Các Đại Lão Đều Sủng Ta

Chương 134




"La quản lý, là thẻ kim cương bảy màu giả đúng không? Anh phải xem xét kỹ hơn. ”

Ninh Đại tuy rằng trong lòng đã bắt đầu bối rối, nhưng vẫn ôm một tia tâm lý may mắn, trên mặt trước sau như một cao ngạo, nhắc nhở La quản lý nói.

"Là thật, đây là thẻ kim cương bảy màu thật, tôi tuyệt đối sẽ không nhìn lầm. Nếu mọi người không tin, tôi sẽ mang nó đến quầy lễ tân để quẹt thẻ để xác minh. ”

La quản lý nói xong, ánh mắt lập tức trở nên cung kính nhìn thoáng qua Lam Cận, liền vội vàng cầm thẻ chạy tới quầy lễ tân.

Nghe vậy, Ninh Đại cùng Bắc Cung Nhất Đằng sắc mặt đồng thời thay đổi, nhất là Ninh Đại, không chịu hết hy vọng lôi kéo Bắc Cung Nhất Đằng cũng nhanh chóng hướng lễ tân đi tới.

Cô ta ngược lại muốn tận mắt nhìn xem, có phải là thẻ kim cương bảy màu thật hay không!

Một số quần chúng ăn dưa cũng hào hứng chạy tới quầy lễ tân.

Thẩm Kiêu đứng tại chỗ, cứng ngắc chuyển động cổ nhìn về phía Lam Cận, nghiễm nhiên ánh mắt nhìn giống như nhìn quái vật: "Chị Cận, chuyện gì xảy ra? Nó có thực sự là thẻ kim cương bảy màu? ”

Mẹ ơi, chị Cận nhà hắn có muốn trâu bò như vậy không!

Dung Tranh cùng Dung Nịch cũng vội vàng đi tới, hai người cũng có vẻ có chút kinh ngạc, ở kiếp trước, ngược lại không nghe nói mẫu thượng đại nhân có được thẻ kim cương bảy màu của Vân Tỷ cung.

Hiện tại xem ra, mẫu thượng đại nhân tuyệt đối không phải khiêm tốn bình thản như kiếp trước được nhìn thấy, mà là ẩn giấu rất nhiều bí mật thật lớn.

Chỉ nghĩ đến, không hiểu sao Dung Tranh cùng Dung Nịch kích động vô cùng.

"Đi, đi qua xem một chút."

Lam Cận lại đưa tay theo thói quen đè lên vành nón, bước đi lười biếng, đi về phía quầy lễ tân.

Thẩm Kiêu cùng Dung Tranh cùng Dung Nịch vội vàng đuổi theo.



Lúc này, trên máy tính của quầy lễ tân vừa vặn làm mới tư liệu thẻ kim cương, cột tên rất kiêu ngạo viết ba chữ "Baba ngươi", mà cột avatar —— rõ ràng chính là ảnh nửa người của Lam Cận.

Chẳng qua khuôn mặt kia còn tương đối ngây ngô, có chút mập mạp, vừa nhìn đã biết là ảnh cũ hai ba năm trước.

Trong ảnh, nữ sinh hàng mi rũ xuống, ngay cả ống kính cũng không nhìn, tựa hồ là ảnh bị người cường ngạnh lôi kéo chụp, có vẻ vài phần không kiên nhẫn, cánh môi mím chặt, mặt mày tinh xảo nhuộm nhu thuận.

Thoạt nhìn rất giống một thiếu nữ bất lương, nhưng nhìn kỹ lại, anh sẽ phát hiện, đây đâu phải là thiếu nữ bất lương, rõ ràng chính là bộ dáng mà đại nhân nên có, rất không dễ chọc vào.

"Đây lại là thẻ kim cương bảy màu thật? Làm sao có thể được! ”

Ninh Đại trong lòng tồn tại may mắn cuối cùng, lần này triệt để bị nát bấy, đột nhiên thất thố hô to lên, hoàn toàn không thể tin được một đồ nhà quê cư nhiên chính là người thần bí có được thẻ kim cương bảy màu kia?

Rõ ràng nhìn cô ăn mặc một chút cũng không giống a, hơn nữa cô tuổi còn nhỏ như vậy.

Sắc mặt Bắc Cung Nhất Đằng cũng trở nên thập phần phức tạp, gã ta đột nhiên quay đầu, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Lam Cận, ánh mắt dần tối, tối tăm không rõ, chợt lại gợi lên nụ cười đê tiện, không biết là khen ngợi hay châm chọc nói:

"Tiểu nha đầu, không đơn giản a."

La quản lý đọc xong tư liệu, sống lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, hắn nơm nớp lo sợ lau mồ hôi trên trán, sau đó lấy thẻ thu về, cung cung kính kính đưa tới trước mặt Lam Cận, thái độ cùng lúc trước thay đổi lớn 180 độ.

"Xin lỗi Lam tiểu thư, tôi không biết là ngài đại giá quang lâm, kính xin ngài đừng để trong lòng, tôi sắp xếp cho ngài một gian phòng khách quý tư nhân đã lâu chưa từng mở cho bên ngoài."

Giờ khắc này, La quản lý cảm giác chén cơm của mình sắp không giữ được, rõ ràng ông chủ ngàn dặn vạn dặn, vị thần bí có được thẻ kim cương kia là một trong những khách nhân tôn quý nhất Vân Tỷ cung không gì sáng nổi, nếu như cô đến đây, nhất định phải chiêu đãi thật tốt, xảy ra bất cứ sơ suất nào toàn bộ cuốn gói cút đi!

Chỉ là làm La quản lý trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, người thần bí Lam tiểu thư lại là một tiểu cô nương mới mười bảy mười tám tuổi, hơn nữa ba năm trước cũng chỉ mới 15 tuổi.

Ai có thể nghĩ tới chuyện đó?