Bút Ký Thời Không

Chương 105: Tiên Tôn Tại Thượng (16)




“Môn chủ, mấy tháng nay, Thần Nguyệt Giáo không ngừng tìm kiếm tung tích của Hạt giống Ngũ Hành.”

“Hạt giống Ngũ Hành? Bọn chúng tìm thứ đó để làm gì?”

“Không rõ, chỉ nghe nói Giáo chủ của bọn họ, Huyết Chi Ma Nữ đang tìm kiếm chúng mà thôi.”

Hạt giống Ngũ Hành là bảo địa quý hiếm tu luyện, mặc dù không biết có mục đích gì, nhưng nếu Thần Nguyệt Giáo âm mưu chiếm đoạt nó, vậy tuyệt đối không thể để bọn chúng đạt được!

“Truyền lệnh của ta, toàn thế môn phái truy tìm tung tích của Hạt giống Ngũ Hành! Nếu có thông tin lập tức hồi báo!”

“Tuân lệnh!”.

||||| Truyện đề cử: Gái Một Đời Chồng |||||

…..

Chín năm! Tròn chín năm trời, Ma đạo và chính phái không ngừng va chạm, chiến tranh bùng nổ toàn diện khắp Tu Chân Giới. Hạt Giống Ngũ Hành đột nhiên Hiện thế, trở thành chí bảo được hai giới săn lùng. Không chỉ Tiên Ma hai đạo tranh đấu, các thế lực ẩn thế đã lâu cũng dần bắt đầu ngo nghoe rụt rịt.

Nhạc Dương Tông, Cảnh Tịch Tiên tôn bế quan 9 năm, Nhạc Dương Tông cũng gần như đóng cửa tu luyện, chuyện Tu Chân Giới không màn tới nữa.

Mà từ khi Nhạc Dương Tông bế môn, một tông môn khác nổi lên đứng đầu, cũng giành đi vị trí đệ nhất Tông môn, môn phái đó gọi là Phong Thiên Môn. Phong Thiên Môn có một vị thiếu chủ vô cùng tài năng, hơn nữa đã ẩn thế gần trăm năm, rốt cuộc cũng xuất hiện trước mặt thế nhân.

Phải cứng với bốn chữ Tuyệt thế Thiên tài! Tài năng của nàng phải nói ở Tu Chân giới ngoại trừ yêu nữ Giáo chủ Thần Nguyệt Giáo ra, khó ao sánh được.

Thanh danh vang khắp Tu Chân giới, hơn nữa đạo lữ của nàng ta còn là tuyệt thế cường giả, luận dung mạo hay khí chất đều vô cùng xuất chúng, hai người được ví như một đôi bích nhân, tiên đồng ngọc nữ, quả thật danh tiếng của hai người so với Cảnh Tịch tiên tôn năm đó không thua kém bao nhiêu.

Còn lại phải nói đến Huyết Chi Ma Nữ, thật không ngờ đệ tử duy nhất của Cảnh Tịch Tiên tôn năm đó lại là Huyết Chi Ma Nữ. Chín năm này, Thẩm Nguyệt không biết đã gây ra biết bao nhiêu sóng gió cho Tu Chân giới, dù là hai đạo chính tà, đều không dung nổi Thần Nguyệt Giáo làm loạn nữa rồi, cuối cùng liên minh, đưa ra quyết định chinh phạt.

“Giáo chủ, Hai đạo Tiên Ma đã tiến hành liên minh, hiện tại không chỉ người, Thần Nguyệt Giáo chúng ta đều nằm trong tầm ngắm của bọn chúng, chún ta phải làm sao bây giờ!?”

“Giáo chủ!”

Sơ Nghiên ngồi trên chủ vị, một tay chóng đầu, bộ dạng lười nhác nhìn xuống đám thuộc hạ, đứng cạnh nàng không ai khác chính là Mặc Lân. Chia nhau đứng hai bên dưới sảnh chính là hai vị Tả Hữu hộ pháp của Thần Nguyệt Giáo, Lam Họa tả hộ pháp, Bắc Vũ Hữu hộ pháp.

Nàng đã có trong tay bốn viên Hạt giống ngũ hành, hiện tại cũng chỉ còn một viên mà thôi. Mà viên còn lại, theo tin tức nàng nhận được cũng không ở trong Tu Chân giới, mà lưu lạc trong Chiến trường Tiên Ma.

Thời hạn bây giờ còn chưa đến một năm, nàng buộc phải trước thời hạn tìm được Hạt giống cuối cùng.

“Các ngươi hàng đi, từ nay về sau coi như cùng bản tôn không còn chút quan hệ nào nữa, cứ nói các ngươi bị bản tôn lợi dụng, giả bộ bị thương nặng một chút, cứ nói là bị ta thủ tiêu, rồi bế sơn, bọn chúng chắc sẽ không đuổi cùng giết tận các ngươi.”

“Giáo chủ!”

“Không thể, giáo chủ!”

“Giáo chủ! Chúng đệ tử Thần Nguyệt giáo đều theo người! Người chính là đạo của chúng ta! Chúng ta tuyệt đối không bỏ lại người một mình!”

Người lên tiếng là Lam Họa, ánh mắt nàng nhìn Sơ Nghiên không có căm hận, chỉ có tín ngưỡng tuyệt đối. Giáo chủ là người mà đời này nàng kính trọng nhất, tuyệt đối sẽ không có chuyện nàng tham sống sợ chết, vì đám tu tiên giả dối kia mà bán đứng Giáo chủ!

“Đúng vậy! Bắc Vũ ta cũng thề chết đi theo Giáo chủ! Núi đao biển lửa quyết không từ!”

"Thề chết đi theo Giáo Chủ!"



Bắc Vũ quỳ xuống, các đệ tử khác cũng lần lượt quỳ xuống hô to.

[Ký chủ đại nhân, danh vọng của chị ở Thần Nguyệt giáo này đúng là cực kỳ cao.]

Thiên Hoa ngồi trên bàn của Sơ Nghiên, nhìn đám tín đồ bên dưới, khômg khỏi cảm thán.

Sơ Nghiên liếc qua nó mọt cái, lại nhìn bọn họ đang đồng loạt quỳ xuống cúi đầu, ý chí quyết tâm trung thành tận tụy như vậy, nàng quả thật càng không nỡ để bọn họ vì nàng mà thiệt mạng.

[Ký chủ muốn đổi đạo cụ <Cải Mệnh> để thay đổi ký ức không?]

“Đổi.”

Sơ Nghiên nhàn nhạt mở miệng, ngay lập tức thanh âm khấu trừ tích phân vang lên, đồng thời trên tay Sơ Nghiên xuất hiện một cây bút.

Cải Mệnh bút, có thể viết lại ký ức của các nhân vật không quan trọng trong tiểu thế giới.

Sơ nghiên đem ký ức của bọn họ toàn bộ thay đổi thành nàng tàn nhẫn ác độc ra sao, cưỡng ép đánh đập bọn họ như thế nào, hơn nữa còn dùng độc khống chế bọn họ. Sau đó nàng mang theo Mặc Lân, rời khỏi Thần Nguyệt Giáo.

Đợi khi đám liên minh hai đạo Tiên – Ma tiến đến, chỉ thấy trên dưới Thần Nguyệt giáo quy tuận, mặc dù bọn họ có chút nghi ngờ, nhưng nhìn vào ánh mắt căm phẫn của đệ tử Thần Nguyệt giáo, cùng tư liệu tra được, cũng như trong cơ thể bọn họ có kịch độc, Thần Nguyệt Giáo mới tránh khỏi họa diệt vong. Huyết Chi Ma Nữ lần nữa không rõ tung tích.

Lúc này, tại liên minh hai đạo Tiên- Ma, phòng họp chính của Liên minh. Hai bên đại diện chính tà đang họp mặt, bàn bạc hướng đi tiếp theo của Sơ Nghiên.

“Lần này Thẩm Nguyệt rời khỏi Thần Nguyệt Giáo, chắc chắn đang đi tìm hạt giống ngũ hành còn lại! Chúng ta nhất định phải đi trước ả một bước!”

“Nhưng Kim chi tâm đã biến mất cả ngàn năm rồi, chúng ta hoàn tòn không có tin tức gì."

"Ma nữ kia đột nhiên biến mất, chắc chắn có liên quan đến tung tích của Linh chủng Kim Chi Tâm!"

“Lần này Thẩm Nguyệt rời khỏi Thần Nguyệt Giáo, chắc chắn đang đi tìm hạt giống ngũ hành còn lại! Chúng ta nhất định phải đi trước ả một bước!”

“Nhưng Kim chi tâm vẫn chưa từng xuất thế, chúng ta quả thật bó tay không có cách.”

“Không sao, gián điệp ta cài vào đã có chút tình báo, hướng đi của Ma Nữ kia chính là Chiến trường Tiên Ma.”

- -------

Sơ Nghiên mang theo Mặc Lân, đi tìm lối vào chiến trường Tiên Ma.

Chiến trường Tiên Ma, là chiến trường thời thượng cổ, nơi đó là chiến trường mà năm xưa chúng Tiên tiêu diệt Ma tôc. Bởi vì trận chiến kéo dài trăm năm đó, vùng đất này gần như trở thành vùng đất chết, chướng khí bao phủ, tử khí lan tràn quanh năm không thấy ánh sáng. Tu vi không đạt đến Nguyên Anh, tuyệt đối không thể đến nơi này, nếu không cơ thể sẽ bị tử khí ăn mòn dẫn đến Tẩu hỏa nhập ma. Sau khi quay về Thần Nguyệt giáo, Sơ Nghiên đã khôi phục bản thể, hiện tại tu vi đã đạt đến ngưỡng Luyện Hư đỉnh phong.

“Sư tôn, con chắc chắn sẽ cứu được người.”

[Ký chủ đại nhân, lần này người đến Chiến trường Tiên Ma, e là phía Liên Minh Tiên- Ma cũng sẽ mò đến.]

Thiên Hoa lo lắng lên tiếng, cốt truyện nhân vật chính diễn ra sớm hơn so với nó dự kiến, Hậu cung của nữ chủ gần như đã tập hợp toàn bộ, đệ nhất nam chủ Cửu Thiên Dạ cũng đã tái sinh được nhục thể, hiện tại cho dù Cảnh Tịch tỉnh lại cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nếu là ký chủ trước đây nó đương nhiên không lo lắng, nhưng ký chủ của hiện tại chỉ là Thẩm Nguyệt của vị diện này mà thôi.

Sau nhiệm vụ phụ tuyến ở Bích Lạc Cung, hệ thống cũng từng đưa ra rất nhiều nhiệm vụ khác cho ký chủ, có thành công cũng có thất bại, có vẻ ký chủ không hề quan tâm đến lắm, chỉ có những nhiệm vụ liên quan đến Hạt giống ngũ hành là người chắc chắn sẽ thành công.

“Chủ nhân, lối vào chiến trường Tiên Ma nằm ở Không Đảo trên Đại Hải.”

Không Đảo? Nàng chưa từng đến nơi này trước đây, cũng hoàn toàn không rõ không đảo này có nguy hiểm gì hay không. Nếu tùy tiện ra biển rồi lên đảo, lành ít dữ nhiều.



“Kẻ nào!”

Sơ Nghiên kêu lớn một tiếng, thanh âm nữ tử lạnh lẽo vô cùng, đồng thời linh lực cũng quét ngang qua, công kích về phía sau.

Một bóng người nhanh chóng né tránh, thành công thoát khỏi công kích của Sơ Nghiên. Nàng hơi nhíu mày, kẻ này thân thủ đúng là không tầm thường, lại có thể né được công kích của nàng.

Mặc Lân lập tức ra tay, thân ảnh hắn nhanh như chớp hóa thành một con Hắc xà khổng lồ, đem kẻ kia quấn lấy.

“Giết đi.”

Sơ Nghiên lạnh lùng lên tiếng, xoay người liền muốn rời đi.

“Khoan đã, Nguyệt Nhi tiên tử, là ta, là ta.”

Thanh âm quen thuộc vang lên, Sơ Nghiên xoay người lại, nhìn người đang nỗ lực hướng nàng kêu lớn, khẽ nhíu mày.

“Ngươi...”

Nàng phất tay, ra hiệu Mặc Lân buông hắn ra. Mặc Lân nới lỏng người, hóa về bộ dạng thiếu niên, đứng bên cạnh nàng.

“Kính Phong?”

Kính Phong thở phào nhẹ nhõm, nghe Sơ Nghiên gọi tên mình, lập tức vui vẻ.

“Thật vinh hạnh, Nguyệt Nhi tiên tử còn nhớ bần đạo.”

Sơ Nghiên nhíu mày, cũng không có gặp lại cố nhân mà tỏ ra vui vẻ. Nàng hiện tại xú danh vang xa, là Ma Nữ người người kêu đánh, tên này lại chủ động tìm đến, chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì.

Chẳng qua là người có duyên gặp gỡ một lần mà thôi, không phải kẻ đáng tin cậy gì.

“Ngươi không biết ta là ai sao? Còn dám đến tìm ta? Không sợ bản tôn giết ngươi?”

Sơ Nghiên dùng giọng điệu lạnh lùng nói, đậm chất phản diện. Kính Phong lại không chút sợ hãi, hắn tiến đến trước mặt nàng mỉm cười:

“Bần đạo tin tiên tử sẽ không giết ta. Còn về Nữ ma đầu giết người không chớp mắt như thiên hạ đồn đãi, ta một chữ cũng không tin, ta chỉ tin vào mắt mình, ta tin nàng không phải con người như vậy.”

Tin nàng? Trên đời này thật sự còn người như vậy tồn tại sao?

“Ha, vậy thì đa tạ ngươi rồi. Nếu không có việc gì khác, vậy bản tôn đi trước đây.”

Sơ Nghiên vẫn giữ thái độ lãnh đạm, nàng nói, sau đó xoay người rời đi.

“Khoan đã! Nguyệt Nhi, không phải nàng muốn đến chiến trường Tiên Ma sao? Ta có thể dẫn đường! Xuất thân của ta là từ Không Đảo- Thanh Lâm Phái.”

!!!

Không... Đảo?

Bước chân của Sơ Nghiên chùn lại, nàng đứng im tại chỗ, cũng không quay đầu lại, chậm rãi lên tiếng:

“Ngươi nói, là sự thật?”