ tương trợ Phương Nguyên, nhưng còn không đợi cho bọn họ xuất thủ, chỉ nghe ở trước mặt bọn hắn vang lên một tiếng rít. Con Toan Nghê Thú kia đã lao đến, rùng rợn quét mắt nhìn qua tất cả bọn hắn. Cam Long Kiếm chắc cũng đã nghĩ đến điểm này, vì phòng ngừa bọn hân xuất thủ quấy rối vào thời điểm then chốt nên đã cố ý để cho Toan Nghê Thú chạy tới nhìn chằm chằm bọn hẳn.
Vị Chân truyền Âm Sơn tông này quả thực làm việc tất cẩn thận, không lưu lại sơ hở.
“Thiên chính là thiên, địa chính là địa, dù ngươi mượn nhờ sức mạnh pháp bảo kia thì cũng không thể sống qua tử cục hiện. . ."
Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm xuất thủ một đợt hơn một đợt, hẳn đã mấy lần nhìn thấy Phương Nguyên sắp bị trấn áp dưới tay mình, nhưng hãn lại luôn để cho đổi phương chạy thoát. Điều này cũng khiến cho Cam Long Kiếm có hơi không kiên nhãn, hẳn ngưng trọng rống lớn: "Thật sự cho rằng Thiên Đạo Trúc Cơ là có thể ngó lơ hết thảy pháp tắc trên thế gian ư, chỉ bằng vào ngươi mà có thể đi đến độ cao hiện tại sao? Hay hết thảy đều là dựa vào kiện pháp bảo kia?"
"Nếu như bây giờ ngươi biết điều, giao pháp bảo kia ra cho ta, có lẽ ta sẽ chỉ phế bỏ ngươi, lưu cho ngươi một mạng. . ."
Tiếng hét này vừa dứt, chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiểm đã chấn động hai tay khiến cho thiên địa đại biển.
Đủ loại thần thông trùng trùng điệp điệp, cuồn cuộn không thôi, đại địa giống như cũng bị xoay chuyển, triệt để nghiền ép vẽ phía Phương Nguyên.
Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa, cũng lo lảng rằng tông chủ và trưởng lão Thanh Dương tông sẽ chạy tới, bởi vậy hắn muốn trấn áp Phương Nguyên trong khoảng thời gian ngắn nhất.
"Nếu bàn về cảm ngộ đối với thần thông phép thuật và pháp lực cảnh giới Trúc Cơ thì ta quả nhiên không bãng hẳn.
"Nhưng bàn về cảm ứng đối với thiên địa ngũ hành thì hần lại không bằng ta!"
Trong khi đó vào lúc này, Phương Nguyên nhìn như hoàn toàn bị Chân truyền Âm Sơn tông áp chế lại đang vô cùng bình tâm suy diễn.
Hắn vừa mới Trúc Cơ, việc hắn cần làm là cảm ngộ cách lực lượng Ngũ Hành biến hóa, trải nghiệm phong cách giao thủ của tu sĩ Trúc Cơ cảnh. Bây giờ cũng là một cơ hội quan sát rất không tệ. Hắn tu hành từ trước đến nay đều tuân thủ nguyên tắc làm việc đến nơi đến chốn, tất nhiên cũng sẽ không yêu cầu xa vời răng mình vừa mới Trúc Cơ mà có thể lập tức giãm chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm dưới chân mình. Chuyện đó quá mức không thực tế a. . .
Muốn chém Cam Long Kiếm, hân đã sớm nghĩ ra mình nên trông cậy vào thứ gì.
Chỉ là trước khi chính thức xuất thủ, hẳn cần hảo hảo quan sát phong cách xuất thủ của Cam Long Kiếm.
Có điều cũng đúng vào thời khắc này, Phương Nguyên lại chợt thở ra một hơi thật dài. . .
Thời cơ đã tới!
"Xoạt!"
Trong khoảnh khắc khi vô số thần thông ở xung quanh lao về phía về mình, Phương Nguyên cũng đồng thời ra kiếm!
Ma Ấn Kiếm vừa ra liền giống như ngân chỉ du xà, du tấu giữa không trung.
Thần thông phô thiên cái địa ở xung quanh khi đụng phải sợi tơ bạc đang du tẩu này, thế mà đều ầm ầm đổ sụp, tan vỡ thành không.
Một tòa núi lớn đè xuống Phương Nguyên, kiếm quang lướt qua, đánh vào bên trái hư ảnh đại sơn, đại sơn lập tức vỡ nát.
Đại thủ vàng óng đánh tới, bị đánh vào chỉ tay giữa bàn tay, đại thủ lập tức tan thành mây khói. . .
Mỗi một thức thần thông đều bị Phương Nguyên liệu trước tiên cơ, giống như hẳn luôn luôn nhanh hơn những thần thông thuật pháp này nửa phần.
Hơn nữa mỗi một kiếm của hẳn đều chém trúng chỗ bạc nhược của những thần thông thuật pháp kia, khiến cho những thuật pháp đó đều bị đánh tan.
. . .
. . .
"Đây là pháp môn gì?”
Ngay cả vị chân truyền Âm Sơn tông kia cũng kinh hãi, theo bản năng quát lên.
"Đây không phải là pháp môn, so thần thông thuật pháp, ta không bằng ngươi!"
Phương Nguyên bình tĩnh, thậm chí là có hơi lạnh lùng trả lời, còn hẳn thì đã thừa dịp lao tới chỗ Cam Long Kiếm. Khi núi đá và ánh lửa tàn phá bừa bãi xung quanh đều đang dần đần tiêu biến, hần đã lướt đi qua mấy chục trượng, lao đến trước mặt Cam Long Kiếm.
"Cho nên ta chuẩn bị dùng Kiếm Đạo để chém ngươi!"
Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Khi nói xong câu đó, Ma Ấn Kiếm trong tay hắn đã biến thành một vệt sáng, chém thẳng đến giữa trán Cam Long Kiếm.
"Chuyện này không thể nào xảy ra. .. Dùng Kiếm Đạo phá thần thông của ta, ngươi không có mạnh như vậy!"
Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm vốn không dự định để cho Phương Nguyên cận thân. Hắn chỉ muốn dựa vào tu vi Trúc Cơ tầng sáu để gắt gao áp. chế Phương Nguyên ở ngoài 30 trượng, sau đó sinh sinh trấn áp y đến chết. Ai ngờ Kiếm Đạo của Phương Nguyên quỷ dị như vậy, trong lòng nhất thời có hơi kinh ngạc, khí thế vừa mới bốc lên tới cực điểm liền bị đả kích. Thế nhưng hẳn vẫn vội vàng bấm pháp ấn, phía sau lưng lại đột nhiên hiện lên ánh lửa. . .
“Hưu!"
Một đầu Hỏa Long đột ngột xuất hiện, lao thẳng đến trước mặt Phương Nguyên.
Thế nhưng Phương Nguyên đã sớm nhức nhích, sau đó liền vọt sang bên cạnh Hỏa Long. Một kiếm chém xuống, Hỏa Long yên diệt!
"Ta biết ngươi không lý giải được!"
Nhưng không đợi cho hắn kịp nói cái gì, Phương Nguyên lại theo sát chém ra một kiếm, cười lạnh: "Dù sao thì người Thiên Đạo Trúc Cơ cũng là ta!"
"Ngươi. . ."
Lần này Cam Long Kiếm không còn giận ngầm nữa, mà là công khai phát hỏa rồi!