Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1511: Cô gái bị cưỡng hiếp (1)




Chẳng mấy chốc Vương Anh đã trở thành đối tượng để đàm luận trong thôn.

Người trong nhà cũng ngại Vương Anh làm mất mặt mình, kẻ khác cười nhạo bọn họ thì khi về nhà bọn họ sẽ khiến Vương Anh thương tâm gấp bội.

Nói Vương Anh lảm cả nhà mất mặt như vậy sao không đi chết luôn đi, sống chỉ tổ khiến gia đình xấu hổ.

Từ lúc xảy ra chuyện đến nay, Vương Anh chỉ trốn trong nhà, không dám gặp ai.

Cuối cùng lén uống một lọ thuốc trừ sâu, may mắn phát hiện kịp thời, đưa đi bệnh viện rửa ruột mới có thể sống sót.

Nhưng mà rửa ruột khiến dạ dày tổn thương, sau này Vương Anh bị bệnh dạ dày nghiêm trọng.

Còn phát hiện mình mang thai.

Bị cưỡng bức lại còn mang thai.

Nghe tin cô mang thai, tên khốn đã cưỡng hiếp cô lon ton chạy tới, bảo rằng nguyện ý kết hôn với Vương Anh. Hơn nữa còn nói chuyện với tư thái cao cao tại thượng, cứ như ban ơn cho người ta không bằng.

Bố mẹ Vương Anh ngại cô làm họ mất mặt, bây giờ có người đồng ý cưới con gái mình, tuy rằng đó cũng chính là kẻ đã cưỡng gian, nhưng hiện tại cũng đã mang thai rồi, kết hôn là lựa chọn tốt nhất.

Vương Anh vốn không hề muốn, thế nhưng những người xung quanh đều khuyên cô, bảo rằng Vương Anh là một người con gái đã mất trinh tiết, có đàn ông chịu lấy đã là không tệ rồi.

Vương Anh cứ thế gả cho tên tội phạm cưỡng hiếp, mới mười tám tuổi đã phải lấy chồng.

Người trong nhà đều ngại cô làm mình mất mặt, bủn xỉn chẳng cho Vương Anh chút của hồi môn nào.

Đừng nói là TV hay mấy thứ linh tinh gì, đến cả một cái vali để đựng đồ còn không có.

Mà tất cả tiền Vương Anh kiếm được đều đã nộp hết lên cho mẹ. Số tiền đó để dành cho em trai Vương Siêu.

Tên tội phạm cưỡng gian kia cơ bản không tốn một đồng một cắc đã cưới được Vương Anh, không hề hổ thẹn về việc mình đã cưỡng hiếp người khác, ngược lại đắc ý dạt dào, khi không nhặt được một nàng hoàng hoa khuê nữ và một đứa con. (edit tới đây tui cục súc quá làm sao đây!!!)

Rõ ràng phạm tội còn kiêu ngạo như vậy, người bị hại là Vương Anh lại phải chịu khiển trách, phải hứng chịu những lời đồn đãi xung quanh, bị tổn thương nặng nề.

Nói đến cùng thì cũng do tư tưởng phong kiến, áp bức phái nữ mà thôi.

Thứ phong kiến ngu muội.

Buồn cười nhất là tên tội phạm cưỡng gian lại nói Vương Anh câu dẫn gã ta.

Khi Vương Anh gả đến, trong ngôi nhà đó cô không có chút địa vị nào, mẹ chồng suốt ngày công kích, nói cô không phải loại con gái tốt, bởi phụ nữ đàng hoàng thì làm gì có chuyện đi quyến rũ người khác như thế.

Con gái đàng hoàng sẽ không ve vãn, tạo cơ hội cho đàn ông kiểu đó.

Tóm lại mày không phải là đứa con gái tốt, cưới mày về là làm xấu mặt tám đời nhà tao. (wtf :v)

Hoàn toàn quên mất cái thằng quý tử nhà mình là tội phạm hiếp dâm, chính thằng con nhà mình mới là người khởi xướng, tạo nên vở bi kịch này.

Mẹ chồng mỗi ngày đều trông giữ cô như tội phạm, không cho Vương Anh tiếp xúc với người khác phái, nói chuyện thôi cũng không được.

Mụ bảo Vương Anh tính tình dâm đãng, nhất định sẽ đi dụ dỗ đàn ông khác, cắm cho thằng con mình vài chục cái sừng xanh mơn mởn.

Lloại ngôn luận này thật sự khiến Ninh Thư được mở rộng tầm mắt.

Cái kiểu nói chuyện như mấy thằng đàn ông bị ung thư, nếu không phải thấy giới tính rõ ràng, Ninh Thư mém tí nữa đã tưởng mụ này là đực rựa chính tông đang phát biểu trong thời kỳ ung thư giai đoạn cuối.

Cô mặc ít như vậy, còn không phải là muốn cho người ta sờ cô sao?

Con gái đàng hoàng sẽ không đi ăn khuya vào buổi tối, có bị cưỡng hiếp cũng xứng đáng.

Nói chung mọi cái sai đều đến từ phụ nữ, ai kêu cô dụ dỗ tôi, quyến rũ tôi.

Cuộc sống hằng ngày sau khi kết hôn của Vương Anh phải nói là quá sức bi thảm, bị người ta gắn cho đủ thể loại danh hiệu dơ bẩn, tất cả mọi người đều khinh thường cô.

Đàn ông dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, phụ nữ công kích cô, cười nhạo cô.

Thậm chí ngay cả đứa con ruột cũng không thân cận với Vương Anh, bởi những đứa bạn chơi với nó từ nhỏ đều trêu ghẹo nó, nói nó có một người mẹ dâm đãng.

Mẹ chồng trước giờ cũng không cho đứa nhỏ đến gần Vương Anh, luôn để nó ngủ cùng mình.

Con của Vương Anh không thích cô, hơn thế lại cực kỳ chán ghét cô, cảm thấy có một người mẹ như vậy là một nỗi hổ thẹn.

Không hề có ai đứng về phía Vương Anh, đã làm trâu làm ngựa cho mà còn không được người ta thích.

Tên tội phạm cưỡng hiếp đối xử với Vương Anh không đánh thì mắng, tất cả mọi việc trong nhà cô đều phải làm hết.

Khó có thể tưởng tượng đây là thế giới hiện đại, hoàn toàn tràn ngập hơi thở phong kiến ngu muội.

Mặc kệ là ở đâu, sự kỳ thị và chèn ép đối với nữ giới chưa bao giờ biến mất.

Tư tưởng đó đã là thâm căn cố đế, sẽ không vì thời gian thay đổi mà biến mất.

Vương Anh ngày càng héo hon tiều tụy, thân thể và tâm lý đều phải gánh chịu áp lực cực lớn khiến Vương Anh không thể gắng gượng nổi nữa, lại uống hết một bình thuốc trừ sâu lớn. Vương Anh sợ bị giống như lần trước nên lần này quất luôn hai bình, cuối cùng cũng chết đi như ý nguyện.

Nhưng mà cái chết của Vương Anh lại không tạo nổi nửa điểm gợn sóng.

Cuộc đời này của Vương Anh cứ như một cơn ác mộng, một mình cô phải thừa nhận hết mọi lời đồn đãi vớ vẩn, nhưng rõ ràng kẻ đáng giận nhất chính là tên chồng kia.

Ninh Thư thở dài một hơi, cuối cùng vẫn cảm thấy tính tình Vương Anh quá yếu đuối.

Nếu là Ninh Thư, cô sẽ trực tiếp trộn cơm với thuốc trừ sâu, chơi lớn một lần, dù có chết cũng phải cho bọn mày chết cùng.

Thằng chồng chó chết mới là đầu sỏ gây nên tội lỗi.

Vương Anh sau khi chết mang oán khí rất lớn, nhưng nhiệm vụ lại không có yêu cầu cụ thể, cỗ oán khí này của Vương Anh e là khó lòng nuốt trôi.

Vương Anh ôm hận trong lòng, hận không thể dùng một mồi lửa đốt trụi cả cái thôn này, thiêu sống cái lũ ác ôn rửng mỡ độc mồm độc miệng kia.

Dựa theo cốt truyện này thì hẳn là thể loại linh dị, Vương Anh sau khi chết hóa thành lệ quỷ, giết sạch người trong thôn.

Khổ nỗi Vương Anh lại không biến thành lệ quỷ.

Bởi trong nội tâm Vương Anh chỉ toàn là khiếp đảm.

Ở nơi trọng nam khinh nữ cực độ này, giá trị tồn tại trong nhà của Vương Anh cực kỳ bé nhỏ.

Tất cả mọi việc trong nhà cô đều phải làm, từ giặt quần áo nấu cơm cắt cỏ cho heo ăn, hay xay lúa mạch đến tất tần tật các việc nhà nông khác.

Mà thằng em trai thì chả cần động một ngón tay, bởi vì con trai có thể nối dõi tông đường, tương lai còn có thể nuôi dưỡng cha mẹ.

Dưỡng nhi dưỡng già tích cốc phòng đói.

Sau khi đi làm, Vương Anh giao hết tiền lương của mình cho mẹ.

Vương Anh cũng chỉ muốn dùng phương thức này để nâng cao địa vị trong nhà của mình thôi.

Tuy rằng chính bản thân cô chưa từng nghĩ vậy, nhưng lại theo bản năng muốn lấy lòng cha mẹ.

Vương Anh là bị hoàn cảnh sinh hoạt đồng hóa.

Ninh Thư: …

Vương Anh ngay cả tâm nguyện cũng chả có.

Giống như hiện tại thân thể này đã bị làm nhục, chính là đêm qua, Vương Anh bị tên khốn Lý Binh nhốt trong nhà kho chật hẹp cưỡng bức.

Vương Anh trở về khóc cả đêm, cảm thấy trời như sập xuống.

Ninh Thư ngưng tu luyện, bởi vì lúc này đây mớ tinh dịch trong người có thể làm Vương Anh mang thai.

Ninh Thư không muốn mang thai. Cô xoa bụng, cảm thấy bụng dưới ẩn ẩn có thứ gì đó chảy ra, dính vào trong quần.

Ninh Thư nhanh chóng chạy tới chỗ dây treo đồ, từ đống đồ cũ nát lấy một cái quần lót ra thay, còn phía trên cái quần cũ có dính một ít chất lỏng đục ngầu ….

Ninh Thư tìm được cái bao ni lông, bỏ quần lót vào đó.

Mặt trên thứ này có tinh dịch của Lý Binh, cũng tức là DNA của gã. Đây chính là bằng chứng định tội mấu chốt.

Ninh Thư ấn một huyệt đạo trên bụng, tránh cho mang thai.

Không được, vẫn phải đi mua thuốc tránh thai thôi. Từ đêm qua đến bây giờ còn chưa tới 24 tiếng đồng hồ, hẳn sẽ hữu dụng.

Lại nói, sinh ra một đứa con như vậy cũng chả có ý nghĩa gì, cũng chỉ là thêm một cục nợ.

Ninh Thư mở cửa ra, lẻn đến nhà bếp, mở nắp nồi, nhìn thấy có mấy cái bánh bao, còn có một quả trứng gà.

Quả trứng gà này là dành cho em trai Vương Siêu, gà nuôi trong nhà đẻ trứng đều phải cho em trai.

Ninh Thư lấy một cái bánh bao bỏ vào miệng cắn, tiện tay cầm luôn quả trứng theo.

Ninh Thư cảm thấy nội tâm của mình đã chịu thương tổn, cần phải được bồi bổ.

Ninh Thư cầm bát múc nước lạnh, ăn với bánh bao cho dễ nuốt.