Cá Voi Bơi Giữa Biển Hạ

Chương 35: "Ừ, tao không hiểu."






Tôi bấm vào trang facebook của em ấy, tên khá đẹp, là Trịnh Bảo Nam Phương, rất xinh.

Đến khoảng tối muộn, tôi cũng chẳng thể nào rời mắt khỏi trăm cái story của em ấy. Đến cái cuối cùng, lại là story con bé tỏ tình Hải Minh ghép nhạc "Anh là ngoại lệ của em", xung quanh có rất nhiều tiếng la ó, đến đoạn cao trào, Minh hơi cúi người, ghé vào tai của Nam Phương.

Tự hỏi rằng, sao cậu ấy có nhiều người vây quanh thế nhỉ?

Nhìn cậu trong khung hình thân mật với cô gái khác, tôi cũng chẳng muốn nghe cái nhạc story ấy thêm một lần nào nữa.

—------------

"Mấy đứa ơi, sắp tới là trường ta sẽ tổ chức một cái buổi hội xuân, các lớp sẽ tổ chức quầy ăn uống, lưu niệm gì đó, nên mấy đứa có ý tưởng hay mong muốn gì thì giơ tay phát biểu."

Cô Quyên đánh một vòng quanh lớp, chắc cô nghĩ rằng đầu óc mấy đứa chỉ toàn ham chơi nên mấy ý tưởng ăn uống, quậy phá gì cũng đều trong lòng bàn tay mấy đứa con của cô, hóa ra đúng thật.

"Tổ chức ăn uống đi cô, xong làm mấy cái trò như trong rạp xiếc!"

"Hay là làm mấy cái gian bán gấu dâu, thỏ jellycat, rồi thêm mấy cái kẹp lan hồ điệp hay hoa sứ ấy. Bảo đảm mê tới già."

Trong nhóm chúng tôi, con Quỳnh có vẻ như là khoái nhất vụ này, mỗi ngày nó đều đi rong ruổi cùng với Huyền để xem mấy quán cà phê, workshop,... Tôi chỉ chờ đợi mỗi ý kiến của nó nhất.

"Cô ơi, con thấy làm gian bán bắp rang với nước ngọt, xong lớp mình đầu tư vở kịch nào đó. Lớp mình trước giờ toàn nổi, giờ thêm cái này là trang tin của trường chắc chắn có tên lớp mình!"

"Ê, cô thấy cái này được á. Mà đứa nào đóng?"

Thằng Khôi giơ tay, tôi biết nó sẽ đề cử ai mà.

"Con là con recomend hot boy Hải Minh với hot girl lớp 10 Nam Phương ạ. Người đang dính tin đồn yêu nhau mà đóng chung là bao hót hòn họt!"

"Mà đóng chung với lớp khác được không đó?"

"Ổn cả cô ơi! Con lo hết, con mà nhắn tin một cái là con bé đó gật đầu liền."

"Nhưng mà tao không thích thì sao?" Hải Minh gác chân lên ghế, khoanh tay lại mà dựa tường nói, nhìn cái dáng vẻ này rất ư là ngứa mắt.

"Thế là chịu rồi chứ biết sao giờ. Hay là cho Hạ An đóng chung với nó đi!" Nhìn Khôi lắc đầu ngán ngẩm, trong đầu tôi đã có ý tưởng táo bạo.

"Minh đã không muốn tham gia rồi mà, con cũng vậy thôi. Con nghĩ là cho CP Kha Huy với Hoàng Bảo cô ơi, hai bạn này rất thân thiết nên đóng chung là không vấn đề."

Tôi biết rõ là Huy rất ngại trong khoản này, nhưng mà thằng này diễn khá là hay, với lại đóng chung với crush ngại gì không thử.

"Thằng Bảo nói với tao là nó đang muốn thân thiết dần với mày á, ngu gì không làm đi?" Ghé tai vào Huy, biết rõ tâm trạng nó đang phấn khích lộ ra cả đôi má đang ửng hồng.

"Ê nha, tao thấy được á. Để tao làm nội dung một vở boylove ngọt ngào đáng yêu tan chảy cho!" Cả lớp đều hưởng ứng, Kha Huy nói từ chối là từ chối sao được.

Giờ ra chơi, Tây Ngọc rủ tôi xuống căn tin mua vài thứ lặt vặt. Bình thường tôi cũng lười trèo xuống lầu, nhưng đi hộ tống em yêu xinh đẹp thì ngại gì không đi.

"Mày với thằng Minh cãi nhau hở? Tao hỏi thằng Minh cỡ nào nó cũng im."

"Không có đâu, với lại cũng đâu có thân đến mức giận rồi để cãi nhau." Đang định gắp miếng mì, tôi bỗng khựng lại.

"Tao nói thiệt nha, tao mê cái ngày hai đứa bây thành đôi á, yêu lẹ để mẹ đây bớt mong!"

Tôi còn chưa kịp ăn được cọng mì hay nói thêm câu nào, đã có tiếng người chen vào.

"Ủa, chị Ngọc hở? Cho em ngồi đây được không ạ?" Một cô gái dáng cao ráo, tóc búi chữ C và kẹp bằng kẹp hoa sứ hồng, dáng vẻ rất dễ thương. Tôi biết chắc rằng đó là Nam Phương.

"Hế lô em nha, nhưng mà chị đang nói chuyện quan trọng với bạn nên không thể cho em vào ngồi cùng được, lần sau nha!"

"Có sao đâu chị, với lại em cũng có chuyện cần nói. Ủa, cái chị này dễ thương quá à, tóc chị nâu nâu nhìn bồng bềnh ghê, mặt dễ thương quá trời luôn, người đẹp đâu mà xinh thế nhỉ!" Nam Phương kéo ghế ra ngồi, quay sang chỉ tôi rồi nói cười lớn.

"Chị này là Hạ An, học cùng lớp chị."

Nãy giờ tôi còn chưa bỏ vào mồm miếng mì nào, sắp hết giờ ra chơi mà vẫn còn đang chịu đói. Nghe con bé khen, tôi cũng chỉ cười trừ rồi định bụng cố gắp thêm.

"Chị không phủ nhận luôn? Chị nghĩ chị đẹp thiệt hở?"

Phân cảnh tua đi tua lại trong Mean girl 2004, giờ tôi nghe nhỏ này nói mà không thể không nhịn hất tô mì vào mặt nó.

"Đm, cái con đ* này, mày dám nói chuyện với bạn chị như vậy hả, người lớn tuổi hơn mày đó. Có tin chị méc cho cô chủ nhiệm lớp múa cho mày thêm cái dọng vào mỏ không? Trước chưa chừa hả?"

Tôi nghĩ sẽ ăn nốt miếng mì rồi lơ mấy cái lời con bé nói, không ngờ lại hưởng ứng tinh hoa hội tụ mà Tây Ngọc dành cho Nam Phương.

"Em chỉ giỡn cho vui thôi, tại nghe nói là anh Minh thích mấy cái người như thế này. Em cũng chẳng biết một bà chị lớn suốt ngày dựa hơi vào chủ nhiệm lớp múa mà đi lên mặt với em gái xinh đẹ-."

Chưa kịp nói hết câu hay ăn xong tô mì, cả cái đôi Converse mà con Quỳnh tặng tôi đã đáp cánh xuống mặt con bé đó.

"Em nói chị thì chị nhịn rồi nghe, còn dám lải nhải mấy cái điều vô duyên này. Mới bây lớn mà hỗn hào quá ha, làm vậy cho ai coi, cho anh Minh em thích coi hay cho cả trường coi."

Có câu nói mà dân mạng đang truyền qua truyền lại, rất đúng tình huống này. "49 gặp 500". Con bé nó hất ngay chai nước C2 đang uống dở vào người tôi.

"Chị còn dám động tay động chân hay nói mấy lời văng tục đó là không xong với tôi đâu!"

=========

Cả người tôi ướt nhẹp mà đi chạy tới chạy lui đi xin mượn bộ đồ thể dục, đang tính vào nhà vệ sinh để vắt cho bớt nước, ai ngờ lại đụng trúng người ấy. Cũng chỉ xin lỗi qua loa rồi đứng lên, coi như không quen biết.

"Mày mới đi đánh nhau với con Phương à, tao mới nghe."

"Thì sao?"

"Mày chọi giày vào mặt nó mạnh không?"

"Sao, sợ người thương đau à?"

"Ờ."

Câu trả lời này làm tôi bực hết cả mình, đáng ghét thật chứ.

"Mày quá đáng vừa thôi, đi mà hỏi nó! Tao không biết."

"Tao hỏi mày rồi đấy. Mày có đau không, lấy đồ tao mà thay."

Tôi ngỡ ngàng mà ngẩn ngơ một lúc lâu, sau đấy lại đợi Hải Minh vào lớp lấy đồ.

"Tưởng mày giận tao đi theo nhỏ đấy."

"Mày không hiểu sao tao giận mày à?"

"Ừ, tao không hiểu."

Hải Minh đưa bộ quần áo thể dục thoang thoảng màu nắng, bỏ đi mà để lại trong đầu tôi một đống câu hỏi rối nùi không một lời giải thích cách gỡ.

Tôi vươn tay lên phía trước khoảng không, cảm nhận hơi ấm từ cậu đã biến mất từ mấy phút trước. Không giấu nổi mà gục đầu trong nhà vệ sinh.