Lam Cận làm người rộng lượng, cũng không nghĩ tới muốn làm khó La quản lý, mà là ánh mắt ý bảo hai người Bắc Cung Nhất Đằng cùng Ninh Đại, thanh âm lạnh lẽo nói:
"Không cần an bài cho tôi, anh chỉ cần phụ trách xử lý hai người bọn họ là được."
Tuy rằng Lam Cận cũng không phải là ông chủ hoặc cổ đông của Vân Tỳ cung, ngay cả tấm thẻ kim cương bảy màu kia cũng là người ta cứng rắn nhét vào, nhưng lời cô nói lại giống như thánh chỉ, La quản lý không dám cãi lời, lập tức gật đầu làm theo.
"Phiền toái Bắc Cung đại thiếu cùng Ninh tiểu thư, kính xin các vị đi ra ngoài, Vân Tỷ cung sẽ không hoan nghênh hai người nữa."
Thái độ của La quản lý tuy rằng có khác biệt so với lúc trước, nhưng cũng xem như rất khách khí, hơi khom người nói.
"Cái gì?!"
Ninh Đại giận tím mặt, tức giận đến mặt đều vặn vẹo, "Tôi chính là chí tôn VIP nơi này, Bắc Cung hay là cổ đông nơi này đây, anh có quyền lợi gì đuổi chúng ta đi? ”
Nói xong nàng nhìn thoáng qua Lam Cận, trong mắt là oán độc không giấu được, trào phúng nói: "Tuổi còn trẻ đã có được thẻ kim cương bảy màu, không chừng là dùng thủ đoạn dơ bẩn gì đó lấy được. ”
Lời này nói rất khó nghe, Dung Nịch nóng nảy cuồng ma, lần thứ hai xông tới, hốc mắt là sung huyết đỏ, cái loại đỏ đến dọa người, giơ tay lên liền cho Ninh Đại một cái tát, tốc độ rất nhanh, không ai kịp ngăn cản.
"Mẹ nó cô giữ miệng sạch sẽ một chút!"
Dung Nịch bộ dạng sắp mất khống chế, hoàn toàn mặc kệ đối phương có phải là phụ nữ hay không, suýt nữa nhấc một cước lên lại muốn đạp lên, cũng may bị Dung Tranh nhanh tay lẹ mắt kéo lại.
Hắn phát cuồng, nhưng mặc kệ đối phương có phải là phụ nữ hay không, miệng đê tiện đều sẽ đánh không sai!
Ninh Đại trên mặt đội mũ nỉ lớn đều bị đánh rơi, một bên mặt sưng lên cao, tóc có chút lộn xộn, trong mắt có một tia kinh hoảng, trên mặt lại thẹn quá hóa giận nói: "Anh lại dám đánh tôi? ”
Nói xong lại đỏ hốc mắt, làm nũng hướng Bắc Cung đằng đằng cáo trạng, "Đằng Đằng, hắn đánh em, đánh em trước mặt nhiều người như vậy, em về sau còn lăn lộn như thế nào a. ”
Bắc Cung Nhất Đằng mắt nhìn người phụ nữ của mình bị đánh, mặt mũi cũng không nhịn được, sắc mặt trong nháy mắt tái mét, ánh mắt nhìn về phía Dung Nịch sắc bén mà lại âm ngoan, ngữ khí cuồng vọng nói:
"Tôi nói Nịch thiếu, đánh phụ nữ tính là bản lĩnh gì? Có bản lĩnh ngày mai thi đấu bi-a, để cho người của anh đánh thắng Ninh Đại. Ồ, tôi thiếu chút nữa đã quên, cao thủ bi-a anh mời kia vẫn còn nằm trong bệnh viện, thật đúng là xin lỗi, mảnh đất kia xem ra tôi đã thắng. ”
"Ai thua ai thắng còn chưa nhất định, mẹ nó anh bớt đắc ý!" Dung Nịch ánh mắt hung tàn nói.
Vì tranh đoạt quyền khai phá một mảnh đất ở tây giao, Bắc Cung Nhất Đằng coi như là cực kỳ dùng mọi công phu, sai người âm thầm đem quán quân bi-a đẳng cấp thế giới Dung Tranh cùng Dung Nịch mời vào bệnh viện, không có mười ngày nửa tháng căn bản không khỏi.
Mà hôm nay lại muốn tìm một người có thể thắng được Ninh Đại, chỉ sợ trong chốc lát thật đúng là tìm không được.
Nhưng mắt thấy ngày mai sẽ thi đấu, một khi thua, quyền khai phá lô đất kia sẽ thuộc sở hữu của Bắc Cung Nhất Đằng, đây chính là nguyên nhân Dung Nịch lần trước nóng nảy chạy tới tìm Bắc Cung Nhất Đằng gây phiền toái.
"Được rồi, có thể lăn."
Lam Cận nhíu chặt mày, là thật đã phiền không sao chịu nổi, nếu không phải hai người này muốn đuổi cô cùng Thẩm Kiêu đi ra ngoài, cô thật đúng là không muốn đem thẻ kim cương bảy màu lấy ra.
Nói xong lại nhìn thoáng qua La quản lý, uể oải khô khốc nói, "Gọi bảo vệ. ”
Ninh Đại lần thứ hai nổi cơn thịnh nộ, cố gắng duy trì cao ngạo, "Chí tôn VIP của tôi tháng này chính là nạp tiền hơn 2000 vạn, còn chưa tiêu thụ như thế nào đâu. ”
"Trả lại cho cô ta." Lam Cận thanh âm nhạt nhẽo nói, "Hết thảy tổn thất tôi gánh vác. ”